Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 361 - Vậy Ngài Có Biện Pháp Gì Tốt.



Chương 361 - Vậy Ngài Có Biện Pháp Gì Tốt.



Chương 361: Vậy Ngài Có Biện Pháp Gì Tốt."Thím ba thiếu nợ sổ sách, chú ba là người một nhà cùng giúp đỡ mới là thiên kinh địa nghĩa đấy. Ngoại trừ tiền lương của chú ba, Diệp Hưng đấy, Diệp Thần cũng sớm ứng trước 10 năm đi ra, Diệp Giai cùng Diệp Lị cũng đừng đi học nữa, đều ra công tác a, ứng tiền lương trả nợ, duy nhất một lần đem 5 vạn trả hết."Diệp Chấn Quốc cùng Diệp Mậu đều hít vào một ngụm khí lạnh, chiêu này thế nhưng quá ngoan độc đấy, thoáng cái là có thể đem người một nhà Diệp Thành đều đánh rồi.Ứng trước 10 năm tiền lương trong tương lại để trả nợ, người một nhà không giữ một phần, đây là muốn để cho mọi người chết đói ah. Mà không có tiền, hai đứa con trai làm như thế nào mà cưới vợ? Hai đứa con gái cũng đều lên cấp ba, nghe nói còn có hi vọng lên đại học, lúc này tốt rồi, đại học cũng không cần lên.Quả thực có chút hung ác."Chuyện này không phải là chúng ta ép buộc bọn họ." Diệp Danh sắc mặt rất lạnh: "Rõ ràng là thím ba bức con gái của mình, chính mình cầm tiền tài bất nghĩa không giao ra ra, chỉ có thể liên lụy đến các con rồi, nếu bà ấy giao ra đây, tự nhiên cũng không có chuyện này rồi."Điều này cũng đúng. Ngoan ngoãn đem 5 vạn không nên có được này trả trở về, người một nhà còn có thể giống như trước vẫn sinh hoạt bình thường.Chỉ là Diệp Chấn Quốc nhìn sắc mặt Diệp Danh, Chu Lệ Hoa lần này thực sự đem đứa cháu này đắc tội, liên lụy làm hắn đối với một nhà Diệp Thành đều không có hảo cảm rồi.Điều này không thể được, người Diệp gia phải tương thân tương ái, đoàn kết nhất trí, mới có thể phát triển lớn mạnh, không thể để cho một mình Chu Lệ Hoa phá hủy một gia tộc."Cứ làm như thế, chuyện này ông sẽ nói với bọn họ." Diệp Chấn Quốc nói ra.Diệp Danh lúc này mới nở nụ cười.Anh còn có chút sợ ông nội bất công, sẽ nói giúp chú ba đây này. Con trai út, cháu trai cả, đều là điểm chí mạng của lão gia tử. Ba con trai 2 đứa con gái, trong lòng ông nội kỳ thật vẫn thiên vị chú ba hơn.Đẩy đi ra bên ngoài cũng là vì muốn huấn luyện ông ấy, ai biết, người này một lần mài đến tầm mười năm, cũng không mài ra được cái gì.Nhưng là bên ngoài không có địa vị gì, trong nhà này, ông nội vẫn là người hiểu rõ chú ba nhất, lão nhân gia ông ấy đã có vật gì tốt, nếu không có phần của cha anh cùng chú hai, cũng phải ngàn dặm xa xôi gửi đi cho chú ba một phần.Mà ngay cả cái rượu thuốc kia, anh biết, ông nội chính mình không nỡ uống, cũng chưa cho chú hai, đã gửi đi qua cho chú ba một lọ.Cũng may những chuyện lớn trong nhà ông nội còn chưa hồ đồ, như vậy anh cũng an tâm."Xú tiểu tử, lại còn không yên tâm với ta rồi, mau cút!" Diệp Chấn Quốc quát.Trong tất cả mấy đứa con trai cùng cháu trai, so sánh với con trai, ông lại càng đau đứa cháu trai lớn này."Tra! ~" Diệp Danh đùa nghịch một cái, lui ra.Diệp Mậu cũng đã đi ra, nếu như thiếu nợ không phải là tiền của Hoa Chiêu, ông ngược lại có thể ngồi xuống cùng một chỗ nói mấy câu, nhưng hiện tại tốt nhất ông vẫn nên tránh đi. Chuyện đắc tội với người ta cha làm một mình là được rồi....Diệp Danh trở về nhà, đúng giờ cơm tối, đầy lâu tràn ngập hương thơm, mùi thơm ở nhà anh đặc biệt nồng đậm, hơn nữa tràn đầy đấy.Không cần phải nói, lại là người Văn gia đến.Anh đứng trong hành lang thở dài, có đôi khi anh cũng rất bội phục người Văn gia đấy, đều là thành phần trí thức, phần lớn vẫn thuộc giới giáo dục đấy, nhưng là cái da mặt dày này..., người bình thường cản không nổi.Muốn nói bọn hắn nhìn không ra thái độ của anh, anh càng không tin. Nhưng là người ta giả vờ như không thấy, anh cũng không có biện pháp.Cũng không thể vạch mặt.Vừa mở cửa phòng, quả nhiên lại là một phòng người, từ già đến trẻ.Diệp Danh đột nhiên nghĩ đến, Văn gia thời gian gần đây có phải là sống không được tốt phải không? Cho nên mỗi cuối tuần đều muốn tới đây ăn một bữa ngon.Hai tháng gần đây, bọn hắn tới đây xác thực so với quá khứ còn nhiều lần hơn.Khả năng cũng là bởi vì mục đích chưa đạt được a.Nhìn thấy Diệp Danh trở về, mấy người Văn gia đều nhiệt tình mà mời vào, giống như anh mới là người đến nhà làm khách.Văn Tịnh ngược lại có chút xấu hổ, nhưng là cô ta cũng đã thành thói quen như vậy, chuyển cho Diệp Danh một cái ghế chen đến bên bàn, bưng đồ ăn đã giữ lại cho anh đi ra.Từ khi thay đổi công tác, thời gian Diệp Danh về nhà ăn cơm càng không ổn định.Đồ ăn đưa ra trên bàn, đợi Diệp Danh rửa tay trở về ngồi xuống, cơ bản đều bị ăn hết sạch rồi.Anh nhếch miệng cười, cũng không để ý, có cái gì ăn cái đó.Đột nhiên, hắn ngửi thấy được một mùi hương rượu nhàn nhạt quen thuộc, nhìn lại trên mặt bàn, trước mắt mấy người đàn ông Văn gia đều có một chén rượu, trên mặt bàn còn để một lọ Mao Đài, là từ lễ mừng năm mới năm ngoái, anh lấy trong nhà ra đấy.Diệp Danh lại nhếch miệng cười, tiếp tục ăn cơm.Cơm nước xong xuôi, người Văn gia quả nhiên lựa lời nhắc lại."Nghe nói người nhà mẹ đẻ nhà em dâu của anh rể mấy ngày hôm trước lại làm ra chuyện gì đó?" Văn Nhược vẻ mặt bát quái mà hỏi thăm Diệp Danh: "Phòng ở cùng cháu gái đều thiếu chút nữa để cho người ta chiếm đi? Về sau người cháu gái kia quay trở lại quê quán rồi, lại anh rể sắp xếp một công việc chính thức cho cô ta a?"Bọn hắn đang nhìn chằm chằm vào hai căn nhà kia đấy, rất nhanh liền đã nghe được tiếng gió, còn nghe được tin tức Hoa Tiểu Ngọc không đứng đắn cùng hai người đàn ông thật sự không minh bạch, lại để cho người ta chiếm được tiện nghi.Dù sao chút chuyện như vậy, có ít người nếu không đoán thì thôi, một khi đã đoán liền đoán đúng…Lúc ấy người Văn gia còn cười nhạo một trận, quả nhiên là từ nông thôn đến đấy, không lên được mặt bàn, mấy chuyện mất mặt như vậy cũng làm được. Nhìn Hoa Tiểu Ngọc này, có thể nghĩ đến Hoa Chiêu, lúc trước cô ta gả cho Diệp Thâm, còn không biết đã dùng thủ đoạn gì đây này.Nghĩ tới đây, trong mắt Văn Nhược hiện lên một tia ghen ghét.Cô ta so với Diệp Thâm còn nhỏ hơn hai tuổi, lúc chị cả kết hôn, cô ta đã thấy qua Diệp Thâm rồi, lúc ấy đã từng tưởng tượng muốn cùng chị cả vào cửa làm cị em dâu, chị em ruột gả cho anh em ruột, chuyện tốt cỡ nào.Kết quả về sau đến bóng dáng của Diệp Thâm cũng sờ không được, về sau lại xảy ra một ít chuyện, cô ta mới hết hy vọng.Nhưng hết hy vọng không có nghĩa là cô ta có thể chúc phúc cho vợ hiện tại của Diệp Thâm!"Đúng vậy, công việc của cô là do tôi cho an bài đấy." Diệp Danh nói ra.Cái này cũng không cần phải giấu diếm đấy, hiện tại dựa vào quan hệ sắp xếp công việc cho thân thích cũng không phải là chuyện trái pháp luật gì, tất cả mọi người đều làm như vậy, không có gì là không thể nói đấy."Anh rể còn an bài công tác cho mẹ chồng cô ta? Đây là thân thích xa quá rồi, giúp cũng quá rộng à nha, em lại là em vợ anh, trước kia muốn nhờ anh giúp đổi lại công tác, anh cũng không đáp ứng đây này." Văn Nhược ê ẩm nói.Chuyện về bà Trương ngày đó, hơn nữa nơi làm việc của bà ta, là láng giềng gần với Hoa Tiểu Ngọc, trong mắt người ngoài, bà Trương chính là mẹ chồng của Hoa Tiểu Ngọc rồi."Em mặc kệ, anh rể, anh bây giờ hãy giúp em đổi một phần công tác có nhiều thời gian rảnh hơn, mẹ chồng em cũng không chăm sóc mấy đứa nhỏ nữa rồi, anh cũng không thể nhìn cháu gái của anh không có người trông a?" Văn Nhược làm nũng nói.Anh rể này cũng khá đẹp trai, tính tình thật thà, có bản lĩnh, vẫn là đáng tiếc…"Lời này cô nói ra, ông bà của đứa nhỏ nghe thấy được sẽ đau lòng ah." Diệp Danh nhìn thoáng qua Lý Đồng vẫn yên lặng nãy giờ: " Lý gia người ta cũng không phải là không có người, tôi một người thân thích bên nhà mẹ đẻ làm thay cũng không tốt, bằng không thì để người ta biết họ sẽ nói như thế nào? Đợi lúc nào Lý gia nói xử lý không được, cô hãy tới tìm tôi."Lý Đồng chất phác sắc mặt lập tức khó coi.Lý gia xác thực không phải là tiểu dân chúng, kỳ thật so với Văn gia cũng không kém cạnh gì, khả năng còn nhắm vào quan hệ thông gia của Diệp gia này mới kết thân.Vốn Lý gia ngược lại là có chút muốn mượn tên tuổi Diệp Danh, nhưng là Diệp Danh lời này vừa ra, hắn cũng không thể xấu hổ mà nhận. Bằng không thì trong mắt người ngoài, Lý gia bọn hắn thật đúng là thấp người ta một đầu rồi!Văn Nhược tức đến sắc mặt đều thay đổi. Cô ta so với bất luận kẻ nào càng hiểu rõ chồng mình, là người chất phác ít nói, hiền lành nhưng thực tế rất tự tôn sĩ diện. Mà Lý gia, cũng không có một chút năng lực gì, chuyện đổi công việc này lại để cho thất bại.Văn Bình trừng mắt liếc Văn Nhược, nói đến vấn đề chính hôm nay: "Muốn ta nói, một nhà em dâu con chính là bị người ta khi dễ, người Trương gia kia cũng không tốt lành gì, cũng may con đem bọn họ đều đi, nhưng là có Trương gia còn có Triệu gia Tiền gia Tôn gia Vương gia, con có thể đều đi hết không? Cái kia còn cần bao nhiêu công tác bao nhiêu nhân tình?"Nói được còn rất có lý.Diệp Danh nhìn ông ta cười: "Vậy ngài có biện pháp gì tốt?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận