Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 844 - Còn Ác Với Chính Mình Như Vậy.



Chương 844 - Còn Ác Với Chính Mình Như Vậy.



Chương 844: Còn Ác Với Chính Mình Như Vậy.Ngoài cửa một đám người đốt giấy để tang, Diệp Danh nhất thời không nhận ra.Biên Lập Nhân cùng nhà Lưu Nguyệt Quế có quan hệ, cho nên Biên Mỹ Quyên có thể đi vào danh sách tuyển con dâu của Lưu Nguyệt Quế, nhưng Diệp Danh cũng không nhận ra người Biên gia.Cũng may anh đã gặp Biên Lập Nhân hai lần, nhìn một lúc cũng nhận ra rồi."Biên. . ." Anh vừa muốn chào hỏi, đã bị tiếng khóc của người Biên gia cắt đứt.Cô cả, cô nhỏ của Biên Mỹ Quyên, cùng mấy người con dâu Biên gia, con trai con gái, há mồm khóc lớn."Cha ah ~ cha chết rất thảm ah!"Mười mấy người, tiếng khóc rung trời.Diệp Danh sững sờ, xem bộ dáng là Biên lão gia tử không còn.Nhưng chạy đến cửa nhà anh khóc tang cái gì? !Rõ ràng là không có ý tốt."Biên Mỹ Quyên, đã xảy ra chuyện gì?" Anh trực tiếp hỏi người đang trốn ở cuối cùng, Biên Mỹ Quyên.Biên Mỹ Quyên hai mắt nhìn thẳng, căn bản không nhìn anh, nghe thấy câu hỏi của anh, càng muốn né tránh sau đám người.Cô ta vốn không muốn ra, nhưng lại không dám không đến, không đến cùng Hoa Chiêu đối chất, chẳng phải là lộ ra cô ta chột dạ?Nhưng đến cửa nhà, cô ta thật sự sợ."Mấy ngày hôm trước, Mỹ Quyên nhà tôi bỏ ra 5 vạn mua nhân sâm trong tay Hoa Chiêu, có chuyện này hay không?" Biên Lập Nhân hỏi."Có." Diệp Danh nói ra.Ngày hôm đó mặc dù anh không đến nhà chú hai chúc tết, nhưng anh biết chuyện này, anh còn biết sau đó Hoa Chiêu nhìn ở mặt mũi Diệp Đào mà thành giao rồi.Biên Lập Nhân yên tâm, hắn thừa nhận chuyện này là được."Cha ta ăn nhân sâm kia xong đã chết rồi!" Biên Lập Nhân vành mắt đỏ lên: "Các người phải chịu trách niệm!"Diệp Danh thiếu chút nữa tức giận mà bật cười.Nhưng vì người đã chết, anh vẫn ân cần nói: "Xin bớt đau buồn.”"Nhưng nếu như tôi nhớ không lầm, Biên lão gia tử năm nay 84 rồi, đã nằm trên giường 6 năm, những năm qua thỉnh thoảng còn có thể trông thấy bảo mẫu đẩy ông ấy xuống lầu phơi nắng, nhưng 2 năm gần đây cũng không có hàng xóm nào nhìn thấy, có thể kéo cho tới hôm nay, kỳ thật đã khiến người ta kinh ngạc rồi."Tiếng khóc của người Biên gia dừng lại một thoáng, bọn hắn đối với tình huống của ông cụ cũng rõ ràng như vậy.Mấy đứa con gái đều tính toán trong lòng mấy lần, mới tính ra ông cụ năm nay xác thực là 84 tuổi, cũng xác thực nằm trên giường 6 năm.Nhưng 2 năm đều không xuống lầu sao?Không phải rất rõ ràng.Về phần mấy đứa cháu trai cháu gái, đến ông nội có phải 84 tuổi hay không cũng không xác định.Nhưng Diệp Danh há miệng đã nói rõ ra.Biên Lập Nhân lập tức có chút yếu thế, cái này là sự chênh lệch về gia thế ah.Người ta có năng lực hiểu rõ như vậy. . .Nhưng cha ông ta không thể chết vô ích!Bằng không thì ông ta ở trong hội sẽ không ngóc đầu lên được rồi!Cha ruột đã bị người ta hại chết, ông ta lại nén giận rồi hả? Tất cả mọi người sẽ xem thường ông ta."Cha ta tuy đã lâu rồi không ra ngoài, nhưng có thể ăn có thể uống, sống rất tốt đấy! Có nhân sâm kéo mạng, ít nhất còn có thể sống thêm nhiều năm! Nhưng bị một cây nhân sâm của các người hại chết!" Biên Lập Nhân hét."Các người đây là đang giết người vì tiền!"Diệp Danh nhướn mi: "Nhân sâm giả? Các người sợ là không biết nhân sâm a.""Tôn trung y nói là nhân sâm giả!"Diệp Danh lúc này mới phát hiện, trong đám người đang đốt giấy tang, còn có một trường hợp đặc biệt.Tôn trung y từ trong đám người đi tới, nói thẳng: "Biên lão gia tử ăn cây nhân sâm kia xác thực là đồ giả, Biên Mỹ Quyên nói là mua từ trong tay Hoa Chiêu đấy, tôi lo lắng, sang đây xem xem."Diệp Danh nhíu mày, như vậy, chuyện này có vẻ phức tạp rồi.Hoa Chiêu từ trong cửa đi tới, đứng ở bên cạnh Diệp Danh, nhìn người Biên gia nói: "Đây là chuyện lớn, các người phải báo cảnh sát a."Không cần cô tự giới thiệu, người Biên gia vừa nhìn đã đoán được cô là ai.Bọn hắn sững sờ, báo cảnh sát? Chuyện này bọn hắn thật đúng là không nghĩ qua.Báo cảnh sát, chính là cùng chết rồi.Bọn hắn dập đầu không dậy nổi.Hơn nữa cũng không muốn dập đầu, bọn hắn thầm nghĩ, có người sẽ vì cái chết của cha mà bồi thường tiền.Biên Lập Nhân nhìn Hoa Chiêu, đáy lòng cũng có chút nghi hoặc, cô ta hùng hồn như vậy, là định vận dụng thế lực của Diệp gia để dẹp chuyện này, hay là, người ta vốn trong sạch?Không có người nói chuyện, người Biên gia đang tự định giá.Hoa Chiêu quay người gọi Lưu Minh: "Anh đi giúp bọn hắn báo cảnh sát, báo cáo tôi bán thuốc giả, vì tiền mà giết người, mang cảnh sát đến điều tra."Mọi người. . . . Đối với chính mình còn ác như vậy sao?Hoa Chiêu lại nói: "Thuận tiện lại thay tôi tố cáo bọn hắn vu oan."Người Biên gia không tố cáo cô, cô sẽ không thể cắn ngược lại một cái đây này!Lưu Minh đã hiểu, đi nhanh."Các người, tiến vào nói đi." Hoa Chiêu nói: "Bất quá chỉ có chủ nhà mới được vào, những người con cháu này, vẫn nên trở về túc trực bên linh cữu đi thôi."Hoa Chiêu đột nhiên quay đầu hỏi Diệp Danh: "Tất cả mọi người Biên gia đều tới rồi sao? Một người cũng không thiếu sao?"Diệp Danh đếm, gật gật đầu: "Không thiếu một ai.""Haha, vậy Biên lão gia tử hiện tại chẳng phải là chỉ có một mình? Chậc chậc chậc, thật sự là một nhà hiếu thuận ah." Hoa Chiêu lắc đầu cảm thán.Mặt Biên Lập Nhân có chút đỏ lên: "Bảo mẫu đang trông coi đây này. . .""Ân, ông cũng biết, người kia gọi là bảo mẫu." Hoa Chiêu nói.Biên Lập Nhân không nói được gì nữa.Sinh lão bệnh tử, tử vong cũng là chuyện lớn, đặc biệt là những người già, cực kỳ coi trọng.Lúc còn sống có thể bình thản, ít xuất hiện, nhưng tang sự phải làm cho thật nở mày nở mặt.Cho dù không nở mày nở mặt, thì thế nào cũng là chuyện quan trọng.Người Biên gia lại rất tốt, ném ở kia mặc kệ.Người xung quanh xem náo nhiệt nghe hiểu rồi, lập tức chỉ trỏ người Biên gia.Biên Mỹ Quyên cúi đầu, âm thầm mừng rỡ, cô ta có thể đi rồi hả? Cô ta muốn đi túc trực bên linh cữu ông nội, ở đó một năm cũng được!Hoa Chiêu đột nhiên nói: "Biên Mỹ Quyên lưu lại, cùng vào đi." Nói xong quay người vào nhà.Diệp Danh liếc nhìn người Biên gia, mời ông Tôn cùng đi vào.Người Biên gia liếc nhau, thật sự đem con trai con gái đều đuổi trở về, mang theo Biên Mỹ Quyên cùng đi vào.Biên Mỹ Quyên hai chân run rẩy, tiến vào nhà.Vào nhà ngồi vào chỗ của mình, Hoa Chiêu hỏi: "Cây nhân sâm giả kia đâu rồi? Tôi nhìn xem."Biên Lập Nhân lập tức lấy ra.Còn chưa mở ra, Hoa Chiêu chỉ nhìn cái hộp đã biết không đúng, đây không phải là hộp cô đặc biệt đặt hàng.Mở ra, tuy nhân sâm chỉ còn lại có hơn phân nửa, nhưng cho dù chỉ thừa lại cặn bã, cô cũng có thể biết không đúng."Đây không phải là nhân sâm tôi bán cho Biên Mỹ Quyên, nó nhất định bị người đánh tráo rồi." Cô nhìn về phía Biên Mỹ Quyên: "Nói đi, chuyện gì đã xảy ra?"Sắp chết đến nơi. . . Không, tới công chuyện Biên Mỹ Quyên ngược lại bình tĩnh rồi."Cái này là cô bán cho tôi, cô vậy mà không thừa nhận. . . Không biết xấu hổ." Cô ta cứng cổ nói.Cô ta nói không phải là không phải rồi hả? Cô ta không có cách nào chứng minh!Càng nghĩ như vậy Biên Mỹ Quyên càng bình tĩnh."Luận không biết xấu hổ, tôi không sánh bằng cô." Hoa Chiêu nói: "Gọi Diệp Đào ra, ngày đó bán nhân sâm cho cô hắn cũng thấy."Biên Mỹ Quyên lập tức nói: "Các người đều là người một nhà, hắn đương nhiên đứng về phía cô, giúp cô nói dối! Lời hắn nói không tính toán gì hết!"Hoa Chiêu cũng biết, thực sự lên công đường, lời Diệp Đào nói xác thực không dùng được.Nếu như không có chứng cớ bằng chứng khác, đối phương lại không nhận, chỉ dựa vào một người thân với tư cách nhân chứng, rất khó đạt được nhận định.Biên Mỹ Quyên nếu chết không thừa nhận, việc này thật đúng là không dễ làm.Đột nhiên, Hoa Chiêu nhìn cái hộp trên bàn, cảm thấy có chút quen mắt, hình như cô đã thấy trong cửa hàng, nhưng không phải hàng bình thường, có chút đắt, chỉ có một cửa hàng bán."Cái hộp này cô mua ở đâu? Mua lúc nào vậy?" Cô hỏi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận