Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 235 - Tới



Chương 235 - Tới



Chương 235: Đến.Hoa Cường lại lên núi rồi, Hoa Chiêu cũng không có ở nhà, cô cũng đến trường.Đã báo danh một lần rồi đấy, mà vài ngày cũng không đi, nếu còn không đi hiệu trưởng cũng đã quên cô.Thật ra cũng rất khó quên, trường tiểu học này đã thành lập hơn 20 năm, đây là lần đầu tiên có phụ nữ mang thai đến nhập học .....Vương Tú Phân quay đi quay lại cả buổi, rốt cục xác định trong nhà không có người, chỉ có thể hậm hực mà bước đi.Hoa Chiêu ở trường học dạo qua một vòng, cho mấy người em trai, em gái chỗ dựa.Cô tốt xấu gì cũng xem như là một người lớn rồi, mấy đứa nhỏ lớp một lớp hai đối với cô tự nhiên sẽ sợ hãi. Mấy đứa nhỏ học lớp cao hơn kỳ thật nhỏ hơn cô không đến ba tuổi, mấy người này đều đã nghe qua uy danh của Hoa Chiêu đấy…Thậm chí là còn bị cô đánh qua đấy.Ở chỗ này, 10 tuổi mới lên lớp cũng không kỳ lạ quý hiếm gì, học tập không giỏi lại ngồi thêm vài năm, Hoa Chiêu thậm chí đụng phải một hai người thanh niên thoạt nhìn cùng tuổi.Hai người nam sinh trông thấy cô, lập tức thẹn thùng mà né.Hoa Chiêu không chút khiêm tốn nào mà lựa chọn lớp 5 tiểu học.Đây là lớp cao nhất rồi, hiện tại chế độ giáo dục rất lộn xộn, nhưng là căn cứ vào tinh thần "Cách mạng giáo dục, chế độ giáo dục muốn rút ngắn", cơ bản đều là tiểu học 5 năm, trường cấp hai 2 năm, trường cấp ba 2 năm. Có địa phương tiểu học nhiều hơn một năm, có địa phương trường cấp hai nhiều hơn một năm, bất quá phần lớn đều là nội thành.Trẻ em nông thôn, trước mắt cứ học nhận thức mấy chữ là được rồi."Em lúc ở nhà đã được ông nội dạy qua." Hoa Chiêu nói: "Không tin các thầy cô có thể kiểm tra xem."Giáo viên cũng không phải là không tin đấy, Hoa Chiêu nhìn rất thông minh.Trường này ở thôn khác, người trong thôn này chỉ nghe đến tên Hoa Chiêu, chưa từng thấy cô mập mạp, bây giờ mới nhìn đã biết, cô có vẻ thông minh.Nhưng Hoa Chiêu không chịu, kiên trì để cho bọn họ kiểm tra.Không kiểm tra, thật sự là muốn cô đi học à? Có thể xong rồi a, hiện tại đi học phần lớn là một buổi học văn hóa, một buổi lao động, xuống đất làm việc...Cô vẫn là ưa thích ngồi ở đầu giường đặt gần lò sưởi nhà mình gặm hạt hướng dương.Các giáo viên thấy cô kiên trì, cho rằng cô muốn khoe khoang, liền đem bài thi cuối kỳ năm trước lấy ra, để cho cô làm.Chính là hai môn, toán học và ngữ văn. Toán học không có phí chút sức nào, ngữ văn có vài câu thơ hiện đại, cô điền không được, nhưng cuối cùng cũng có thể chấm được hơn 90 điểm."Rất tốt rất tốt, phi thường tốt!" Các giáo viên tán dương nói. Trách không được muốn khoe khoang, cái thành tích này xác thực có thể lấy ra khoe khoang, hạng nhất năm ngoái của bọn họ, cũng không có cái thành tích này. Đặc biệt là thấy cô làm toán học, cũng không cần suy nghĩ.Các thầy cô không suy xét về vấn đề làm lộ bài thi, đây là bài tốt nghiệp, làm xong thì không phát lại, chỉ phát điểm cho thí sinh, hầu như không có chuyện rò rỉ.Nhìn những đồng nghiệp xung quanh, cũng không quen biết Hoa Chiêu."Trở về tiếp tục cố gắng, sang năm có thể thi đậu trường cấp hai rồi!" Hiệu trưởng nói xong lại thấy bụng của cô, liền dừng lại. Sang năm cô cũng đã sinh ra, đoán chừng ở nhà chăm sóc đứa trẻ rồi, đến trường cấp hai làm gì?Thật sự là, phụ nữ có thai tới xem náo nhiệt làm gì ah."Cái kia…vậy em có thể lấy được giấy chứng nhận tốt nghiệp tiểu học không?" Hoa Chiêu hỏi.Ah, hoá ra là vì cái này.Hiệu trưởng gật đầu khẳng định: "Chỉ cần năm sau em đến thi vẫn có kết quả như vậy, em nhất định có thể lấy được."Hoa Chiêu thở phào nhẹ nhõm.Tháng bảy năm sau tới đây thi, phỏng chừng cô cũng không rảnh, lúc đó đã ở thủ đô rồi, nhưng hiện tại ít nhất cũng có tư cách tiểu học, cũng đã lộ mặt, cô là một học sinh tiểu học thông minh.Sau khi xử lý chuyện trường học xong xuôi, Hoa Chiêu về nhà. Sau khi đi bộ qua thôn, cô đã trao đổi năng lượng với hạt hướng dương của mọi người.Cái gì mà giống chịu lạnh, thu hoạch nhanh, cô còn chưa kịp cải tạo đâu, chỉ có thể bật hack (*) rồi....Ở thủ đô, Hoa Tiểu Ngọc cuối cùng cũng tới cổng sân nhà họ Diệp.



Bạn cần đăng nhập để bình luận