Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 278 - Tại Sao Có Thể Như Vậy.



Chương 278 - Tại Sao Có Thể Như Vậy.



Chương 278: Tại Sao Có Thể Như Vậy."Tôi tìm phiền toái cho cô ta ở chỗ nào? Tôi chẳng qua là do mấy ngày nay không thoải mái, làm đồ ăn không ngon, anh liền trách tôi….Ô ô!" Văn Tịnh che miệng, ngồi ở trên ghế sô pha ủy khuất mà khóc."Anh không quan tâm thân thể của tôi thoải mái hay không, cũng chỉ vì đồ ăn làm không tốt liền oan uổng cho tôi""Tôi tìm cô ta phiền toái làm gì? Tôi cùng cô ta không oán không cừu đấy, tôi ghen ghét cô ta lớn lên đẹp mắt sao? Tôi ghen ghét cô ta có tiền sao? Trong mắt anh, tôi chính là loại người này sao?"Văn Tịnh càng khóc càng lớn, còn càng ngày càng thấy có lý. Cô ta bị thuyết phục bởi chính mình rồi.Diệp Danh chỉ là lẳng lặng mà nhìn cô, cô gái từng đơn thuần tốt bụng từ lúc nào đã biến thành cái dạng này? Có phải anh chưa bao giờ thực sự hiểu rõ cô?Cái bộ dạng chết cũng không thừa nhận, bộ dạng càn quấy, càng lúc càng giống mẹ và chị gái mình rồi. Trước kia, anh cho rằng cô khác với bọn họ đấy."Hay là nói, anh cũng thấy cô ta lớn lên đẹp mắt! Anh muốn hướng về cô ta? " Văn Tịnh hô lên đòn sát thủ. Đàn ông...Diệp Danh ánh mắt trở nên sắc bén, nhưng rất nhanh lại dấu đi.Anh ngồi bên cạnh Văn Tịnh, nắm lấy vai cô, nhẹ nhàng vỗ về cô: "Cô ấy có đẹp hay không cũng không quan trọng. Trong mắt anh, em là người đẹp nhất."“Hừ!” Văn Tịnh hừ lạnh một tiếng, trong lòng ngọt ngào, nước mắt cũng thu liễm.Vốn cũng không có vài giọt, vẫn là dọa được."Anh biết rõ những năm này em bởi vì không có con, áp lực rất lớn, bây giờ nhìn thấy Hoa Chiêu mang thai, trong lòng không thoải mái. Nhưng có hàng triệu phụ nữ có thể sinh con bình thường, em không thể đều ghen ghét họ, càng không thể ghen ghét người thân của mình."Diệp Danh tàn nhẫn mà xé ra miệng vết thương của cô, bởi vì anh phát hiện dưới vết thương sinh mủ rồi, bất tri bất giác đã hoàn toàn thay đổi, anh muốn đem mủ khoét ra, để cho miệng vết thương khép lại.Anh rõ ràng cảm giác được bả vai dưới tay mình cương lại rồi, anh vẫn không ngừng, tiếp tục nói: "Hoa Chiêu mang thai, đối với em mà nói là chuyện tốt, Diệp gia có người nối dõi, trọng trách trên người em cũng sẽ nhẹ hơn."Văn Tịnh trên mặt cứng ngắc, trọng trách trên người cô sẽ không nhẹ đi, mà là tất cả trọng trách đều rơi vào trên người cô!Vì sao Hoa Chiêu nhanh như vậy liền có thai? Mà cô mười năm không có con! Như thế cô khó mà chịu nổi!Vì sao Hoa Chiêu lại mang thai? Nếu cô ta cũng giống như cô đều hiếm muộn, hai người đều gánh vác trọng trách, ai cũng không ghét bỏ ai, không tốt sao?Diệp Danh nhìn ánh mắt của cô liền hiểu.Trái tim chùng xuống, tay cũng nặng nề rơi xuống.Tại sao có thể như vậy?Anh hít một hơi thật sâu, ngồi vào bên trong ghế sô pha, nhìn dáng vẻ của Văn Tịnh ở bên cạnh, lạnh lùng nói: "Tóm lại, em về sau đừng có tìm cô ấy phiền toái, đối xử khách khí lễ phép giống như người ngoài thì tốt rồi."Văn Tịnh cứng đờ ngồi đó, không có lên tiếng.Diệp Danh lòng càng lạnh hơn, giọng nói cũng không có độ ấm: "Có thể chứ?""…Có thể." Văn Tịnh móng tay cắm vào trong thịt, nhẹ nhàng nói.......Sáng sớm hôm sau, Hoa Chiêu dậy sớm, định đi xung quanh xem nhà mới của cô.Kết quả phát hiện ông nội cùng mẹ và mấy đứa em đã dậy rồi, đang đứng ngoài sân, cũng đã đi bộ được vài vòng rồi.Theo chưa thấy qua một ngôi nhà rộng rãi như vậy, khí phái đấy, hoa lệ đấy, mùi hương cổ xưa, màu sắc cổ xưa, làm cho mấy người đều xem đến choáng váng.Thấy Hoa Chiêu đi ra, Đại Cần lập tức hỏi: "Chị, ở đây trước kia là hoàng cung sao?"Hoa Chiêu nở nụ cười: "Nào, chị chỉ cho em biết hoàng cung ở đâu."Hoa Chiêu mang theo mấy người đi hậu viện, hậu viện có dãy nhà sau, một số gia đình giàu có sẽ đem chỗ này sửa lại thành toà nhà 2 tầng, cho các tiểu thư, phu nhân ở lại.Trước đây, nơi này là Tào gia, cũng là một tầng đấy, nhưng Hoa Chiêu cùng thầy Tôn từng thảo luận qua, đổi thành toà nhà 2 tầng có mái che.Chính xác mà nói là 2 tầng rưỡi, mỗi bên làm một cái sân thượng ở phía đông và phía tây.Hoa Chiêu mang theo mấy người lên sân thượng, độ cao này cao hơn xung quanh một một tầng rồi, sau đó liền thấy được phía xa xa nắng sớm chiếu xuống, ánh vàng rực rỡ trải trên mấy nóc nhà."Xem, chỗ đó mới là hoàng cung." Hoa Chiêu nói ra."Oa…" Bọn nhỏ đều đã mất đi ngôn ngữ.Hoàng cung thoạt nhìn quả nhiên so với ở đây càng lớn càng hoa lệ hơn, nhưng là, bọn chún biết rõ hoàng cung có ý nghĩa như thế nào, thầy giáo nói rồi, nơi đó là trái tim của tổ quốc.Nhà chị gần với trái tim quá!"Các em từ từ xem a, chị đi làm cơm." Hoa Chiêu nói xong cũng muốn xuống dưới, Trương Quế Lan vội vàng đỡ cô.Cũng may cầu thang này vừa rộng lại thấp, còn có lan can, làm vô cùng chu đáo.Bữa sáng vừa làm xong, Diệp Thư đã tới rồi."Chị đến thật là đúng lúc ha ha! Hôm nay làm món gì vậy? Thơm quá ah! Chị ở bên ngoài liền nghe thấy được." Diệp Thư vừa vào cửa liền nói ra."Chị hái đồ đưa tới sao?" Hoa Chiêu nhìn đồ trong tay cô ấy: "Mang rau quả? Không cần chị đưa từ xa như vậy tới đâu, tý nữa em đi chợ bán thức ăn mua cũng được."Cô không thiếu các loại phiếu vé, chợ bán thức ăn luôn mở rộng cánh cửa cho cô."Mẹ ngày hôm qua không phải là nói cho em một ít rau quả trong nhà cầm về sao, ngày hôm qua thấy em hành lý nhiều nên không đưa cho em mang về, hôm nay vừa sáng sớm liền thúc dục chị đưa tới, chỉ sợ em buổi sáng không có đồ ăn." Diệp Thư làm bộ ghen tị.Chỉ một chút mà chính mình cũng mang không nổi nữa: "Nhưng thật ra là bọn họ buổi trưa muốn tới dùng cơm, sợ em trở tay không kịp, để cho chị tới nói trước một tiếng."Trong viện tử này không có bố trí điện thoại, có chút bất tiện. Đáng tiếc là chỗ này không có tuyến đường, muốn lắp cũng không được.Hoa Chiêu gật đầu, Diệp gia thực sự sẽ đến, ngày hôm sau liền đến nhà thăm hỏi, coi như là chính thức gặp mặt hai nhà rồi, rất cho cô mặt mũi."Đúng rồi, trước kia nhờ chị giúp em nghe ngóng nhà ở đã có tin tức gì chưa?" Hoa Chiêu hỏi."Xung quanh nơi này quá không có nhà riêng đấy, chỉ có mấy gian nhà trong nội viện." Diệp Thư nói ra: "Bất quá cách đây 2 con phố còn có 2 cái nhà nhỏ, lúc nào em rảnh chúng ta liền đi nhìn một chút."Hoa Chiêu gật đầu, đừng nói cách 2 con phố nhỏ, 2 đầu phố cô cũng có thể tiếp nhận.



Bạn cần đăng nhập để bình luận