Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1314 - Đụng Phải Người Coi Tiền Như Rác Sao.



Chương 1314 - Đụng Phải Người Coi Tiền Như Rác Sao.



Chương 1314: Đụng Phải Người Coi Tiền Như Rác Sao."Cho nên đồ rẻ và dễ mua hơn sao?" Hoa Chiêu kích động hỏi."Đương nhiên rồi! Đó là mua đá thô đấy, mua theo tấn." Trương Lượng nói: "Nhưng tôi đã nhìn từng khối một, còn tìm mấy chuyên gia lâu năm giúp tôi kiểm tra, đều nói là đá thô có phỉ thúy."Tôi không yên tâm, còn cắt mấy khối ra xem, nghe nói là cắt trúng phỉ thúy, nhưng còn chưa bán được." Trương Lượng cười nói.Như vậy hắn càng cảm thấy Hoa Chiêu là người ngốc tiền, khối đá hắn cắt ra, nghe nói không tệ, vậy mà không bán được!Vậy mua nó để làm gì?Mấy chục năm sau nó còn có giá trị?Việc này chỉ có những ông chủ không thiếu tiền mới làm thôi."Hàng đâu? Đưa tôi đi xem.” Hoa Chiêu lập tức nói."Ăn cơm trước." Diệp Thâm đè cô lại."À." Hoa Chiêu lập tức thành thật.Trương Lượng cũng thành thật, nhất thời kích động quên chào hỏi Diệp Thâm, vội vàng bổ sung, sau đó thành thật ăn cơm.Ăn điểm tâm xong, Trương Lượng đưa Hoa Chiêu và Diệp Thâm ra khỏi thành phố, một đường đi tới biên giới."Tôi chưa làm xong thủ tục, cho nên không về được bằng đường bình thường, đồ vẫn còn ở biên giới, chờ người đến chuyển đi."Kỳ thật đây cũng là điều Hoa Chiêu đã dặn dò, không nên giao dịch trong thành phố, mục tiêu lớn, nói hắn tìm một kho hàng ở biên giới có chỉ số an toàn cao làm địa điểm giao dịch.Trương Lượng rất nghe lời, trực tiếp thuê một nhà dân, ít nhất căn nhà này là đá, hệ số an toàn cũng chấp nhận được rồi.Một nhà kho chuyên dụng? Không thể tìm thấy ở một nơi như thế này.Hơn nữa nhà dân này cách biên giới rất gần, ra cửa nhà mấy chục mét là đến.Thôn nhỏ này, tổ tiên không nói là người đào đá thô, nhưng bởi vì thuận lợi về mặt địa lý nên thấy cũng thấy nhiều, chẳng qua mười mấy năm gần đây không gặp mà thôi.Người có đôi mắt dài, cũng là người mà Trương Lượng tìm đến từ trong thôn này, trải qua một lần nghiệm chứng, phát hiện rất đáng tin cậy, Trương Lượng tính sau này sẽ mang theo bên cạnh.Mở cửa viện ra, Hoa Chiêu phát hiện, trong sân lớn như vậy chất đầy đá.“Nhiều như vậy!” Hoa Chiêu kinh ngạc nói.Cô chỉ đưa cho Trương Lượng 10 vạn."Rẻ nhất 100 đồng một tấn, đắt nhất là 500 đồng một tấn, còn có mấy khối mua lẻ, cộng lại thành ra nhiều như vậy." Trương Lượng cười nói.Bà chủ ngạc nhiên, nói lên hắn đã làm rất tốt!Hoa Chiêu vừa vui vẻ vừa hối hận.Cô bị nhà họ Kim lừa rồi!Những khối đá thô trị giá 1 tỷ kia cộng lại cũng chỉ nhiều hơn gấp đôi.Mà chỗ này chỉ tốn 10 vạn!Mặc dù có thể có đá rỗng không có tinh thạch, nhưng sự thay đổi số lượng gây ra sự thay đổi chất lượng.1 tỷ cô có thể đi qua đây mua lại cả một cái hầm đá thô nha!Chuyện của Kim gia, không thể để yên."Bốc lên xe đi, về nhà xem." Diệp Thâm nhìn sắc trời nói.Nếu không chất lên xe, trời tối cũng không thể quay về.Họ phải rời đi lúc nửa đêm."Ừm, trở về rồi nhìn." Hoa Chiêu nói.Nhưng dị năng của cô đã xẹt qua núi đá vài vòng, mạnh mạnh yếu yếu, có rất nhiều năng lượng đáp lại.Rất tốt, tỷ lệ ra phỉ thúy rất cao.Như vậy tâm tình của cô mới tốt hơn một chút.Thấy bọn họ đang bốc đá lên xe, lập tức có dân làng đến xem.Diệp Thâm còn nhờ người giúp đỡ bốc lên xe, thù lao không nhỏ.Toàn bộ người trong thôn lập tức đều lại đây hỗ trợ.Còn có người ôm một khối đá tìm Trương Lượng."Ông chủ, đây là khối đá tổ truyền của gia đình tôi, ông có nhận không?" Người đó nói.Hoa Chiêu nhìn về phía tảng đá trong tay người tới, trông như một quả dưa hấu, lại đen nhánh, bề mặt bên ngoài đã bị mài đến sáng bóng.Thoạt nhìn giống như bị người ta thường xuyên vuốt ve, cất giữ cẩn thận.Hơn nữa một luồng năng lượng khổng lồ đang chạy về phía Hoa Chiêu, làm cho cô sảng khoái tinh thần, tiêu tan toàn bộ cái nóng của thời tiết.Đồ tốt!"Lý lão tam, sao anh lại lấy thứ này ra bán? Đây không phải là muốn mạng của cha anh sao?" Lập tức có người dân nói.Mọi người quen biết nhau cả đời, nhà ai có thứ gì bọn họ đều quen thuộc.Khối đá này được cha Lý lão tam ôm vào trong chăn ngủ cả đời, hiện tại biết bị hắn bán đi? Cha hắn có thể xách đao chém hắn đấy!Lý lão Tam cười: "Cha tôi đồng ý bán, nói là bán lấy tiền cưới vợ cho tôi! Đá có thể tiếp tục hương khói cho gia đình sao?”Mọi người vừa nghe đã tin.Nhà Lý lão tam này nghèo chỉ còn lại tảng đá này, cho nên Lý lão tam ngoài 30 tuổi vẫn chưa cưới được vợ.Tuổi này không có vợ, đời này phỏng chừng cũng sẽ không có.Lý lão đầu rốt cuộc cũng suy nghĩ cẩn thận rồi."Kỳ thật mấy năm trước cha tôi đã muốn bán, đáng tiếc không có người mua, có người mua cũng không cho giá hợp lý." Lý lão Tam cười nói với Trương Lượng: "Ông chủ, tôi thấy anh có vẻ là một người tốt, ra tay cũng hào phóng, ông chủ, khối đá này của tôi thật sự là đồ tổ truyền đời đời, không tin anh cứ hỏi bọn họ! Hơn nữa tuyệt đối là thứ tốt! Anh có mua không!""Bao nhiêu tiền?" Trương Lượng hỏi.“10 vạn." Lý lão Tam mở miệng.Mọi người xung quanh đều giật mình.Không biết là cha Lý lão tam điên rồi, hay là Lý lão tam muốn cưới vợ đến phát điên.10 vạn?Trương Lượng cũng bật cười, chỉ vào phía sau nói: "Thấy chưa? Mấy khối đá chất đống như ngọn núi phía sau tôi, mới đáng giá 10 vạn, một khối này của anh có giá trị bằng tất cả chúng sao?”“Khối đá này của tôi tuyệt đối là thứ tốt, ông nội tôi nói chắc chắn có thể cắt ra cực phẩm ngọc xanh đế vương!” Lý lão tam nói."Vậy anh cứ trực tiếp cắt ra mà bán, cực phẩm ngọc xanh đế vương, lại lớn như vậy, đừng nói 10 vạn, 100 vạn cũng đáng giá." Trương Lượng nói.Kiến thức về ngọc phỉ thúy của hắn đã được bổ sung rất nhiều, hiện tại hiểu chút da lông.Lý lão tam ngây ngô cười: "Không phải vì tôi không đánh cược nổi sao, tảng đá này đã truyền đến đời thứ 7 nhà tôi rồi, nhà tôi phàm là có người đánh cuộc được, cũng đã cắt.”Hắn lấy lá gan của mình ra nói đến hùng hồn, ngược lại không đáng ghét.Hoa Chiêu đứng ra mặc cả với hắn.“5000” Cô nói.Tầm mắt Lý lão tam dừng trên người cô một giây đồng hồ, rồi "vèo" một cái dời đi.Cô gái này không thể nhìn, chói mắt! Sẽ tốn tiền!Hắn sợ nhìn thêm hai lần, hắn liền nhịn không được mà đem gia bảo này đưa không cho cô ta."Không không không không, tôi không nói chuyện với cô, tôi nói chuyện với ông chủ Trương." Lý lão tam xoay người qua, làm cho khóe mắt cũng không nhìn thấy Hoa Chiêu.“Ông chủ Trương, thấp nhất là 9 vạn, anh tuyệt đối sẽ kiếm lời!”Trương Lượng quay đầu lại nhìn Hoa Chiêu một cái, Hoa Chiêu gật gật đầu với hắn.Khối đá này cô muốn, giá cả tự mình đàm phán.Trương Lượng hiểu rồi, đàm phán giá cả, chuyện này hắn am hiểu nhất.Vốn mười vạn cũng không mua được nhiều khối đá như vậy, đều là công lao ba tấc lưỡi không nát của hắn.Trương Lượng đi qua ôm bả vai Lý lão tam, kéo hắn vào trong phòng: “Đi, vào đây người anh em, chúng ta thương lượng thật tốt.”Cuối cùng Lý lão tam ôm một cái áo phình lên rời đi.Lập tức có người dân đuổi theo truy hỏi hắn bán được bao nhiêu tiền.Lý lão tam không nói.Nhưng độ dày đó, tất cả mọi người cũng đoán được, ít nhất là 1 vạn!Ông trời ơi! Một khối đá được bán với giá 1 vạn!Nhà Lý lão tam là gia đình nghèo nhất trong thôn, lập tức lắc mình biến thành nhà giàu nhất? Còn là trong phạm vi mười dặm!Bọn hắn gặp được người coi tiền như rác rồi!Lập tức có mấy người chạy về nhà, đem những thứ tổ truyền trong nhà mình mang tới.Một số đang đè trên mái nhà, một số đang dằn vại dưa muối, một số đang kê bàn, và một số đang làm ghế trong sân.Cả thành phố bọn họ năm đó đều được xưng là Ngọc Đô, rất nhiều nhà có tổ tiên làm việc liên quan đến đá thô, nhà ai mà không có mấy khối đá thô!



Bạn cần đăng nhập để bình luận