Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 319 - Để Cô Ta Trở Về Đi.



Chương 319 - Để Cô Ta Trở Về Đi.



Chương 319: Để Cô Ta Trở Về Đi.Người đàn ông quay đầu lại cùng mấy người trong phòng liếc nhau, còn có người thực sự tìm Trương Quế Lan gây phiền toái.Trương Quế Lan, đây chính là người được "chào hỏi trước" đấy.Người đàn ông ở gần cửa sổ quay đầu lại nhìn Hoa Tiểu Ngọc, từ túi áo trước ngực rút ra một cái bút máy, từ trong túi quần móc ra một cái bút kí, mở ra, chăm chú hỏi: "Tên của cô? Đơn vị công tác? Địa chỉ nhà?"Hoa Tiểu Ngọc sửng sốt: "Là tôi báo cáo bà ta, các ngươi hỏi tôi những cái này làm gì? Nên đến hỏi bà ta ah!"Người đàn ông ngẩng đầu nhìn cô ta, ánh mắt lạnh như băng: "Đừng nói nhảm! Nói nhanh một chút! Hiện tại không còn lưu hành chuyện báo cáo nặc danh rồi, đây là thủ tục bình thường! Chúng tôi là người có thể tùy tiện bắt người sao? Bên trên hỏi tới, có thể không có đầu có đuôi như vậy à? Ai báo cáo đấy, đều phải ghi lại, đến lúc đó còn muốn đi tìm người của đơn vị cô xác minh, nếu như báo cáo không thực..."Hắn còn chưa nói xong, Hoa Tiểu Ngọc đã chạy đi như một làn khói."Cắt ~" Người đàn ông thu hồi bút máy cùng vở: "Đây là cố ý đến bới móc đấy, cùng Trương Quế Lan có cừu oán a?""Tám phần là vậy." Một người ở bên cạnh vừa gặm hạt hướng dương vừa nói: "Bằng không thì nhiều người bán hạt hướng dương như vậy, cô ta bị mù ah nhìn không thấy? Chỉ báo cáo người bán bắp rang sao? Bắp rang cấn vào răng cô ta rồi hả?"Muốn nếu nói đến nhà người khác bán bắp rang khả năng có thể cấn rụng răng hắn đấy, nhưng bắp rang nhà Trương Quế Lan chắc chắn sẽ không!Còn có hạt hướng dương trong tay hắn đây, cũng là mua từ Trương Quế Lan đấy, thật là thơm.Trương Quế Lan buổi tối không còn bán hạt hướng dương ở rạp chiếu phim nữa, nhưng bà cũng sẽ tiện thể chuẩn bị một chút cho những người này đấy.Hoa Chiêu nói, cái này gọi là xây dựng quan hệ.Hơn nữa người ta cũng dùng tiền mua, chỉ có điều chính bà nguyện ý cho nhiều hơn một chút. Bà thực sự cam tâm tình nguyện, theo lý vụng trộm bán hàng là không đúng, nhưng người ta một mắt nhắm một mắt mở phóng cho bà một con ngựa, để cho bà có thể kiếm tiền, đừng nói cho nhiều thêm một chút hạt hướng dương, nếu phải trả thù lao bà cũng cam tâm tình nguyện."Việc này chúng ta có nói với bà ấy một chút không?" Một người nói ra: "Xem ra vừa rồi cô gái kia dấu đầu lộ đuôi đấy, không chừng bà ấy cũng biết."Người đàn ông đứng gần cửa sổ ngồi trở lại rồi, lắc đầu: "Việc này không cần nói với bà ấy, nói với anh Lưu đi."Anh Lưu chính là người đã "Chào hỏi" bọn họ.Mọi người hiểu ý, đúng rồi, việc này xác thực nên cùng anh Lưu nói một câu, bọn hắn cũng không thể ăn chùa một bữa cơm của anh Lưu được.Giữa trưa ngày thứ hai, Diệp Danh đã bị Lưu Binh kêu lên, nói cho anh chuyện tối ngày hôm qua."Đối phương là nữ, tuổi không lớn lắm, tầm 20, 1m6 nhiều, dáng người nhỏ gầy, tóc thắt bím, mặc một bộ áo lam, giày đơn, bọc một cái khăn quàng cổ màu hồng, khẩu âm vùng Đông Bắc." Anh Lưu nói ra.Mấy chữ cuối cùng làm cho Diệp Danh xác định được là ai.Hắn vỗ vỗ bả vai người bạn: "Cám ơn, hôm nào cùng nhau ăn cơm."Người bạn này nhếch miệng nở nụ cười: "Thời gian cậu định, địa điểm tôi chọn! Đến lúc đó lại gọi thêm mấy người cùng đi?""Gọi thêm hai người, Vương Khoa cùng Triệu Dân." Diệp Danh cười nói."Đồng ý~! Khi nào cậu rảnh liền gọi điện thoại đến nhà cho tôi!" Lưu Binh như sợ anh đổi ý, cỡi xe đạp bỏ chạy rồi.Chỉ một lời nói, lại có thể làm cho Diệp đại công tử nhớ kỹ nhân tình của hắn, cho hắn cơ hội tiếp xúc với những người ở bên trong cái vòng nhỏ hẹp này! Chuyện tốt này không phải lúc nào cũng có!Hắn hiện tại đến rạp chiếu phim, lại mời đám người kia ăn bữa cơm, để bọn hắn về sau tiếp tục chiếu cố Trương Quế Lan.Diệp Danh quay đầu lại nhìn đơn vị, lại nhìn thời gian, Ân, hiện tại đi qua, có thể ăn cơm trưa ở nhà Hoa Chiêu.Đột nhiên thật đói.Anh lập tức đạp xe đi.Trương Quế Lan nghe được tin tức này, rất sửng sốt."Thím đắc tội với người khác rồi hả?" Bà cảm thấy có lẽ không có ah, bà đối với bất luận khách hàng nào cũng đều là khuôn mặt tươi cười đón chào, không phân biệt nam nữ, đồ bà bán càng không có vấn đề gì về chất lượng, tại sao có thể có người bới lông tìm vết bà mà không tìm những người bán hạt hướng dương khác?Hoa Chiêu lại đoán được người Diệp Danh nói là ai: "Hoa Tiểu Ngọc? Nếu anh cả không nói em cũng đã quên cô ta."Trương Quế Lan lại càng sửng sốt: "Hoa Tiểu Ngọc ở thủ đô? Cô ta…."Đúng rồi, cô ta từ trong nhà chạy đi, chỉ cần có tiền, mua một tấm vé xe lửa, sao lại không thể tới thủ đô?Chỉ là Diệp gia cũng biết Hoa Tiểu Ngọc rồi hả?Hoa Chiêu nói đơn giản một chút chuyện Hoa Tiểu Ngọc đến thủ đô tìm được Diệp gia hơn nữa cả chuyện an bài công tác.Trương Quế Lan sắc mặt lập tức khó coi.Bà một mực sợ chính mình phiền toái đến Diệp gia, làm cho Hoa Chiêu ở nhà chồng không tốt, không nghĩ tới bà ngàn trốn vạn trốn, vẫn là không thể tránh thoát được, Hoa Tiểu Ngọc đến như vậy, người Diệp gia sẽ thấy thế nào về Hoa Chiêu?Đương nhiên đây là vì bà cho rằng địa chỉ của Diệp gia là Hoa Chiêu trong lúc vô tình nói cho Hoa Tiểu Ngọc đấy, nếu bà biết rõ Hoa Tiểu Ngọc nói là Diệp Thâm nói cho cô ta biết đấy…Bà thật sự đã nghĩ nhiều rồi."Một nhà Hoa Sơn kia, từ già đến trẻ sao có thể xấu như vậy ?" Trương Quế Lan tức giận nói."Cái này là gia giáo có vấn đề, đứa trẻ từ nhỏ đã bị dạy dỗ đến lệch lạc rồi." Hoa Chiêu nói ra."Làm sao bây giờ?" Trương Quế Lan cau mày nói.Hoa Chiêu còn chưa nghĩ ra."Không thể lưu lại, để cho cô ta trở về quê đi?" Diệp Danh nói ra.Trước kia anh đối với cảnh ngộ của Hoa Tiểu Ngọc có một chút đồng tình, nhưng sau khi biết rõ một nhà Hoa Sơn, lại còn chuyện tối ngày hôm qua, anh đối với Hoa Tiểu Ngọc triệt để không có ấn tượng tốt rồi.Anh cảm thấy nên đem Hoa Tiểu Ngọc đưa trở về, cô ta cũng sẽ không dễ dàng bị bài bố đấy, cô ta sẽ như một cái gai đâm vào trên người Hoa Sơn gia.Cũng rất tốt.Hoa Chiêu sờ sờ bụng, người nhà Hoa Sơn, cô thật sự không dám để bên người: "Vậy hãy để cho cô ta trở về đi.""Được, anh biết rồi." Diệp Danh nói ra.Cơm nước xong xuôi, trên đường trở về anh lại đột nhiên nhớ tới chuyện có chút khó làm.Bởi vì lúc trước sắp xếp cho Hoa Tiểu Ngọc vào làm nhà máy, là nhờ quan hệ bên phía Văn gia bên kia.Một người thím của Văn Tịnh, chính là phó xưởng của xưởng may kia.Lúc ấy anh không biết cái dạng này của Văn gia, thuận miệng nhắc tới.Văn Tịnh lúc ấy cảm thấy Hoa Chiêu "đáng thương", mà Hoa Tiểu Ngọc này so với người Văn gia bọn họ càng không có thể diện hơn!Có cô ta ở trước mặt người Diệp gia liền thấy được cô ta (Văn Tịnh) tốt rồi.Cho nên Văn Tịnh lúc trước đáp ứng đặc biệt thống khoái, động tác cũng tích cực, vài ngày công tác của Hoa Tiểu Ngọc liền chứng thực rồi.Hiện tại... Diệp Danh nghĩ đến buổi chiều có một hội nghị quan trọng không đi không được, chỉ có thể để buổi tối.



Bạn cần đăng nhập để bình luận