Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 292 - Vay Tiền.



Chương 292 - Vay Tiền.



Chương 292: Vay Tiền.Mấy người Văn gia cũng nghĩ như vậy, bọn hắn còn nghĩ thêm nữa..., Diệp Danh rốt cuộc đã chán ghét mà muốn vứt bỏ Văn Tịnh rồi hả?Văn Tịnh không thể sinh nha, mấy bệnh viện lớn đã xác nhận nói tất cả là vấn đề của cô, Diệp Danh không có bất cứ vấn đề gì, loại này thời điểm, anh đệ đơn ly hôn, người ngoài cũng sẽ không nói cái gì đấy.Ai mà không muốn có con? Huống chi là người nhà Diệp gia.Lúc này Văn Tịnh không chủ động đưa ra đề nghị ly hôn, đã để cho người ta ở sau lưng chú ý rồi!Người Văn gia lại bắt đầu trao đổi ánh mắt.Có người nhẹ nhàng lắc đầu, hôm nay dừng lại ở đây vậy, đừng chọc cho Diệp Danh nóng nảy, lập tức đem Văn Tịnh đuổi ra khỏi cửa.Có người nhưng lại sốt ruột gật đầu, Diệp Danh nhất định là không chịu nổi Văn Tịnh nữa rồi, không chừng ngày nào đó muốn đuổi ra khỏi cửa! Hiện tại không thừa dịp hai người còn có quan hệ chiếm chút chỗ tốt, chờ bọn hắn ly hôn về sau còn có thể chiếm sao? Cái kia có thể chiếm cái cọng lông!Ông Văn đồng ý với quan điểm này, ông ta cũng muốn thăm dò một chút, Văn Tịnh còn có thể dùng hay không."Đứa trẻ còn nhỏ, còn phải bú sữa mẹ, sao có thể rời xa cha mẹ?" Ông Văn nói: "Ý của ta là, để cho Văn Lượng cùng Văn Đạt tìm nhà, chuyển ra, như vậy liền vẹn toàn đôi bên rồi. Ta và mẹ con cũng có thể ngủ ngon giấc, bọn hắn cũng không cần một nhà mấy người lách vào một cái phòng.""Muốn tìm nhà? Muốn tìm nhà loại gì? Là thuê hay mua?" Diệp Danh nói ra: "Vừa vặn con gần đây đi xem mấy căn nhà, có thể đề cử cho bọn hắn.""Chúng ta không có nhân sâm, ở đâu ra tiền mua nổi một căn nhà?" Bà Văn ghen tị nói.Bà ta cũng không nói muốn mượn tiền, Diệp Danh có bao nhiêu của tiền bà ta biết rất rõ, dù có mượn cũng không mua được một gian phòng. Hơn nữa, nào có ai lấy hết tiền cho cậu em vợ mua nhà? Nói ra Văn gia bọn họ đã có thể thật xấu hổ chết người ta rồi.Mấu chốt là, một gian phòng cũng mua không được, hai người sao mà đủ phân?Nhân sâm kia nếu là của Diệp Danh thì tốt rồi…Bà Văn hai mắt đột nhiên sáng lên, ông Văn chưa kịp lên tiếng đã nói ra: "Em dâu của con còn thừa không ít tiền a? Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, con hỏi cô ta một chút, có thể cho chúng ta mượn dùng, cho hai em trai con cùng mua 2 phòng, nghe nói chỉ cần 3 hơn vạn là đủ rồi! Yên tâm, đến lúc đó chúng ta sẽ trả cho cô ta!"Diệp Danh nâng chung trà uống một ngụm. Người này nếu không phải là mẹ vợ mình, anh có thể châm chọc 100 câu cho bà ta quay đầu bước đi, cũng không dám đến nhà nữa.Tuy nhiên, anh phải gọi phụ nữ này là mẹ."Không được. Diệp Danh con chưa bao giờ vay tiền, không thể bị mất mặt như vậy được." Diệp Danh dứt khoát cự thuyệt.Bà Văn bĩu môi: "Ngươi cùng Diệp Thâm là anh em ruột, có cho mượn hay không đấy, dù sao tiền kia cũng không để làm gì, ngươi là anh em ruột sử dụng thì làm sao vậy? Cũng không phải không trả hắn! Đúng rồi, ngươi thế mà là anh em ruột của hắn, ngươi còn ở trong cái phòng nhỏ này, ngươi cũng thuận tiện mua một căn nhà ah. Cô ta còn thừa 6 vạn 5 a? Đã đủ rồi."Sự châm chọc trên mặt Diệp Danh muốn giấu cũng không được.Ông Văn trừng mắt nhìn bà Văn, lão bà này không biết nói chuyện!"Mẹ của con không phải có ý này, ý của mẹ con là, không phải con đi vay tiền, không cần con mở miệng, chúng ta đi, chúng ta cam đoan sẽ trả cho cô ta! Đều là thân thích, sẽ không quịt nợ đấy, chúng ta có thể viết phiếu nợ." Ông Văn nói.Diệp Danh nói hắn ngại mất mặt, bọn hắn không chê ah! Cái này lỗ hổng cho hắn chắn, lấp, bịt, xem hắn còn thế nào nói.Diệp Danh nói rất kiên quyết: "Không được. Số tiền kia gửi trong ngân hàng, một năm tiền lãi chính là vài ngàn, một năm tiền lương của con cũng chỉ có mấy trăm, liền tiền lãi cũng trả không nổi, các ngươi sẽ trả số tiền lãi này sao?"Lãi suất ngân hàng hiện nay rất cao, nhất là tiền gửi có kỳ hạn gần 10%.Người nhà họ Văn sắc mặt không tốt rồi.Văn Đạt nói chuyện: "Đều là thân thích, như thế nào còn muốn tiền lãi? Trong mắt chỉ có tiền rồi.""Cô ấy một năm tiền lãi chính là mấy ngàn đồng, 10 năm tiền lãi chính là mấy vạn, các người 10 năm có thể kiếm được số tiền này sao?"Mười năm lợi nhuận mấy vạn, bọn hắn mỗi nhà chính là không ăn không uống cũng là không thể đấy, bằng không thì đã sớm tích lũy đủ tiền mua nhà rồi!“Đột nhiên người ta mất mấy chục vạn tệ, tôi không có mặt mũi nào lớn như vậy.” Diệp Danh nói.Ông Văn vẻ mặt không đồng ý: "Đều là người nhà, nói chuyện tiền bạc liền cảm thấy tổn thương tình cảm rồi."Diệp Danh hừ lạnh một tiếng: "Chúng ta là thân nhân, cô ấy với mọi người không phải. Có mấy vạn, tôi liền cho mọi người mượn, tiền của cô ấy, mấy người cũng không cần nhớ thương rồi.""Lời nói sao có thể khó nghe như vậy? Ai nhớ thương tiền của cô ta rồi hả? Chúng ta là mượn!" Vợ của Văn Lượng nhịn không được nói ra."Anh em nhà mẹ để cô cũng có mấy người a? Nghe nói điều kiện gia đình của an hem cô cũng không tệ, tất cả mọi người cùn nhau huy động, mỗi gia mượn một chút, có lẽ liền đủ mua một căn nhà được rồi." Diệp Danh không khách khí nói.Tôn Tuệ tức giận: "Cũng không phải nhà của tôi mua nhà, đâu có chuyện gì liên quan tới tôi!" Ngay cả khi cô ta đến nhà anh em nhà mẹ đẻ mượn? Mấy anh em nhà cô ta có thể đánh chết cô ta!Nếu cô ta dám mở miệng, về sau cửa nhà mẹ đẻ cũng không cần tiến vào! Đâu phải ai cũng giống như Văn Tịnh ngu như vậy?"Cô nói đúng, cũng không phải nhà của tôi mua nhà." Diệp Danh khóe miệng câu cong lên, mấy người Văn gia cảm thấy trên mặt có chút nóng.Diệp Danh lại không buông tha Văn Đạt cùng Văn Minh, nhìn vợ của hai người nói: " Nhà mẹ đẻ của các cô cũng có em trai, cũng có em gái a?"Vợ Văn Đạt cùng vợ Văn Minh trăm miệng một lời nói: "Họ đều là những gia đình bình thường, họ không có tiền!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận