Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 339 - Giả Bộ Như Mình Không Tồi Tại.



Chương 339 - Giả Bộ Như Mình Không Tồi Tại.



Chương 339: Giả Bộ Như Mình Không Tồi Tại.Diệp Thư thực sự là bị kích thích không nhỏ, khóa cũng không mở, lảo đảo về nhà.Về đến nhà cùng Hoa Chiêu nói chuyện, Hoa Chiêu cũng trừng lớn mắt, bất quá ngược lại là không kinh ngạc giống như Diệp Thư.Cô có trí nhớ của nguyên chủ nguyên, cô dùng thân phận là người ngoài cuộc xem qua tất cả trí nhớ của nguyên chủ, biết rõ Hoa Tiểu Ngọc là người như thế nào, đối với tâm tư của cô ta hiện tại cũng có thể đoán được tám chín phần mười, mà ngay cả việc cô ta ở nhà Trương Quế Lan kia, cô cũng không thấy ngoài ý muốn.Nhà Trương Quế Lan thực sự là một nơi tốt, nhất là khi Hoa Tiểu Ngọc biết rõ lúc này Trương Quế Lan không ở nhà."Cô ta muốn làm gì? Vì cái gì mà không đem hai người đàn ông kia đuổi đi? Lại để cho bọn hắn cứ như vậy ra ra vào vào? Cô ta muốn trong hai chọn một?" Diệp Thư hỏi."Bất quá đây thật đúng là một biện pháp tốt, nếu cô ta gả cho một người thủ đô, chúng ta thật đúng là không có lý do đem cô ta đuổi về quê rồi." Diệp Thư nói."Cô ta lựa chọn khó khăn, không biết đã chọn được ai rồi." Hoa Chiêu một bên làm mấy bộ quần áo nhỏ, một bên nói: "Hoặc là cả hai người cô ta đều không muốn chọn, nhưng lại muốn lưu lại để phòng ngừa vạn nhất, cho nên không một ngụm cự tuyệt rồi."Vạn nhất cô ta bại lộ, Diệp gia lại muốn đem cô ta đưa đi, nói không chừng Hoa Tiểu Ngọc liền cắn răng gả cho lão Tứ hoặc là lão Ngũ rồi."Tại sao vậy? Để ở lại thủ đô mà có thể làm như vậy? Quan trọng đến nỗi cô ta muốn ném đời mình vào, gả cho loại người này?" Diệp Thư cũng biết Trương Lão Tứ và Trương Lão Ngũ nên biết rõ hai thực không phải người tốt lành gì, không có một điểm đáng giá để phó thác cả đời.Cùng cái loại người này trải qua cả đời, dù cho là thủ đô cũng sẽ là địa ngục."Giáp chi mật đường ất chi thạch tín, cô ta nếu đã cảm thấy thủ đô phồn hoa mới là quan trọng nhất, sẽ không quan tâm đến cái gì gọi là tình yêu, nơi này chính là thiên đường." Hoa Chiêu nói ra.Lúc này có bao nhiêu cô gái nông thôn vì gả cho một người ăn lương thực nộp thuế trong thành phố mà giảm xuống tiêu chuẩn kén vợ kén chồng? Cái gì mà xấu xí, tàn tật, già, mang đứa nhỏ đấy, chỉ cần là người trong thành, có công tác, sẽ có rất nhiều cô gái nông thôn xinh đẹp xếp hàng gả.Diệp Thư cũng biết loại tình huống này, nhưng là trước kia bên người cô không có gặp qua loại người này, nhất thời cảm xúc rất sâu."Ai nha!" Diệp Thư đột nhiên kinh kêu một tiếng: "Chị vừa rồi lúc ra cửa trông thấy một người, cô ta giống như ở cửa nhà dừng lại không biết bao lâu, nghe thấy chị đi ra liền bỏ chạy rồi. Người kia, không chừng là Hoa Tiểu Ngọc."Tưởng tượng như vậy, cô mới cảm thấy quần áo Hoa Tiểu Ngọc mặc trên người nhìn quen mắt rồi, Trương Quế Lan cũng có một bộ như vậy, áo choàng màu xanh ngắn, quần đen, khăn quàng cổ hồng!"Nhất định là cô ta, bằng không thì cô ta chạy làm cái gì? " Diệp Thư có chút nóng nảy: "Cô ta biết rõ chúng ta ở chỗ này rồi! Không được, cái người này quá phiền toái phải giải quyết, bằng không thì đem người Trương gia đưa tới đây làm sao bây giờ?" Diệp Thư nói xong cũng đi tìm Diệp Danh.Kết quả Diệp Danh không ở nhà, cũng không có ở đơn vị, nghe nói là đi tỉnh bên cạnh công tác rồi, qua vài ngày nữa mới trở về.Mà thủ hạ của Diệp gia, những người kia, cô căn bản không có quyền sử dụng, cô thậm chí còn không biết là ai, và sử dụng như thế nào, cô nhiều lắm là đã cùng những người kia đối mặt qua.Mà bởi vì chuyện này đi tìm ba cùng ông nội, cô lại cảm thấy có chút chuyện bé xé ra to rồi. Mấu chốt là, cô sợ ba cùng ông nội cảm thấy bọn họ khi dễ người khác, không đồng ý cách làm của bọn họ.Diệp Thư ủ rũ mà trở về rồi."Không được, chị phải đi ra ngoài làm việc rồi." Cô ấy ngồi ở trên ghế sa lon nói ra: "Không, chị phải thay đổi một công tác khác! Chị muốn trở thành người như cô cả vậy… một phần mười là được."Hiện tại cô ấy cảm giác mình chính là một phế vật, sống những năm qua đều vô dụng rồi, 30 tuổi vẫn giống như một cô bé 13 tuổi, bị trong nhà bảo hộ tốt quá, đến hai kẻ vô lại và một kẻ đáng ghét cũng không giải quyết được."PHỐC ~" nhớ tới bộ dạng sắt thép của Diệp Mai, Hoa Chiêu lập tức nở nụ cười: "Một phần mười? Thật là khó ah."Diệp Thư cũng nở nụ cười: "Xác thực thật là khó, nếu không 1% cũng được." Giống Diệp Mai một phần mười, cô thật sự không có tự tin."Không nói đùa nữa, người Trương gia tìm tới phải làm sao bây giờ?" Diệp Thư hỏi."Sẽ không đâu." Hoa Chiêu nói ra: "Hiện tại chúng ta không tìm Hoa Tiểu Ngọc, không đem cô ta đuổi ra ngoài trước, cô ta sẽ không theo ta cùng chết đấy, cô ta sẽ im lặng mà rúc ở bên trong, giả bộ như mình không tồn tại."Diệp Thư nở nụ cười, xác thực nên như thế.Nhưng là Hoa Chiêu lần này đã đoán sai, Hoa Tiểu Ngọc rất nhanh sẽ tới cùng cô cùng chết rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận