Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 648 - Chơi Tôi Sao?



Chương 648 - Chơi Tôi Sao?



Chương 648: Chơi Tôi Sao?Người đi vào là Đỗ Hãn Lương cùng Văn Tịnh.Hoa Chiêu nhìn thấy ánh mắt Văn Tịnh chớp lên, Đỗ Hãn Lương cũng biết cô ta "Giở trò quỷ" rồi, vậy mà vẫn cùng cô ta khi đi hai người khi về một đôi đấy.Thật không nhìn ra, cô ta cũng rất cao tay nha.Văn Tịnh bây giờ nhìn thấy Hoa Chiêu, vẻ mặt bình tĩnh, tựa như trông thấy một người xa lạ.Cô ta biết rõ trước kia mình có tật xấu gì, quá thiếu kiên nhẫn rồi, hơn nữa vui buồn đều lộ rõ trên nét mặt, để cho người ta liếc cái đã nhìn ra tâm tư.Cô ta sẽ sửa.Đỗ Hãn Lương trông thấy Hoa Chiêu cười cười: "Không nghĩ tới lại gặp ở đây, thật là xinh đẹp."Dù sao mọi người cũng chưa chính thức vạch mặt, chuyện Hoa Chiêu mấy giấy dự thi mấy ngày nay cũng không thấy bọn họ truy cứu, đoán chừng chính là không thể truy cứu rồi.Hắn vẫn có thể cười đến như thể không có chuyện gì phát sinh.Chủ nhà đột nhiên xấu hổ cười cười: "Thật xấu hổ đồng chí Đỗ, căn nhà này tôi đã bán đi."Trước đó Đỗ Hãn Lương đã ở xem nhà ở chỗ này.Nhà bọn hắn vừa trở lại thủ đô, cái gì cũng chưa chuẩn bị kịp, đang sống trong phòng phúc lợi của đơn vị.Vừa nhỏ lại vừa nát.Đỗ Hãn Lương nhìn Hoa Chiêu nói: "Nghe nói cô đã có rất nhiều phòng ốc, không biết có thể bỏ thứ yêu thích như chỗ này được không?"Văn Tịnh đã đem tất cả những chuyện cô ta biết về Hoa Chiêu đều nói cho hắn biết rồi, hắn biết Hoa Chiêu có tiền, thích mua phòng ốc.Hắn cũng đã chọn trúng phòng ở chỗ này đấy, khá lớn, cách hàng xóm cũng xa, đủ yên tĩnh.Buổi tối có chút thanh âm gì, người khác cũng không nghe thấy.Bên ngoài thủ đô vốn không nhiều căn nhà có thể mua, những căn nhà lớn cho một hộ gia đình lại càng ít, bỏ qua chỗ này không biết bao giờ mới tìm được.Hắn vừa vội cần."Đồng chí Đỗ mỗi lần thấy người khác, đều muốn người ta bỏ những thứ yêu thích, giống như luôn thích đoạt thứ yêu thích của người khác?" Hoa Chiêu cười nói: "Ngượng ngùng, tôi là người sợ đau, cái gì cũng không thể bỏ được."Cô quay đầu nói với chủ nhà: "Chúng ta bây giờ phải làm thủ tục a?"Chủ nhà đương nhiên là không có ý kiến.Đỗ Hãn Lương đột nhiên nói: "Tôi có thể thêm tiền, 30%."Chủ nhà dừng lại một chầu.Trước đó Hoa Chiêu đã hỏi qua Từ Mai, căn nhà này ra giá 3 vạn, đàm phán rồi nhưng không xuống.Đỗ Hãn Lương thoáng cái đã ra hơn 9000, rất có tiền ah.Cô quay đầu nhìn Từ Mai, căn nhà này là Từ Mai muốn mua, cái gì cũng phải để người ta làm chủ, cô không thể bao biện làm thay, làm cho người ta tốn nhiều tiền.Từ Mai nhìn Văn Tịnh, lại nhìn căn nhà, đột nhiên hỏi: "Không biết đồng chí Đỗ cùng Văn Tịnh có quan hệ như thế nào?"Đỗ Hãn Lương khự lại, có chút không tình nguyện nói: "Đây đối tượng của tôi.""Đối tượng?" Từ Mai kinh ngạc mà hô.Không nghĩ tới lúc này mới vừa ly hôn mấy tháng, Văn Tịnh đã tìm được nhà khác rồi, đây là không thể chờ đợi được đến mức nào chứ?Cô thật sự là mắt bị mù rồi, đã hâm mộ cô ta nhiều năm như vậy!Muốn nói trong lòng Từ Mai hâm mộ người phụ nữ nào nhất, kỳ thật không phải là Hoa Chiêu, mà là Văn Tịnh.Hoa Chiêu có thể gả cho Diệp Thâm, tất nhiên lại là làm cô hâm mộ, nhưng Văn Tịnh có thể tìm được một người đàn ông như Diệp Danh, càng khó có được.Mười năm không thể mang thai ah, một lòng kiên định!Cũng không để người trong nhà nói một câu không phải với cô ta, luôn đối xử với cô ta như lúc ban đầu.Những người phụ nữ ở thủ đô, phàm là người biết đến, ai mà không hâm mộ?So ra thì thấy cảnh ngộ của Hoa Chiêu lại quá bình thường rồi.Nếu như cô là Văn Tịnh, nửa đời sau sẽ tìm một chỗ yên tĩnh thè lưỡi liếm miệng vết thương được rồi, sao có thể chưa đến bốn tháng đã tìm được đối tượng?"Tôi ra bốn vạn." Từ Mai đột nhiên nói.Ngoại trừ cảm giác mắt mình bị mù, cô càng chán ghét Văn Tịnh, cô ta cũng dám bắt cóc con của Hoa Chiêu! Hoa Chiêu có thể chịu nhưng cô ta không thể nhẫn!Cô muốn lấy được, không thể cho cô ta!"Năm vạn." Đỗ Hãn Lương lập tức nói.Gia tộc của hắn khổng lồ, có chút lai lịch, có tiền.Từ Mai cắn răng: "5 vạn 1!"Tiền của cô không phải là gió lớn thổi đến đấy, bình thường dùng nhiều một phần đều đau lòng.Đỗ Hãn Lương cười cười: "6 vạn."Từ Mai không lên tiếng rồi, quay đầu nhìn Hoa Chiêu.Dù muốn trút giận, nhưng cô còn có lý trí, căn nhà này không đáng 6 vạn.6 vạn, đối với người bình thường hiện tại mà nói, là 100 năm tiền lương."Căn nhà này cô đừng mua, cô lại chọn những nơi khác, cái này, tôi mua." Hoa Chiêu nói ra."Được." Từ Mai gật đầu.Hoa Chiêu lập tức nói: "7 vạn."Cùng cô so xem ai có tiền? Vậy hãy để cô nhìn xem, Đỗ gia đến cùng có bao nhiêu tiền!Đỗ Hãn Lương nhìn cô, tăng giá nói: "8 vạn."Đỗ gia, thật đúng là có tiền.Hắn cũng muốn để cho Hoa Chiêu thêm kiến thức.Hơn nữa những số tiền này cũng giống tiền của Hạ Kiến Ninh, có thể ra ngoài ánh sáng, không sợ tra.Hiện tại cùng một người phụ nữ so xem ai có tiền hơn, hắn còn thua sao? Nếu bị truyền đi sẽ không cần gặp người rồi!Hơn nữa Văn Tịnh đã nói cho hắn biết, Hoa Chiêu chỉ có 15 vạn, còn tiêu tốn ra thật nhiều, trong tay có lẽ không có nhiều như trước rồi.Hiện tại đoán chừng chỉ là phùng mang giả làm người mập.Hoa Chiêu còn muốn mở miệng, chủ nhà đột nhiên lên tiếng: "Đều ngừng đều ngừng, các người dám mua, nhưng tôi không dám bán đi đây này! Ra nhiều tiền như vậy, các người quay đầu sẽ đem tôi tố cáo! Tôi bị bắt lại, căn nhà này có thể lấy trở lại sao? Các người làm vậy có được không? Chơi tôi sao?"Hoa Chiêu…Có thể nói, kinh nghiệm sống của ông cụ tương đối phong phú đấy, hơn nữa nói cũng có đạo lý.Vốn lúc này phòng ở cũng không cho quang minh chính đại mà mua bán, nếu như ai ra cái giá trên trời, thực sự có khả năng bị báo cáo.Chuyện phía sau cũng cùng những gì ông ấy phỏng đoán không sai biệt lắm."Đều đi đi, đều đi đi! Tôi không bán nữa!" Chủ nhà tức giận nói."Ông chủ, chúng tôi thành tâm mua căn nhà này." Từ Mai giải thích nói.Chủ nhà liếc nhìn cô một cái, đột nhiên hỏi: "Cô trước kia là y tá?""Vâng." Từ Mai không hiểu lắm nói."Vậy cô khẳng định sẽ biết rất nhiều bác sĩ a?" Chủ nhà nghĩ nghĩ nói ra: "Cô muốn mua căn nhà này, cũng không phải là không được, tôi có thể bán giá gốc cho cô, nhưng cô phải giới thiệu cho tôi một bác sỹ tốt, kiểm tra giúp tôi căn bệnh phong thấp cũ này."Chủ nhà vươn tay, các đốt ngón tay sưng đỏ vừa thô vừa to.Ngay từ đầu Hoa Chiêu đã nhìn thấy, còn tưởng rằng là do đông lạnh, hoá ra là phong thấp? Phong thấp thành như vậy, cũng hiểu được đau đớn thế nào.Xác thực đau, ngón chân của ông cụ cũng như vậy, mỗi lần đi một bước cũng giống như đi trên mũi đao, nhưng không đi lại không được, ông không thể ngã xuống, không thể ngồi xe lăn, bằng không thì về sau cũng sẽ đứng lên không nổi nữa rồi.Hôm nay đã đi rất nhiều, lão đầu có chút không kiên trì nổi rồi, đễ chỗ cái nghế đá trong sân ngồi xuống.Từ Mai lại có chút khó khăn rồi, những bác sĩ cô biết cũng không phải người trị phong thấp đấy, hơn nữa trước kia tính tình cô rất khó chịu, cùng người ta cũng chỉ là biết, muốn cầu người ta hỗ trợ, đoán chừng đối phương cũng không để cho cô cái mặt mũi này.Cô quay đầu nhìn Hoa Chiêu, Diệp Phương khẳng định biết, đối phương cũng sẽ cho Diệp Phương mặt mũi.Đỗ Hãn Lương cười: "Ông chủ, chuyên gia trị liệu phong thấp ở thủ đô, tôi đều biết! Ngài muốn tìm ai tôi sẽ tìm người đó!"Nói xong đắc ý nhìn Hoa Chiêu.Diệp gia xác thực cũng có năng lực này, nhưng hắn mở miệng trước rồi, tới trước được trước!Hoa Chiêu cười cười, quay đầu nói với chủ thuê nhà nói: "Ông chủ, tôi có phương thuốc trị liệu phong thấp, cam đoan trong vòng một tháng, là có thể đem bệnh trị hết! Trị không hết, chẳng những không mua căn nhà này của ông, còn bồi thường cho ông 3 vạn."Chủ nhà sững sờ, khẩu khí lớn như vậy? Có chút không tin ah.Căn bệnh này của ông ta đã bị hơn nửa đời người rồi, nói thật, để cho Từ Mai tìm bác sỹ, kỳ thật ông ta cũng không có bao nhiêu hi vọng, bởi vì phàm là bác sỹ nổi danh ông ta đều đã xem qua rồi!Không chỉ là ở thủ đô đấy, thậm chí là cả bác sĩ nước ngoài.Những năm này, tiền trong nhà tiền đều dùng để xem bệnh cho ông ta.Gần đây bệnh tình nghiêm trọng, không còn như trước rồi, bất đắc dĩ, ông liền nghĩ đến bán nhà lấy tiền xem bệnh.Đỗ Hãn Lương nhìn Hoa Chiêu cười, muốn nói cái gì lại nhịn xuống.Chữa cho khỏi bệnh phong thấp nghiêm trọng như vậy? Dù là chuyên gia cũng không dám khẳng định!Bất quá hắn còn muốn cho Hoa Chiêu lưu lại ấn tượng tốt, cho nên câm miệng bắt bẻ cô ta.Thấy chủ nhà không tin, Hoa Chiêu nói ra: "Ông có thể đợi sau một tháng nhìn xem hiệu quả, rồi mới quyết định."Ông lão cắn răng một cái gật đầu: "Tốt!"Thử xem một chút cũng không có tổn thất gì, còn có thể có tiền. . . Bất quá ông ta càng hi vọng phương thuốc đó thật sự có thể chữa khỏi cho mình.Chuyện quyết định như vậy đi, Hoa Chiêu liếc nhìn Văn Tịnh, lái xe đi nha.Văn Tịnh lại nhìn Đỗ Hãn Lương, muốn mắng hắn lại nhịn xuống.Lên xe, Đỗ Hãn Lương lại thoáng cái đã triệt để thu hồi khuôn mặt tươi cười tao nhã vô hại, lạnh lùng mà nhìn cô ta: "Biểu hiện của cô là có ý gì?"Văn Tịnh quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, bình tĩnh nói: "Anh đến thủ đô đã lâu như vậy, cũng chưa từng nghe qua rượu thuốc của Diệp gia sao?"Tác giả: Có người nói mấy chương trước tôi chưa cập nhật, thật ra tôi mỗi ngày đều cập nhật. Chỉ có điều trước khi sửa chữa nội dung đã xoá bỏ 13 chương, mấy ngày sau mới bổ sung.Edit: Mình sẽ tìm các chương thiếu để bổ sung sau ạ



Bạn cần đăng nhập để bình luận