Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1403 - Trở Về Thủ Đô.



Chương 1403 - Trở Về Thủ Đô.



Chương 1403: Trở Về Thủ Đô.Đoàn người Hoa Chiêu thuận lợi lên tàu.Chu Tiểu Hồng và Mã Đại Tường cũng không thấy chạy theo.Thím Mã thở phào nhẹ nhõm, lại có chút lo lắng.Lúc trước bà cũng quên mất hai vợ chồng này, thật sự đã bị bọn họ làm tổn thương thấu tim.Sau khi kết hôn, đứa con trai này đã trở thành người nhà người khác.Lại qua vài năm bị Chu Tiểu Hồng huấn luyện, đã muốn thành kẻ thù.Bà khổ sở mang thai mười tháng sinh ra, bà dọn phân dọn nước tiểu nuôi lớn, bà không nỡ ăn không nỡ mặc, đem tất cả thứ tốt cho hắn.Kết quả hắn trưởng thành, đuổi bà ra khỏi nhà, nhìn bà bị đói bị đánh đập.Càng nghĩ thím Mã càng thương tâm.Nhưng bà vẫn không hy vọng hắn sống không tốt, không hy vọng hắn bị một nhà Hoa Đại Ngưu đánh chết.Bà còn nhớ, một nhà Hoa Đại Ngưu bị thương, không phải đã chết, sớm muộn gì cũng sẽ xuất viện, sẽ trở lại thôn.Bà và Thu Bình rời đi, Mã Đại Tường vẫn còn ở trong thôn!"Yên tâm đi.” Hoa Chiêu đột nhiên nói: "Cháu thấy bọn họ đi đến phòng vé, mua vé tàu đi đâu đó."Trước khi đi, cô thực sự đã nhìn thấy.Cô còn nghe thấy Chu Tiểu Hồng và Mã Đại Tường lẩm bẩm, nói không thể ở lại thôn, trở về chính là chết, không bằng thừa dịp này cùng đi.Ban đầu Chu Tiểu Hồng muốn mua vé tàu đến thủ đô, nhưng vừa nghe 20 đồng một vé, cô ta sợ tới mức không nỡ mua, chỉ mua đi tỉnh thành.Nghe Hoa Chiêu nói như vậy, thím Mã hoàn toàn thả lỏng.Hoa Chiêu gọi một vệ sĩ trẻ tuổi, Thạch Dương, hơn 20 tuổi, người rất thông minh, làm việc nhanh nhẹn."Sau khi cậu đưa chúng tôi đến thủ đô hãy trở lại thôn, nhìn chằm chằm một nhà Hoa Long, bọn hắn muốn đi kiện, cứ bồi thường chút tiền cho bọn hắn, giải quyết vấn đề.” Hoa Chiêu nói.Long Hổ Báo nhà Hoa Đại Ngưu đồng loạt bị phế đi, lại mang theo Hoa Tam Ngưu.Điều này đối với bọn hắn chính là đả kích tuyệt đối.Cô không sợ bọn hắn kiện cáo, nhưng náo loạn đến mưa gió cũng không tốt, đối với Diệp gia bất lợi.Cho nên có thể dùng tiền trấn an là tốt nhất."Cố gắng không sử dụng thủ đoạn bạo lực, đừng để người ta nắm bắt nhược điểm.” Hoa Chiêu lại dặn dò."Tôi hiểu." Thạch Dương thận trọng gật đầu.Làm sao có thể bảo vệ tốt chủ nhân, lại không đánh chết người hay tàn phế, gây phiền toái cho chủ, hắn đã được nghiêm khắc huấn luyện qua đấy.Đừng nhìn hắn tuổi không lớn, nhưng làm lính nhiều năm, đã giải nghệ, vào một công ty an ninh, hiện tại được Hoa Chiêu thuê.Mà công ty an ninh này, là do Diệp Thâm mở đấy....Chẳng qua người biết không nhiều lắm mà thôi, ngay cả vệ sĩ làm việc bên trong không phải ai cũng biết.Đoàn người ngồi một đoạn xe lửa, lại qua máy bay, cùng ngày đã đến thủ đô.Mã Thu Bình bị giày vò quá sức, sức khỏe của cô ấy thật sự quá kém, lại mang thai hơn tám tháng, nếu không phải Hoa Chiêu thỉnh thoảng phải đưa nước, cô ấy đã sinh trên đường.Đến thủ đô, có người đến đón.Đường Phương Hà nhiệt tình mang một nhà thím Mã đến căn nhà vừa thuê.Trước đó Hoa Chiêu đã gọi điện thoại cho Đường Phương Hà, bảo bà ấy sắp xếp phòng.Đường Phương Hà làm việc cô yên tâm."Hôm nay đã quá muộn, thím Mã, ngày mai cháu lại đến thăm hai người.” Hoa Chiêu nói.Biết không phải đến nhà Hoa Chiêu, không ở cùng Hoa Chiêu, thím Mã thở phào nhẹ nhõm."Cám ơn cám ơn cháu, thím không biết phải cảm tạ cháu như thế nào cho phải..." Thím Mã nói xong hốc mắt liền đỏ lên.Mã Thu Bình đứng sau lưng bà, vài lần há miệng, nhưng không nói ra lời nào.Chân đứng trên đất thủ đô, rốt cuộc cô ấy mới có cảm giác thoát khỏi người một nhà Hoa Sơn, giải thoát.Cảm giác thoải mái, sảng khoái, hưng phấn này cô ấy chưa bao giờ có."A, bà nội ba, Hoa Diệp, hai người cũng ở đó một đêm trước, có chuyện gì ngày mai nói sau. "Hoa Chiêu nói với bà Hoa và Hoa Diệp vẫn luôn im lặng đi theo phía sau bọn họ.Hai người tất nhiên cũng không ở lại thôn, cùng Hoa Chiêu trở về.Lúc trước nghe thấy Triệu Lương Tài nói Hoa Sơn chết, hai người không hé răng, lui ở một bên làm bộ như người xa lạ.Giống như họ không có một chút quan hệ nào với Hoa Sơn.Nhìn bộ dạng của hai người, Triệu Lương Tài và Hoa Cường đều rất có ánh mắt mà không nhắc tới.Triệu Lương Tài không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn gương mặt tím đến mức không nhìn ra người của Hoa Diệp, hắn cũng không hỏi gì cả.Bộ dạng của Hoa Diệp thật sự quá dọa người, so với Mã Thu Bình thường xuyên bị đánh còn dọa người.Dọc theo đường đi, Hoa Diệp và bà Hoa đều không muốn nói chuyện, mọi người cũng thức thời không nói chuyện với các cô.Hiện tại nghe Hoa Chiêu an bài, Hoa Diệp gật đầu: "Ngày mai gặp lại. "Ngày mai, cô ấy phải xin lỗi Hoa Chiêu.Bởi vì cô ấy thiếu chút nữa đã hại con của Hoa Chiêu.Mặc dù kế hoạch của nhà Hoa Sơn không thành công, nhưng cô ấy không thể coi như không có chuyện gì xảy ra.Cuối cùng người hai nhà ngồi trong một chiếc xe buýt nhỏ đi đến một tứ hợp viện.Căn nhà này thực tế là của Đường Phương Hà, bà ấy thấy Hoa Chiêu mỗi ngày thúc giục Diệp Danh mua nhà, trong tay Diệp Danh phàm là có chút tiền, Hoa Chiêu liền nói Diệp Danh mua nhà.Bà ấy cũng học theo mua một vài sân nhỏ.Những căn nhà tốt đều đã bị Hoa Chiêu, Diệp Danh, Diệp Thư mua.Bà ấy cũng không hứng thú lắm với mấy căn tứ hợp viện vì không tiện sinh hoạt, chỉ tùy tiện mua mấy căn.Đều không phải tứ hợp viện, chỉ là tam hợp viện, hoặc là từ tứ hợp viện ban đầu phân ra thành mấy gian, xây tường lên, miễn cưỡng xem như một căn nhà riêng.Hoa Chiêu tự mình gọi điện thoại dặn dò muốn cho một người đồng hương trước đây có quan hệ không tồi ở, còn muốn phòng nhiều một chút, Đường Phương Hà trực tiếp tìm một căn tam hợp viện của mình, tính cho mấy người thuê.Nếu không bà ấy thực sự đi thuê một căn nhà? Bà ấy cũng là một người bận rộn, được chứ?Đến nơi, thím Ma rất hài lòng với môi trường sống.Tuy rằng phòng ốc không lớn bằng quê nhà bọn họ, trong viện cũng không thể trồng rau, nhưng đây là thủ đô!Tuy rằng bà không có văn hóa cũng biết nhà cửa trong thành phố đắt đỏ cỡ nào, huống chi là thủ đô.Đường Phương Hà thả người xuống, nói vài câu khách khí rồi rời đi.Tiểu Đức Hạnh nhà bà buổi tối không thể rời khỏi người, luôn muốn bà ở bên cạnh mới ngủ.Mẹ con thím Mã và mẹ con bà Hoa liếc nhau, ai cũng không nói gì.Mối quan hệ của họ quá phức tạp.Theo lý mà nói bà Hoa là bà nội chồng của Mã Thu Bình, Hoa Diệp là cô cô của Mã Thu Bình, các cô vừa là thân thích, vừa là kẻ thù.Cũng may bà Hoa và Hoa Diệp ở nhà Hoa Sơn cũng có quan hệ phức tạp, kẻ thù này, miễn cưỡng còn có thể ở chung dưới một mái hiên.Hai nhà trầm mặc xoay người, chọn một căn phòng đi ngủ.Hoa Chiêu về đến nhà, người nhà ngoại trừ Diệp Thâm còn lại đều ở đây."Ôi cháu ngoan của bà, có nhớ bà nội không, ở quê chơi vui không?" Miêu Lan Chi thấy mấy đứa nhỏ trở về liền nghênh đón, lần lượt hôn từng đứa.Vân Phi đã lớn, cảm thấy ngượng ngùng, nhưng Miêu Lan Chi vẫn không bỏ lại hắn.Hoa Chiêu bị Diệp Danh dùng ánh mắt ra hiệu gọi ra ngoài.



Bạn cần đăng nhập để bình luận