Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 270 - Nhân Chứng.



Chương 270 - Nhân Chứng.



Chương 270: Nhân Chứng.Cái hộp mở ra, Hạ Kiến Ninh cùng Lý Mộc liếc mắt cũng có thể nhận ra, cây này giống như cây mua được từ Hoa Chiêu. Cây tròn trịa thẳng tắp, giống như được người ta bỏ công nuôi dưỡng, nhưng mùi thơm này cũng không thể là của cây tự trồng được, cây này tám phần là thật.Lý Mộc ngắt một đoạn rễ cây nếm nếm, lập tức gật đầu: "Chính là loại nhân sâm chúng ta cần! Cũng là mua được ở thôn Kháo Sơn hay sao? Nhà ai? Bao nhiêu tiền?"Tiểu Triệu biết những thông tin này: "Đó là một người họ Tôn. Gia đình anh ta không phải dân đào chuyên nghiệp, nhưng chỉ biết vậy thôi. Không hiểu chuyện gì khác, hơn nữa đào đứt rất nhiều rễ".Hình dáng của nhân sâm trong hộp quả thực không thể so với Hoa Chiêu đào được, rễ cây đều bị chặt bỏ.Tiểu Triệu vừa mới bù lại kiến thức về nhân sâm, cảm thấy xót xa: "Nghe nói dùng xẻng xúc ra rồi. Người của chúng ta đi thu, hắn bán với giá 800 đồng."Lý Mộc đột nhiên hít một hơi.Đừng nói 8 trăm, cho dù gãy rễ cây, biết rõ công dụng hắn cảm thấy 8 vạn cũng đáng.Bất quá chuyện này cũng bình thường, không phải là người đào sâm chuyên nghiệp, sẽ không biết nhìn năm tuổi, không biết giá cả, không chừng còn cảm thấy 800 là đã kiếm lợi lớn đây này."Xem ra không phải ngọn núi kia có linh khí, mà là chỉ có phiến núi ở thôn Kháo Sơn không giống bình thường." Hạ Kiến Ninh nói ra.Lý Mộc gật đầu.Đây chính là cây nhân sâm mà Hoa Chiêu cố ý để lại cho người hữu duyên, không ngờ lại lấp được sơ hở cho cô.Những điều tốt đẹp không thể đến từ một mình cô.Nhìn nhân sâm, Hạ Kiến Ninh nghĩ đến Hoa Chiêu, nghĩ đến tay nghề khéo léo của cô, chợt nở nụ cười."Cậu đi ngân hàng lấy 20 vạn trở về." Hắn nói với Tiểu Triệu.Kỳ thật 60 vạn hắn đều đã chuẩn bị xong, nhưng trả nhiều hơn mấy lần, không phải là có thể cọ thêm vài bữa cơm?......Hoa Chiêu để điện thoại xuống, Triệu Lương Tài vừa vặn đi đến, đi theo phía sau là sáu bảy người.Thấy Hoa Chiêu ở đây, hắn lập tức nói: "Vừa vặn, không cần đến nhà tìm cháu rồi. Mấy người này, chính là ngày hôm qua đã thấy Hoa Ngân cùng Tiểu Cần ở một chỗ."Mọi người cũng đánh giá Hoa Chiêu. Đây là Hoa Chiêu ah.Trước đây, bọn hắn cũng đã được nghe đến thanh danh của Hoa Chiêu, trăm dặm xung quanh đoán chừng không tìm ra người thứ hai nặng hơn 100 cân rồi, bọn hắn thỉnh thoảng sẽ đến thôn Kháo Sơn làm việc, đều muốn cố ý đi qua cửa nhà Hoa Chiêu, nhìn xem người nặng đến hơn 100 cân đến cùng là cái dạng gì?Đồng dạng, còn truyền tới tiếng xấu của Hoa Chiêu, hết ăn lại nằm, đánh cha chửi mẹ.Nhưng cách đây vài tháng, gió đã đổi chiều, Hoa Chiêu đã trở thành hình mẫu điển hình trong bán kính trăm dặm, siêng năng, hiếu thảo, kiếm tiền, nấu ăn, cũng lấy chồng gốc thủ đô. và nhận được tiền lễ hỏi trị giá 2.000 đồng cộng với ba chuyển một vang.Thôn dân ở mười tám dặm xung quanh không có người nào không ghen tị với Hoa Chiêu.Còn có chuyện Hoa Chiêu luôn dẫn đầu toàn bộ thôn làm giàu cũng đặc biệt khiến cho bọn hắn hâm mộ, lại ủ giá đỗ, lại trồng hạt hướng dương đấy, cô gái tốt như vậy vì sao lại không là người thôn bọn họ đâu này?Hiện tại đã có một cơ hội tốt cùng Hoa Chiêu giao tiếp, không có người nào bỏ qua.Khi những nhân chứng này nghe tin em gái Hoa Chiêu bị ức hiếp, họ lập tức nhảy ra làm chứng."Lúc đó tôi không nghĩ nhiều về điều đó. Tôi thấy một cậu bé đang trêu chọc một bé gái bằng cái gì đó. Tôi nghĩ anh trai đang dỗ em gái của mình chơi" Một người cho biết.Những người khác cũng nói điều tương tự.Họ nhìn thấy hai đứa trẻ, một lớn một nhỏ đang rượt đuổi và nô đùa, và họ không coi trọng điều đó."Tôi cũng nhìn thấy bóng lưng của một cậu bé dường như đang ôm thứ gì đó vào đám lau sậy. Lúc đó tôi cũng không để ý và cũng không nghĩ nhiều về nó" Một người khác cho biết.Hắn còn tưởng rằng ôm một tảng đá đi vào bụi cỏ lau để ném cá, hoặc là tên nhóc này mệnh tốt bắt được một con gà rừng ôm không buông tay.Hắn lại không muốn giật đồ, nên không có nhìn nhiều.Sớm biết như vậy nhìn nhiều hơn một chút rồi!"Việc này cháu muốn làm sao bây giờ?" Triệu Lương Tài hỏi Hoa Chiêu.“Cháu chỉ muốn mọi người biết sự thật.” Hoa Chiêu nói: “Hoa Ngân không thể bị xử phạt cũng không sao. Để mọi người biết rằng cậu ta rất nguy hiểm, nên tránh xa trong tương lai.”Tất cả mọi người đều gật đầu, Hoa Chiêu thật sự rất tốt bụng, lúc này còn nghĩ cho mọi người.Hoa Ngân này, bọn hắn về sau xác thực phải đề phòng lấy. Mới 11 tuổi, lại dám hạ độc thủ với đứa bé 4 tuổi, không thể để cho mấy đứa nhỏ trong nhà chơi đùa cùng hắn nữa!Trường học cũng không thể lại để cho hắn tiếp tục đến rồi!Trong đám người có một người luôn không nói chuyện, hiện tại mới đứng ra, nói với Hoa Chiêu nói: "Tôi là giáo viên trong trường, tôi đến xem đứa bé bị thương, nếu như tình huống thật sự như lời đồn, trường học không thể lại để cho Hoa Ngân tiếp tục học."Chuyện xảy ra đêm qua, đại đội bên cạnh cũng đã nghe được tin. Có người đến thôn Kháo Sơn xem hiện trường rồi.Trường học cũng đã biết, suốt đêm triệu tập các giáo viên lại họp, đây là quyết định mà trường học thương lượng cả đêm.Đem Hoa Ngân bắt lại là không có khả năng đấy, nhưng hắn đã hư hỏng như vậy, chuyện này mà một chút trừng phạt cũng không có, có thể sẽ làm cho hắn sinh lớn gan? Về sau xem ai không vừa mắt, sẽ người đó đánh ngất rồi ném xuống sông?Trường học đã phát sinh chuyện như vậy rồi, không thể xảy ra lần thứ hai nữa.Không có quy định rõ ràng về giáo dục bắt buộc 9 năm, đứa trẻ này, bọn hắn cũng không dạy nổi."Các vị chờ một chút, tôi đi đưa em gái đến." Hoa Chiêu nói ra.Triệu Lương Tài cũng rất rõ ràng, lập tức gõ chuông để cho tất cả mọi người tới họp.Không định tội được Hoa Ngân, cũng phải đem hắn đưa ra ngoài! Về sau có tất cả mọi người giám sát, xem hắn còn thế làm mấy chuyện xấu nữa không!



Bạn cần đăng nhập để bình luận