Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 830 - Tiên Sinh Có Thích Không.



Chương 830 - Tiên Sinh Có Thích Không.



Chương 830: Tiên Sinh Có Thích Không.Bữa cơm này rốt cuộc cũng tan rã trong không vui.Diệp Chấn Quốc đem Diệp Thành cùng Diệp Thượng gọi đi.Còn lại một phòng con cháu.Không có Diệp Chấn Quốc cùng Diệp Thượng, lá gan Diệp Đan lại lớn hơn, trắng trợn mà trừng mắt nhìn Hoa Chiêu.Hoa Chiêu trong lòng rất buồn bực, lần đầu tiên gặp Diệp Đan, còn cảm cô ta là người rất tốt ah.Bất quá có thể là lúc ấy cô không liên quan gì tới ích lợi của cô ta.Không đúng, bây giờ là người ta muốn sờ đến lợi ích của cô, chỉ là cô không cho.Xem ra quy củ của Diệp gia coi như không tệ, thân thích không thể nói chuyện tiền bạc, nói chuyện tiền bạc liền sụp đổ.Diệp Đan lại liếc mắt.Thấy vậy Miêu Lan Chi cũng không hiểu thấu, đi tới lặng lẽ hỏi Hoa Chiêu: "Chuyện gì đã xảy ra? Con đắc tội nó sao?""Không có, cô ta đắc tội con rồi." Hoa Chiêu dùng giọng nói bình thường nói.Miêu Lan Chi. . . .Diệp Anh cũng nghe thấy rồi, lại càng hoảng sợ, đắc tội với Hoa Chiêu kết cục cũng không hay, không nhìn đâu xa, chỉ nói trong nhà mình, nhìn Chu Lệ Hoa, nhìn Diệp Lị vừa rồi sẽ biết."Em chớ cùng nó không chấp nhặt! Chị sẽ nói chuyện với nó!" Diệp Anh lập tức đi tìm Diệp Đan.Hoa Chiêu ngăn cô ấy lại: "Không cần, chỉ có một chút chuyện, em không để trong lòng." Đó là không có khả năng."Cơm nước xong xuôi rồi, ở đây cũng không làm gì, em mang bọn nhỏ đến nơi khác chơi a." Cô nói ra.Cuối cùng chẳng những bọn nhỏ đi, tất cả mọi người đều đi.Hoa Chiêu một người phụ nữ có thai, lại để cho cô xem hơn mười đứa bé là không thể nào đấy, tất cả mọi người đi hỗ trợ.Kết quả Hoa Chiêu dẫn bọn hắn đến căn nhà bên cạnh Bắc Hải.Ở đây cô không hay đến, nhưng cô đã chăm sóc nó thành một khu vườn nhỏ xinh đẹp.Mặc dù đang là mùa đông, cũng có những cảnh đẹp khác.Đương nhiên cái xinh xắn này là nói về công viên bên cạnh đấy.Với tư cách một khu nhà tư nhân, nó to đến dọa người.Lần đầu tiên người nhà Diệp Thượng tới đây, đang sợ ngây người.Miêu Lan Chi có chút kỳ lạ mà nhìn Hoa Chiêu, sao bà cảm thấy Hoa Chiêu có chút cố ý khoe khoang?Hoa Chiêu nhìn lại bà ấy, bà ấy đã đoán đúng, cô là đang cố ý khoe khoang đấy.Có một số người nhìn thấy khả năng chỉ cười cười mà hâm mộ.Nhưng có một số người nhìn thấy, trong lòng khẳng định không dễ chịu.Cái này gọi là ma pháp công kích!Diệp Đan xác thực không dễ chịu rồi, Hoa Chiêu có tiền như vậy, nhưng lại keo kiệt, vắt cổ chày ra nước, thật đáng giận.Cô ta kỳ thật cũng may, cô ta chỉ tức giận Hoa Chiêu keo kiệt, đối với căn nhà này, cô ta biết ở thủ đô dù có tiền cũng mua không được đấy.Cô ta chỉ nghĩ, tương lai không biết cha cô ta có thể có bản lĩnh như bác cả không.Vương Kiếm lại chịu không được.Bất quá hắn không biểu hiện ra ngoài, hắn chỉ tỉ mỉ mà nhìn mỗi góc nhỏ của khu nhà.Mặc dù như vậy, Hoa Chiêu cũng rất vui vẻ rồi. Xem ra hiệu quả công kích không tệ, có thể tiếp tục chảy máu trong thời gian dài trong tương lai ~Cô quay người lại, đi tìm Đường Phương Hà, trực tiếp hỏi: "Cô dự tính lúc nào thì có thể vào cửa?"Diệp Hưng nhìn chằm chằm, cũng đã chọc giận cô.Mặc dù cô đối với Chu Lệ Hoa làm chuyện gì quá phận. . . . Nhưng cô chưa bao giờ chủ động ra tay, lần nào cũng là bị động đánh trả.Diệp Hưng tức giận với cô, tại sao không trở về nhìn xem mẹ hắn đã làm những chuyện gì?Giúp thân không giúp lý? Cô cần phải tức giận.Đường Phương Hà cười cười: "Chuyện này không dễ nói. . . Nếu như nhanh thì một hai tháng."Tốc độ này, làm cho Hoa Chiêu hút một hơi khí lạnh.Diệp Thành cùng Chu Lệ Hoa vợ chồng cả đời, mặc dù ly hôn đã lâu rồi, nhưng chân chính tách ra là chuyện không lâu trước đó.Đường Phương Hà chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã có thể tiến công chiếm đóng rồi hả?"Lợi hại lợi hại." Cô tò mò hỏi: "Là có kế hoạch gì sao?"Hỏi xong cô đột nhiên nghĩ đến cái gì, lập tức đổi giọng: "Được rồi cháu không hiếu kỳ nữa! Kế hoạch của cô không liên quan gì đến cháu, cháu cái gì cũng không biết! Bất quá chờ ngày cô kết hôn, cháu khẳng định sẽ đưa đại lễ."Đường Phương Hà ôn nhu cười cười: "Cảm ơn."Gặp Chu Lệ Hoa, bà quả thật có chút nắm chắc rồi.Mà trong khoảng thời gian này, bà phát hiện Diệp Thành làm người không tệ, lại rất ngốc đấy, dễ nắm giữ.Bà xác thực muốn kết hôn.Hoa Chiêu lại cùng bà ấy nói chuyện hai câu mới rời đi, bởi vì cô trông thấy Diệp An ở trong góc đợi cô cả buổi.Đây không phải là nhất quyết phải đợi cô chứ.Lại không thể trốn cả đời, Hoa Chiêu đi tới."Haha, thực xin lỗi ha ha, ngày đó dưới tình thế cấp bách, cũng nghĩ không ra cái cớ gì mới tốt. . ." Hoa Chiêu có chút lúng túng nói."Không sao." Diệp An cười đến thoải mái: "Dù sao cũng không truyền ra ngoài."Làm người không có ai là không có sĩ diện,Không sĩ diện người cơ hồ không có, hắn cũng sĩ diện, hắn không có phần rộng lượng kia của Diệp Danh, nếu tin tức "Hắn không được" truyền ra mọi người đều biết, không chừng hắn thật sự muốn tìm Hoa Chiêu tính sổ.Nhưng chắc chắn sẽ không bị truyền đi.Mẹ hắn có chết cũng sẽ không nói, hắn cũng tin tưởng Hoa Chiêu cùng Miêu Lan Chi."Vậy có chuyện gì?" Hoa Chiêu hỏi, cô còn tưởng rằng Diệp An là tới hưng sư vấn tội đấy.Diệp An nhíu mày hỏi: "Có phải chị hai đã làm gì không?"Hoa Chiêu gật đầu, cũng không gạt hắn, đem chuyện buổi sáng nói với hắn.Lông mày Diệp An nhíu lại càng chặt, mở miệng nói: "Người anh rể này của em, có hơi quá tham vọng, chị đừng để ý đến hắn, em sẽ nói chuyện với hắn. Về phần chị hai, chị ấy đều nghe theo anh rể đấy. . ."Hoa Chiêu không muốn nghe hắn nói những lời này: "Cậu có thể ngăn cản là tốt nhất."Diệp An nhìn cô một cái, hắn đối với Hoa Chiêu kỳ thật cũng không quá hiểu rõ, bọn hắn quanh năm ở bên ngoài, ngoại trừ những chuyện lớn của Diệp gia những chuyện khác hoàn toàn không biết.Hắn không biết Hoa Chiêu hung dữ thế nào.Nhưng từ những lời này hắn đã nghe được uy hiếp bên trong. Hắn ngăn không được, chị ấy có thể sẽ động thủ.Hậu quả kia khẳng định không đẹp rồi."Chị yên tâm, cha trở về khẳng định cũng sẽ nói hắn đấy." Diệp An nhanh chóng nói.Hắn cũng hiểu rồi, ông nội vì sao lại trừng cha....Diệp Chấn Quốc lần lượt đem Diệp Thượng cùng Diệp Thành mắng một trận.Diệp Thượng về nhà cũng đem Diệp Đan cùng Vương Kiếm kêu đến mắng một trận.Diệp Thượng cùng Diệp Chấn Quốc giống nhau, rất ít quản con gái, càng không thèm quản con rể, đây là lần đầu tiên ông nghiêm khắc mà mắng hai người như vậy.Diệp Đan nhất thời ỉu xìu.Lưu Nguyệt Quế lúc này cũng biết chuyện gì rồi, lập tức sợ hãi."Con vậy mà dám đánh chủ ý lên Hoa Chiêu! Con điên rồi sao? Con không nhìn thấy kết cục của thím ba, không, Chu Lệ Hoa sao?" Lưu Nguyệt Quế hô.Bà thật sự quá sợ hãi.Hoa Chiêu cùng Chu Lệ Hoa mấy lần so chiêu, bà cơ hồ đều ở hiện trường, đặc biệt là một lần cuối cùng, rất thảm thiết, quả thực vô cùng thê thảm.Còn có thật lâu thật lâu trước kia, lúc Hoa Chiêu nắm chặt bà uy hiếp. . . .Từ đó về sau kỳ thật Lưu Nguyệt Quế luôn sợ hãi Hoa Chiêu.Chỉ có điều Hoa Chiêu về sau mỗi lần nhìn bà đều là khuôn mặt tươi cười đón chào, để cho bà thiếu chút nữa đã quên sự sợ hãi lúc đó.Tốt rồi, hiện tại con gái cũng giúp bà hồi tưởng lại rồi."Nào có khoa trương như vậy." Diệp Đan nhỏ giọng nói thầm: "Con lại không làm chuyện gì quá phận, con chính là muốn cô ta hỗ trợ an bài cho Vương Kiếm một công tác, hoặc là đầu tư một chút, mọi người là thân thích, chuyện này có cái gì quá phận sao?""Ở nhà người ta, chuyện này khả năng không phải chuyện gì quá phận." Diệp An ở một bên dự thính nói ra: "Được rồi, ở Diệp gia đây cũng không phải là chuyện gì quá phận. Nhưng việc này chưa bao giờ là cưỡng cầu đấy, người ta muốn cho sẽ cho, không muốn cho sẽ không cho."Còn có một câu Diệp An dằn xuống đáy lòng chưa nói, bọn hắn khẳng định đã làm chuyện gì để cho Hoa Chiêu không thích.Từ những gì đã nghe có thể hiểu được, Hoa Chiêu kỳ thật không phải là người hẹp hòi, đối với công nhân phi thường hào phóng thì không nói rồi, đối với Diệp Danh cùng Diệp Thư cũng rất hào phóng.Đối với Tần Trác cũng rất hào phóng.Diệp Đan theo lý không thể quá khác Tần Trác.Ánh mắt Diệp An ở trên người Diệp Đan cùng Vương Kiếm dò xét."Tóm lại hai người về sau bỏ tâm tư này đi a, người ta cũng đã cự tuyệt như vậy, hai người lại cưỡng cầu nữa, chính là không biết xấu hổ." Diệp An nói rất trực tiếp, nhưng là lời nói thật.Vương Kiếm đỏ mặt cùng Diệp An biểu thị sẽ không rồi....Theo căn nhà bên cạnh Bắc Hải đi ra, Diệp Đào cùng Biên Mỹ Quyên thuận đường đi dạo công viên, sau đó Diệp Đào mới đưa người về nhà.Nhà Biên Mỹ Quyên khá xa, ở bên ngoài tam hoàn, xem như thành phố bên cạnh rồi.Đơn vị của cha mẹ cô ta ở chỗ này, cô ta ở đây cũng bình thường.Sau khi Diệp Đào rời khỏi, Biên Mỹ Quyên cũng không trở về nhà.Cô ta từ cửa sau đại viện đi ra, sau đó lên một cái xe buýt, đi đến chợ hoa.Đi dạo trong chốc lát, cô ta vui vẻ mà đào đến một chậu hoa lan đang nở rộ, sau đó ôm nó quẹo trái quẹo phải, lặng lẽ từ một cái cửa sau nhỏ hẹp, chạy vào đào viên."Tiên sinh, người xem! Mùa này còn có hoa lan nở rộ, thích không?" Cô ta cầm bồn hoa chờ mong mà nhìn người đàn ông trước mặt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận