Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 234 - Hợp Kế



Chương 234 - Hợp Kế



Chương 234: Hợp Kế.Cả nhà Hoa Sơn cùng lên đường, tìm kiếm Hoa Tiểu Ngọc trong hai ngày, tin tức gì cũng không nghe được, nên phải dừng lại.Sau đó bọn hắn liền phát hiện Hoa Chiêu lại dẫn đầu toàn bộ thôn làm vệc.Lại bỏ lại bọn hắn."Cô ta chính là cố ý đấy!" Hoa Tam Ngưu hầm hừ nói."Vậy anh đi tìm cô ta mà nói ah." Lão Tứ Hoa Chân Ngưu nói ra."Đi thì đi!" Hoa Tam Ngưu tính bướng bỉnh, liền muốn xông ra bên ngoài, bị vợ túm trở lại."Đi cái gì mà đi! Còn chưa ăn cơm đây này." Khương Cần mắt trắng bệch không còn chút máu.Hoa Tam Ngưu hùng hổ, nhưng biết rõ chính mình tâm nhãn thiếu, nhưng hắn có một ưu điểm, có thể nghe lời vợ nói, hắn biết rõ vợ hắn tâm nhãn so với hắn còn nhiều hơn, cũng sẽ không hại hắn.Đây là không cho hắn đi ah, hắn lại ngồi xổm xuống: "Cái kia… vậy thì ăn cơm trước."Hoa Sơn liếc nhìn Khương Cần liếc, lần đầu tiên cảm thấy phương pháp bổ sung này không tốt lắm, ông ta hiện tại chị sợ cũng không sai khiến được một đứa con trai rồi.Khương Cần không cần nhìn đã biết rõ bố chồng có chút không vừa ý rồi, lập tức đứng lên nói với mấy chị em dâu: "Chúng ta đi nấu cơm a?"Việc nhà không có người làm rồi, hai ngày này bọn hắn cũng không có thảo luận về việc phân chia việc nhà, ai làm một ba năm, ai làm hai bốn sáu, đều là mọi người cùng nhau làm.Mấy người phụ nữ kéo lấy cơ thể mệt mỏi đi ra ngoài rồi.Trong phòng, Hoa Sơn cùng mấy đứa con trai họp lại."Nhà của chúng ta, năm nay khí thế không tốt, liên tiếp bị người đánh mặt, việc này không thể được, nếu lại tiếp tục như vậy, ở cái thôn Kháo Sơn này, liền không có chỗ cho chúng ta sống yên ổn rồi!" Hoa Sơn nói ra.Chính xác là như thế, trước kia mọi người nhìn thấy bọn hắn, không phải trốn tránh thì là tang bốc. Hiện tại, đều là trốn tránh, sau đó ở sau lưng cười nhạo bọn hắn!Uy danh của một nhà Hoa Sơn đã không còn!Chuyện này làm sao có thể chấp nhận được?"Chúng ta phải làm chút gì đó." Hoa Chân Ngưu gật đầu.Đối với cục diện bây giờ, không một người nào trong nhà có thế ngờ đến.Hoa Sơn tựa ở trên tường, lấy một túi thuốc, chậm rãi nói ra: "Ngọn nguồn của mọi chuyện, đều nằm ở Hoa Chiêu, đem cô ta trừng trị một lần, những người khác đều sẽ trung thực rồi."Làn khói bay lên cũng không che được ánh mắt hung ác của ông ta."Làm thế nào mà thu thập?" Hoa Tam Ngưu lập tức hỏi."Mọi người cùng nhau ngẫm lại." Hoa Sơn nói ra: "Chỉ là, không thể để lộ ra."Ông ta sợ Vương Mãnh. Ông ta ngược lại không sợ Hoa Cường.Hoa Chiêu nếu đã xảy ra chuyện gì, lão già kia lập tức có thể tức chết, không đáng nhắc đến."Chúng ta phải thảo luận thật tốt, bằng không thì bọn hắn vẫn là sẽ hoài nghi đến trên người chúng ta." Hoa Chân Ngưu nói ra.Sau đó, mấy giọng nói trong phòng liền nhỏ lại.Trong nhà Hoa Sơn cho tới bây giờ đều là đàn ông định đoạt, có một số việc căn bản không cho mấy người phụ nữ tham gia.Vợ Hoa Chân Ngưu ở trong phòng bếp gấp đến độ không xong rồi. Hoa Chiêu rốt cuộc cũng là thân thích, còn là một phụ nữ có thai, bọn hắn muốn làm gì?Đáng tiếc cô biết rõ tác phong làm việc của gia đình này, không dám xông vào thuyết phục, cho dù tiến vào cũng không thuyết phục được.Buổi tối, Hoa Chân Ngưu cùng vợ và con trở về nhà mình.Hắn và Tam Ngưu đã ở riêng, mấy ngày nay có việc mới thường xuyên về nhà.Đợi bọn nhỏ đều ngủ rồi, Vương Tú Phân lặng lẽ nói với Hoa Chân Ngưu: "Ông xã, mọi người thảo luận được kết quả gì rồi?""Việc của đàn ông, cô hỏi làm gì." Hoa Chân Ngưu nói.Vương Tú Phân dừng một lát lại nói: "Đừng để xảy ra chuyện không may, người đàn ông của Hoa Chiêu cũng không phải chết rồi, không chừng ngày nào đó sẽ trở lại, xảy ra chuyện, hắn sẽ không bỏ qua cho chúng ta đấy.""Ai biết là chúng ta làm?" Hoa Chân Ngưu nói.Thật đúng là muốn làm chuyện gì rồi?Vương Tú Phân nóng nảy: "Ngoại trừ chúng ta, anh xem trong thôn hiện tại nhà ai cùng nhà cô ấy có cừu oán? Ai có thể hại cô ấy?""Mạng người là do trời định, ông trời muốn tiếp nhận cô ta, liên quan gì đến chúng ta?”Bọn hắn đã thương lượng tốt rồi, biện pháp tốt nhất chính là ngoài ý muốn."Các anh muốn làm như thế nào?" Vương Tú Phân sốt ruột mà hỏi thăm.Hoa Chân Ngưu nhìn cô ta một cái, hắn biết rõ vợ hắn tâm tính tốt, rất không quen nhìn cách làm của bọn hắn."Trêu chọc em thôi, chúng ta cái gì cũng không làm, chúng ta có thể làm gì? Lập tức đến ngày mùa thu hoạch rồi, năm nay không thể so với những năm qua, tranh thủ thời gian làm nhiều hơn chút, kiếm thêm công điểm, tích lũy thêm ít tiền mới được." Hoa Chân Ngưu nói.Hắn nói như vậy, Vương Tú Phân trong lòng càng không tin.Tiền của Hoa gia bọn họ, có phần nào là dựa vào công điểm đổi lấy hay sao? Nếu toàn bộ nhờ công điểm, mỗi năm đều sẽ treo ngược! Còn phải thiếu nợ đội sản xuất không ít tiền!Mấy người đàn ông nhà Hoa Sơn không nói là quá lười, nhưng cho tới bây giờ không bao giờ để cho mình chịu khổ, chỉ có lúc thanh nhàn, mới có thể đi kiếm công điểm, công việc cực nhọc, đặc biệt là lúc ngày mùa, chưa bao giờ đi.Sáng sớm hôm sau, người trong nhà bắt đầu ra công rồi.Mấy chị em dâu lại tụ tập cùng một chỗ, thương lượng về việc nội trợ ai sẽ làm. Ai cho heo ăn, ai nấu cơm.Khương Cần lập tức nói: "Chúng ta đã phân gia đấy, những chuyện lặt vặt này không tới phiên tôi."Vợ Đại Ngưu lập tức cười nói: "Lão Tam trở về không có nói với cô sao? Cha chúng ta nói, mặc kệ phân hay không phân, về sau lương thực giao về một chỗ, tất cả mọi người cùng ăn, náo nhiệt."Trong nhà thoáng một phát thiếu đi ba người có thể chịu mệt nhọc nhất, quạnh quẽ không nói, uy tín của Hoa Sơn đã bị đả kích nghiêm trọng, ông ta thực sự cần lập uy một lần nữa.Khương Cần tròng mắt lập tức trừng lên..., nhưng cô ta biết rõ mấy lời này chị dâu cả sẽ không nói mò đấy, bố chồng khẳng định đã nói như vậy rồi. Cái lão Tam chết tiệt này! Trách không được ngày hôm qua vừa về nhà liền ngủ mất rồi!Vương Tú Phân thở dài một hơi: "Cái này cứ làm như vậy a, mấy ngày chẵn chị dâu cả và chị dâu hai nấu cơm, em cùng chị dâu ba làm những việc khác, mấy ngày lẻ em cùng chị dâu ba nấu cơm, các người làm những việc khác."Những việc khác là kể cả cho heo ăn cho gà ăn thu dọn nhà cửa.Công việc gia đình như vậy, 4 người bận rộn cũng không mệt.Mấy người ngẫm lại liền đồng ý.Hôm nay đúng lúc là ngày chắn, đến phiên Vương Tú Phân cùng Khương Cần cho heo ăn. Buổi sáng lúc ra cửa heo còn chưa cho ăn, vậy thì phải trở về.Khương Cần đi ra vài bước, đột nhiên ai ôi!!! Một tiếng: "Đại đội trưởng nói sáng hôm nay họp, em xem chị lại quên mất, việc này phải làm sao ah?"Vương Tú Phân tốt tính nói: "Vậy chị cứ làm việc đi thôi, công tác quan trọng hơn, chỉ là một con heo mấy con gà, em có thể tự cho ăn....""Ai, vất vả cho em rồi, đợi ngày khác, chị lại thay cho em." Khương Cần nói xong không đợi Vương Tú Phân nói chuyện, mà thẳng bước đi.Cô ta bao nhiêu năm rồi không có nuôi heo? Vừa bẩn lại vừa thối đấy, cô ta làm sao sống nổi? Hơn nữa, cũng không phải là heo nhà mình.Hoa Sơn gia năm nay chỉ nuôi một đầu heo, cái kia không thể giết ăn thịt, phải giao nhiệm vụ, bán lấy tiền. Bán được tiền có thể cho cô ta một xu nào sao? Một phần đều không có!Vương Tú Phân cười cười, chị dâu bà này nói ngày khác đổi cho cô, có thể là sang năm, cũng có thể là kiếp sau.Cô về đến nhà, vội vàng mà cho ăn... Gà cùng heo, rồi từ cửa sau đi ra ngoài, tiến vào phía sau núi, sau đó một đường xuyên qua rừng cây, đi tới cửa sau nhà Hoa Chiêu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận