Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 276 - Dạy Dỗ.



Chương 276 - Dạy Dỗ.



Chương 276: Dạy Dỗ.Diệp Danh lái xe đưa người, Văn Tịnh không cùng đi theo một lúc. Cô ta muốn đi đấy, cô ta không muốn cùng mẹ chồng đợi cùng một chỗ, cô ta cảm giác không ổn…Nhưng Miêu Lan Chi không để cho cô ta đi.Trong nhà không có người ngoài, Miêu Lan Chi nhìn thoáng qua Diệp Thư.Diệp Thư lập tức thức thời mà về phòng của mình rồi.Miêu Lan Chi nhìn Văn Tịnh hỏi thẳng: "Cô làm sao vậy? Muốn làm cho Hoa Chiêu khó xử sao?"“Con không có.” Văn Tịnh phủ nhận ngay lập tức."Vậy là cô muốn làm cho tôi xấu mặt sao? Làm cho người nhà Hoa Chiêu đều hiểu lầm tôi là muốn ra oai phủ đầu bọn họ, để họ đối với tôi có ý kiến?!" Miêu Lan Chi tức giận đến thở gấp nói."Con không có…" Văn Tịnh nước mắt đều rơi xuống rồi. Mẹ chồng lần đầu tiên giáo huấn cô ta hung dữ như vậy.Đều là vì Hoa Chiêu.Miêu Lan Chi cũng không cùng cô ta tranh luận, có hay không trong lòng tự mình biết."Tôi trước kia đúng là không thích Hoa Chiêu, cảm thấy con bé xuất thân nông thôn, không xứng với Diệp Thâm." Miêu Lan Chi nói ra: "Nhưng hai người bọn họ đã kết hôn rồi, ta không thích con bé thì nó cũng đã là vợ Diệp Thâm, là con dâu của Diệp gia. Giống như với cô vậy! Tôi đã từng gây khó dễ qua với cô sao? Đã gây khó dễ cho người nhà cô sao?"Bà nhiều lắm là đối với hai cô lãnh đạm một ít, biểu đạt thoáng một chút tâm tình của mình mà thôi.Văn Tịnh khóc càng dữ dội hơn, mẹ chồng rốt cuộc cũng thừa nhận bà không thích cô ta.Miêu Lan Chi xác thực cũng không thích cô ta, cô con dâu này cũng là con trai tự mình chọn đấy.Trước kia trông cũng khá ổn, nhưng trong hai năm qua, tính cách càng ngày càng tối tăm phiền muộn rồi, hôm nay vậy mà làm ra chuyện đáng xấu hổ như vậy, thật sự là làm cho Diệp gia mất mặt, cho Diệp Danh mất mặt!"Bên ngoài cô nhất định phải nhớ mình là con dâu nhà họ Diệp, bên trong phải nhớ cô là vợ Diệp Danh, cô làm cho vợ Diệp Thần xấu hổ, cô làm cho hai anh em bọn chúng sau này làm sao có thể sống chung hòa thuận với nhau? Cô muốn làm rối loạn gia đình sao?” Miêu Lan Chi lạnh giọng dạy dỗ.Những lời nặng nề này khiến Văn Tịnh thở mạnh cũng không dám."Tôi biết rõ tâm tư cô." Miêu Lan Chi nhìn thoáng qua bụng Văn Tịnh.Theo lý một cô em dâu xuất thân nông thôn như Hoa Chiêu, mặc dù rất xinh đẹp, Văn Tịnh cũng sẽ không làm như vậy đấy.Xinh đẹp thì làm được cái gì? Xinh đẹp cũng chỉ đối với Diệp Thâm hữu dụng, đối với cô ta không tạo thành uy hiếp gì.Chính thức kích thích Văn Tịnh chính là bụng Hoa Chiêu.Miêu Lan Chi há to miệng, cũng không muốn lại kích thích thêm cô ta nữa..., cô ta có bệnh hiếm muộn cũng không phải là lỗi của cô ta, cô ta cũng thống khổ."Về sau thu hồi những tâm tư nhỏ kia của cô đi, tôi không yêu cầu hai người các cô về sau tương thân tương ái, yêu thương nhau giống như chị em, nhưng khi ở bên ngoài, không được làm cho tôi mất mặt! Đối với trong gia đình, cũng đừng làm cho Diệp Danh khó xử, phá hư tình cảm anh em của bọn chúng! Nghe rõ chưa?" Miêu Lan Chi nói."Nghe rõ." Văn Tịnh khóc nức nở nói."Có thể làm được không?" Miêu Lan Chi thấy bộ dạng không phóng khoáng này của cô ta liền nổi giận, Hoa Chiêu là một cô gái xuất thân nông thôn cũng sẽ không khóc thành như vậy!Bà kỳ thật luôn âm thầm quan sát Hoa Chiêu, phát hiện đó là một cô gái rất thông minh, có cá tính, đừng nói sẽ ủy ủy khuất khuất mà khóc như vậy, bà nếu là dám huấn con bé, nó khẳng định dám cùng bà giảng đạo lý."Có thể làm được." Văn Tịnh vừa khóc vừa nói.Miêu Lan Chi trừng mắt liếc cô ta, rồi lại lên lầu chỉnh đốn Diệp Thư.Trước kia đến cùng đã có chuyện gì xảy ra? Con nhóc kia khẳng định biết rõ, cả nhà khả năng chỉ có bà cùng Văn Tịnh là không biết. Lại đem bà cùng Văn Tịnh bỏ vào một chỗ, thật đáng giận!......Nghe được lời xin lỗi của Diệp Danh, Hoa Chiêu không ngạc nhiên chút nào, anh cả là một người ngay thẳng.Chà, có đôi khi…Hoa Chiêu không dễ dàng bày tỏ sự tha thứ, cô chỉ nói: "Có một số người vừa gặp đã như bạn cũ, cũng có người đến lúc bạc đầu vẫn như mới. Cô ấy và em có thể có quan điểm không giống nhau. Trời sinh không thể làm bạn, chỉ có thể nói rằng thật đáng tiếc"Không nghĩ tới cô sẽ nói như vậy, Diệp Danh sửng sốt một chút rồi nở nụ cười. Bất quá điều này so với việc Hoa Chiêu vì mặt mũi của anh bên ngoài tha thứ cho Văn Tịnh, sau đó miễn cưỡng cùng Văn Tịnh ở chung càng hợp tâm ý của anh hơn.Vì như vậy, anh chính là đang làm khó Hoa Chiêu rồi.Anh có nghĩ đến khúc mắc của Văn Tịnh, chuyện này không phải chỉ mấy câu là có thể tháo gỡ đấy. Đã như vầy, hai người có thể duy trì mặt ngoài bình tĩnh, anh đã biết đủ."Anh trở về sẽ nói chuyện với cô ấy, về sau sẽ không làm phiền em nữa." Diệp Danh nói ra.Hoa Chiêu nở nụ cười.Phương pháp xử lý của Diệp Danh, cô rất thích."Anh cả, thịt này anh lấy về đi, yên tâm, khẳng định không có hạt đấy." Hoa Chiêu mang theo cái túi treo ở khuỷu tay, nhét vào trong tay hắn.Mẹ chồng đã có băn khoăn, cô liền một khối thịt cũng không có để lại, lưu lại bà không ăn, rất là lãng phí.Văn Tịnh khẳng định cũng sẽ không ăn thịt của cô, không chừng sẽ đem phòng bếp đập phá ~Nhưng thịt chính là thịt, lúc này cũng coi như là đồ tốt, Diệp Danh không ăn, lấy ra đi tặng lễ cũng là không sai đấy, thịt nhà cô, nhất định có thể làm cho người khác nhớ kỹ anh cả đấy.Diệp Danh cầm thịt trong tay, nở nụ cười. Cô em dâu này vẫn còn nhận anh là anh cả."Tốt, anh trở về nếm thử." Diệp Danh cười nói.Anh cả đã nói như vậy, Hoa Chiêu tin anh ấy thực sự có can đảm mang về nhà, cười nhắc nhở: "Cái kia cũng đừng nói là em đưa cho anh, bằng không thì coi chừng xoong nồi nhà anh."Diệp Danh cười lớn rồi đi ra.



Bạn cần đăng nhập để bình luận