Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 806 - Xem Cô Ta Có Dám Hay Không.



Chương 806 - Xem Cô Ta Có Dám Hay Không.



Chương 806: Xem Cô Ta Có Dám Hay Không.Nhưng loại chuyện này cô ấy hâm mộ cũng không được, cô ấy đã triệt để mất đi khả năng làm mẹ.Mắt Từ Mai chỉ tối lại trong giây lát, sau đó lập tức đem tâm tư tập trung vào những chuyện cô ấy cảm thấy hứng thú."Cô nhanh chỉ cho tôi một con đường kiếm tiền! Cô không nghĩ ra được, tôi liền không đi." Thấy Hoa Chiêu đã thay xong quần áo, giống như không có việc gì đi ra, Từ Mai lại nói.Hoa Chiêu cũng thật sự vui vẻ đấy, cô chỉ nôn một chút sau đó liền không có phản ứng rồi, không giống như lúc có Cẩm Văn, vừa bắt đầu nôn đã không thể yên."Cô muốn làm gì?" Hoa Chiêu hỏi.Có hàng ngàn hàng vạn con đường kiếm tiền, cô có thể nói mình cũng biết. Nhưng cô biết cũng vô dụng, phải là việc Từ Mai thích và có năng lực làm mới được.Từ Mai cũng biết vấn đề này, cô ấy lập tức nói: "Tôi sẽ không làm cái khác, bán đi vài năm thịt kho, tôi vẫn cảm thấy việc này đơn giản, tôi cũng đã hiểu rõ rồi, rất quen thuộc, không muốn lại làm cái khác nữa, tôi còn muốn bán thịt kho."Cô ấy nói xong biểu cảm lại thay đổi: "Hơn nữa, thị trường của chúng ta dựa vào cái gì phải để lại cho người khác?""Người Triệu gia vẫn còn làm?" Hoa Chiêu hỏi."Hừ! Bọn hắn hiện tại càng khoa trương hơn! Chiếm được vị trí bán của chúng ta, trắng trợn nói mình là thịt kho Sơn Tiền rồi! Cho dù chúng ta cho người đi ra nói thịt kho Sơn Tiền không làm nữa, nhưng người biết cũng ít, thị trường cũng bị bọn hắn đập nát rồi." Từ Mai nói."Chất lượng món ăn của họ còn không tốt?" Hoa Chiêu hỏi."Chó không thể ngừng ăn phân."Từ Mai một câu khái quát."Được a." Hoa Chiêu gật đầu: "Vậy cô cứ tiếp tục buôn bán thịt kho."Cô chưa nói xong, Từ Mai liền cướp lời nói: "Vậy người Triệu gia giải quyết như thế nào? Nhìn bọn hắn lấy danh nghĩa của chúng ta bán đồ giả mạo, cực kỳ tức giận!"“Vậy chúng ta cũng không cần bảng hiệu thịt kho Sơn Tiền nữa, tặng cho bọn hắn là được rồi.” Hoa Chiêu nói ra.Từ Mai càng tức giận. . . . Cô ấy không phục.Hoa Chiêu cười cười: "Cô trước hãy nghe tôi nói hết. . . ."Hai người ở trong phòng nói thầm đến trưa, sắc mặt Từ Mai càng ngày càng sáng, cuối cùng bị kích động mà thẳng bước đi.Nếu như có thể vừa kiếm tiền, lại vừa đánh mặt Triệu gia, vậy thì thật là không thể tốt hơn rồi!Hoa Chiêu bên này cũng hành động rất nhanh, để cho Lưu Minh mang theo Lưu Tiền đi hải quan tiếp hàng, một đám máy móc mới đến rồi.Lần này ngoại trừ những dây chuyền sản xuất cỡ lớn để làm lạp xưởng hun khói, đồ hộp, còn có một số loại cỡ nhỏ, đặc biệt là máy móc đươc đặt hàng, chuyên môn làm các loại thịt chế phẩm đấy.Túi chứa thực phẩm chín là một thị trường rất lớn.Đặc biệt là ở niên đại này, mọi người bắt đầu bắt đầu chuyển động, xe lửa bắt đầu chật ních người, thị trường sẽ càng lúc càng lớn.Mấy loại máy móc này căn bản không thỏa mãn được cô.Bất quá, vốn cô đặt những loại máy này, chính là để xử lý người Triệu gia đấy. . . Gần đây chưa ra công phu mà thôi.Mấy ngày nay Từ Mai không đến tìm cô, cô cũng muốn đi tìm cô ấy rồi.Nói cho cùng việc buôn bán thịt kho này là của cô đấy, chuyện người Triệu gia làm cũng chính là đang hãm hại cô đấy.Cô có thể tốt tính tình mà buông tha cho Lý Tiểu Giang, nhưng Triệu Thúy Thúy không xứng.Máy móc về đúng chỗ, nhân viên đang nghỉ một lần nữa được triệu tập trở về, sân bãi đã tìm được một chỗ lớn hơn đấy, sạp hàng rất nhanh đã bắt đầu được chuẩn ị.Một tuần lễ sau, "Thực phẩm Từ Mai" tràn lan đầy tất cả các cửa hàng lớn ở thủ đô.Bọn hắn còn đặc biệt bày các hàng sạp trước thịt kho Sơn Tiền của Triệu gia, bán sản phẩm."Thực phẩm Từ Mai " phân ra hai loại, một loại hàng bán lẻ ăn liền chỉ cung cấp cho tất cả các khách sạn lớn cùng đơn vị căn tin ở thủ đô.Đương nhiên đây là trạng thái lý tưởng, hiện tại sản lượng của bọn họ chỉ có thể cung cấp cho một căn tin của đơn vị Diệp Danh, còn có một tiệm cơm là bếp Trương gia. . .Một loại được đóng gói sẵn để ăn trong túi đựng thực phẩm và được bán trong hệ thống cung tiêu xã.Hiện tại các cô cố ý bày sạp hàng trước sạp hàng Triệu gia, bán các loại thịt kho.Cái hương vị kia, không nói hương thơm trải dài mười dặm, cũng đẫ đủ để phủ lên chút đồ ăn kia của Triệu gia.Phàm là người tới mua đồ đấy, liếc cũng không thèm liếc Triệu gia bên kia rồi."Chị cả, cô ta chính là cố ý đấy!" Em trai cả của Triệu Thúy Thúy chỉ vào Từ Mai ở đường cái đối diện nói.Sau khi mỗi người đi một ngả rồi, Triệu Thúy Thúy trực tiếp xuất hiện ở sạp hàng của Triệu gia, hỗ trợ làm việc.Từ Mai cũng cố ý xuất hiện ở chỗ này, chọc giận bọn họ.Thấy sắc mặt người Triệu gia không tốt, cô ấy cao hứng chết mất.Triệu Thúy Thúy xoa xoa tay, hô: "Đi!"Ba em trai phía sau cô ta lập tức đuổi kịp."Tới rồi? Muốn ăn chút gì không? Thấy tất cả mọi người đều là người quen, tôi sẽ giảm giá cho các người 90%." Từ Mai cười nói.Lời này cùng nụ cười này đều khiến người ta rất tức giận, loại người hoành hành, càn quấy mà lớn lên như anh em Triệu gia sao có thể chịu được? Ba người lập tức lướt qua Triệu Thúy Thúy, xông đi lên đập phá sạp hàng của Từ Mai.Người bán hàng cùng Từ Mai chỉ ôm tay dứng nhìn, không phản ứng, không ngăn cản.Triệu Thúy Thúy nghĩ tới cái gì, lập tức hô: "Đều dừng tay!"Cô ta biết rõ những người này đấy, đều là người có thể đánh, lúc trước có mấy tên lưu manh đến tìm bọn hắn phiền toái, muốn xịn chỗ, đã bị mấy người này thu thập.Người ta thu thập mấy đứa em trai không nên thân này của cô ta, sẽ dễ như trở bàn tay đấy.Hiện tại không ra tay, đây là đang chờ cái gì?Từ Mai cười nói: "Đã chậm, tôi đã báo cảnh sát.""Đừng đừng đừng, chỉ là chút chuyện nhỏ, báo cảnh sát làm gì? Bao nhiêu tiền, chúng tôi bồi thường cho cô là được." Triệu Thúy Thúy nhìn thịt kho trên mặt đất đau lòng nói.Việc buôn bán của Triệu gia kỳ thật cũng không tốt lắm, thịt có mùi, không thể ăn, đầu lưỡi ai mà không nhạy chứ, hơn nữa có những người khác cùng tranh đoạt việc buôn bán, thời gian tốt của bọn hắn đã qua.Số thịt trên đất đủ cho bọn hắn đền nửa tháng lợi nhuận.Nhưng không bồi thường lại không được, người ta có quan hệ cô ta cũng biết rõ.Chỉ hận ba đứa em trai ngốc quá xúc động! Cô ta tới là định để cho Từ Mai động thủ trước đấy. . . ."Không có tác dụng!" Từ Mai cười nói.Người đi báo cảnh sát đã trở lại.Cuối cùng tuy vẫn là bồi thường tiền mới xong việc, nhưng cũng giày vò cho người Triệu gia vài ngày không ra buôn bán.Vài ngày sau, tiếp tục buôn bán.Quả nhiên như Hoa Chiêu dự liệu, bọn hắn tiếp tục bán đồ ăn trước đó không bán hết, lại làm người ta bị đau bụng.Lúc này không có người vác nồi thay cho bọn hắn rồi, hơn nữa đã bắt đầu có bộ phận chuyên môn giám sát vấn đề an toàn thực phẩm rồi.Anh em Triệu gia lập tức có mấy người phải vào tù."Xem bọn hắn về sau còn dám không!" Từ Mai cười to.Hoa Chiêu cũng cười: "Cô đừng vui mừng quá sớm, bọn hắn có cái gì không dám sao? Bọn hắn đổi một chỗ khác để bán là được rồi, về sau chỉ cần chú ý một chút về chất lượng món ăn là được."Từ Mai sững sờ: "Vậy chúng ta đây là bận rộn vô ích rồi hả?"Cô ấy cho rằng như vậy đã thu thập được người Triệu gia."Hoặc là, chúng ta về sau tiếp tục nhìn bọn hắn chằm chằm, cho đến khi bọn hắn không thể làm gì được nữa?" Từ Mai hỏi.Chỉ có điều nói như vậy, chi phí thời gian thành phẩm có chút cao, cô ấy hiện tại cũng là bà chủ rồi, không rảnh!"Vậy thì phải xem Triệu Thúy Thúy có đủ can đảm để làm hay không." Hoa Chiêu nói ra."Có ý gì?" Từ Mai hỏi."Từ từ xem vài ngày sau sẽ biết." Hoa Chiêu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận