Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1063 - Bị Sửa Lại Cuộc Đời.



Chương 1063 - Bị Sửa Lại Cuộc Đời.



Chương 1063: Bị Sửa Lại Cuộc Đời."Em không chạy, chuyện mạo danh bị điều tra ra, có thể không bị bắt sao?" Âu Dương nói: "Mà Hứa Tri Minh trước kia đã thấy hai người chúng ta không vừa mắt, lần này bắt được cơ hội, ông ta nhất định sẽ hung hăng giày vò chúng ta đấy!”"Em trước tìm một chỗ trốn đi cái đã, bọn hắn nhất thời bắt không được em, khẳng định sẽ mặc kệ, cũng không phải chuyện lớn gì, nào có tinh lực phái người lùng bắt một mình em.""Đúng." Kim Viên Viên nặng nề gật đầu."Đừng đến nhà thân thích, em cũng thấy đấy, thân thích kia, thấy em gặp rủi ro rồi, bọn hắn căn bản sẽ xem thường em, chê cười em còn không kịp, coi chừng bọn hắn tố cáo em, trước tiên em cứ tìm một nơi không có người biết ẩn núp đi, đợi chuyện này qua đi, anh sẽ thông báo cho em, lúc đó em hãy trở về." Âu Dương nói."Được!" Kim Viên Viên nặng nêg gật đầu.Âu Dương bắt đầu lục tủ, từ trong tủ lấy ra một túi vải mở ra, bên trong có một bọc nhỏ, mở ra, là một xấp tiền.Rất dày, nhưng đều là tiền lẻ, thực tế không có nhiều."Em cứ cầm, ăn uống đừng ủy khuất chính mình." Hắn vẻ mặt đau lòng nói.Kim Viên Viên lại cười không nổi.Chỉ bằng từng này? Có được 500 đồng không?Đủ ăn bao lâu?"Trước kia em đưa cho anh không chỉ như vậy a?" Sắc mặt cô ta không tốt, lạnh lùng nói ra.Mỗi ngày, cô ta sẽ lấy một phần doanh thu ra.Trương Quế Lan kết toán sổ sách đều không thể nhìn ra.Vốn nguyên liệu nấu ăn có thể làm 10 bàn, mỗi bàn cô ta làm thiếu một chút, làm ra 12 bàn, nhiều ra 2 bàn căn bản không ở trong sổ sách, vậy cô ta có thể mấy cho mình rồi.Cô ta đối với người mua một mắt nhắm một mắt mở, phòng bếp có đầu bếp phối hợp với cô ta.Mọi người cùng nhau phát tài nha.Còn có một chút đồ ăn thừa của thực khách, tuy còn lại không nhiều lắm, nhưng phàm là đồ thừa đẹp mắt một chút, 3 bàn lại có thể chế ra thêm một bàn, lại không ở trong sổ sách.Số này cô ta lưu lại một phần, còn lại phân ra cho nhân viên phục vụ.Như vậy người một nhà mới có thể thương thân thương ái.Còn có bình rượu, hôm nay làm vỡ một lọ, ngày mai làm vỡ một lọ, quý đổi thành tiền đấy, lại là một ít khoản thu không thể tra ra đấy.Chỉ cần muốn, luôn có biện pháp.Mỗi ngày cô ta đều có thể khấu trừ ra không ít tiền.Ngay từ đầu nhát gan, chỉ hơn mười đồng, về sau là mấy trăm.Những số tiền này cô ta không dám để ở bên người, liền đưa cho Âu Dương.500 chỉ là số tiền một ngày của những ngày buôn bán tốt.Hắn đuổi ăn mày sao?"Số còn lại đấy, anh giữ lại mở tiệm cơm ah!" Âu Dương nói rất hùng hồn: "Lý tưởng lúc trước của chúng ta không phải là mở một nhà hàng của chính mình sao?"Thời gian chính là tiền tài! Tiệm cơm bắt đầu mở cửa..., một ngày có thể kiếm được bao nhiêu tiền?"Em đi ra ngoài tránh đầu sóng ngọn gió trước đã, bên này anh khai trương tiệm cơm..., chờ em trở về, trực tiếp làm bà chủ rồi!"Sắc mặt Kim Viên Viên đã khá hơn nhiều.Nhưng trong lòng vẫn có chút không chắc. . . . ."Không nghĩ tới em vậy mà không tin tưởng anh." Âu Dương thương tâm mà thở dài."Mà thôi. Vậy em cứ suy nghĩ một chút, Bằng Thành lớn như vậy, tiệm cơm nếu khai trương..., chắc chắn sẽ nổi danh đấy, em còn sợ trở về không tìm được anh sao? Đến lúc đó nếu anh không nhận nợ, em liền cho những người thân thích kia đến đập phá tiệm của anh."Nói như vậy, biểu cảm của Kim Viên Viên đã khá hơn nhiều rồi."Vậy 500 cũng quá ít, em còn không biết phải ở bên ngoài bao lâu, lấy cho em 5000.""5000 nhiều quá, mở tiệm cơm sẽ có rất nhiều chỗ cần dùng tiền." Âu Dương bắt đầu cùng cô ta cò kè mặc cả, cuối cùng cho cô ta 2000.Vội vã đưa cô ta lên xe lửa.Hắn đuổi theo xe lửa chạy một đoạn, thẳng đến khi xe lửa khuất bóng hắn mới dừng lại ra, sau đó cười ha ha.Trở về? Dám náo sao?Vậy hắn sẽ dám đi tố cáo!Chuyện mạo danh này là một thanh kiếm, có thể giữ ở trong tay Hoa Chiêu, cũng có thể cầm trong tay hắn.Hắn hiện tại vô sự một thân nhẹ nhàng, có thể mở tiệm rồi!Động tác của Âu Dương cũng rất nhanh, trực tiếp tìm chủ thuê nhà trước kia đã từng nói qua, thuê một cửa hàng trên một con phố đông đúc, khai trương một tiệm cơm đặc biệt lúc trước hắn đã từng nói qua.Trương Quế Lan không bán cho hắn “tinh chất gà", không có vấn đề gì đấy, trong tay hắn còn có rất nhiều, đủ để chèo chống đến khi tiệm cơm có tên tuổi.Trương Quế Lan mỗi ngày không ở trong tiệm, mặc dù ở cũng sẽ không ỏ phòng bếp nhìn chằm chằm vào đầu bếp xào rau, vậy lượng dùng của "tinh chất gà" kia bà ta sẽ không thể nắm giữ.Luôn dùng hết.Bà ta đã tìm Hoa Chiêu nói gửi qua đường bưu điện nhiều lần.Số này hầu hết đều rơi vào trong túi Âu Dương.... .Ngày hôm sau Hứa Tri Minh đã tới tìm Hoa Chiêu, bên cạnh ông dẫn theo mấy người."Đến kiểm tra chuyện mạo danh đấy." Ông nói ra.Chuyện cơ bản đã có thể để xác định rồi, chính là có người mạo danh, bởi vì trong hồ sơ của trường học đã viết rất rõ ràng, người trúng tuyển chính là Kim Viên Viên của trấn Kiều Đầu, địa chỉ gia đình, số trên giấy căn cước đều là như vậy.Gia đình Kim Viên Viên kia rất nghèo, nhưng từ nhỏ đã học giỏi nhiều mặt, thi đại học lại không đậu, tất cả mọi người đều rất kinh ngạc.Mà Kim Viên Viên này, thậm chí còn chưa tốt nghiệp trường cấp ba, vừa vặn lúc kỳ thi Đại Học khôi phục, cô ta tham gia náo nhiệt mà đi tham gia một chút, không nghĩ tới vậy mà thi đậu vào một trường đại học tốt.Lúc ấy tất cả mọi người đều kinh ngạc chết rồi."Bọn họ tới để bắt Kim Viên Viên về điều tra đấy, đáng tiếc không tìm được người." Hứa Tri Minh rất hối hận: "Lúc ấy nên bắt cô ta lại."Hoa Chiêu lại không quá thất vọng: "Cô ta sớm muộn gì cũng sẽ trở lại, không gấp. Bất quá chuyện cô ta mạo danh hiện tại phải công bố ra ngoài, hơn nữa phải tuyên truyền thật lớn, hãy coi đây là một chuyện điển hình, quy định lại chế độ của trường thi."Công bố ra ngoài, vậy Kim Viên Viên sẽ thân bại danh liệt rồi.Phàm là cô ta muốn giữ chút mặt mũi, sẽ không dám xuất hiện trước mặt tất cả bạn bè và người thân của mình.Cô ta đã mất đi hết thảy những gì mình từng có.Dù bắt không được, cô ta cùng không còn lại cái gì rồi.Dù sao bắt được, loại chuyện này xử phạt cũng không nặng, chỉ huỷ bỏ kết quả học tập.Nếu như lại cùng người kia hoà giải, bồi thường tiền, cũng không cần ngồi tù."Vậy Kim Viên Viên thật sự thì làm sao bây giờ?" Hoa Chiêu lại hỏi: "Nghe nói cô ta đã kết hôn sinh con rồi hả?"Cô có chút đồng tình với cô gái này.Không, không phải có chút, là rất đồng tình.Tính toán thời gian, cô ấy là người thuộc nhóm đầu tiên thi lên đại học!Vinh quang cỡ nào.Hơn nữa còn xuất thân trong một gia đình nghèo khổ.Kết quả lại bị người ta thế thân rồi.Vốn cuộc sống đã có thể rất huy hoàng rồi, lại trở nên thảm như vậy.Hứa Tri Minh liếc nhìn hai người sau lưng, một người trong đó đã được ngành giáo dục đẩy đi tới theo dõi đấy."Kim Viên Viên muốn quay lại trường đại học mà cô ấy được nhận vào." Trên mặt người đàn ông có chút khó xử.Hoa Chiêu hỏi: "Như thế nào? Không được sao? Cô ấy vốn thi đậu rồi, bởi vì các người làm việc sai lầm làm cho cô ấy không được lên đại học, thay đổi cuộc đời mình, hiện tại một lần nữa đón nhận, không được sao?""Chuyện này. . . . Cô ấy đã kết hôn có con rồi, hiện tại đại học quy định, không nhận những người này rồi, bên kia không đồng ý." Người đàn ông nói.Hiện tại các trường đại học đã không tuyển phụ nữ đã kết hôn nữa rồi."Nhưng đó là do trường học sai! Sai rồi thì phải sửa, nơi dạy học trồng người, chút đạo lý ấy cũng không biết sao?" Hoa Chiêu nói ra.Người đàn ông rụt cổ lại: "Tôi biết rõ, thế nhưng tôi nói không tính ah, người ta không nghe tôi đấy. . . ."Hoa Chiêu cũng biết hắn nói đúng tình hình thực tế."Tôi đi nói." Hoa Chiêu nói.Bất quá cô cũng không tự mình đến trường đại học nhao nhao, không cần thiết.Cô gọi điện thoại cho giáo viên Đại Học Thanh Hoa của mình. . . . .



Bạn cần đăng nhập để bình luận