Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 186 - Em Lúc Trước Có Phải Cũng Làm Như Vậy.



Chương 186 - Em Lúc Trước Có Phải Cũng Làm Như Vậy.



Chương 186: Em Lúc Trước Có Phải Cũng Làm Như Vậy.Trương Quế Lan sững sờ, vì cái gì, còn phải hỏi sao?"Đương nhiên là vì các con, phụ nữ ly hôn thanh danh không tốt, đứa nhỏ cũng bị người ta xem thường!" Trương Quế Lan cho rằng cô không hiểu, dù sao thôn Kháo Sơn nhiều năm như vậy, chỉ có quả phụ, người không vợ, không có người đã ly hôn đấy.Nhưng bà đã thấy ở thành phố, phụ nữ ly hôn bị phân biệt đối xử ở khắp mọi nơi, làm công việc bẩn thỉu nhất, trả lương thấp nhất, và tất cả các loại phúc lợi đều không đến lượt họ, đặc biệt là phân nhà.Ngươi hỏi vì sao?Không vì cái gì cả."Đại Cần Tiểu Cần, Đại Vĩ Tiểu Vĩ, trước kia tiền bán thổ sản chia cho các em ở đâu rồi?" Hoa Chiêu đột nhiên hỏi bốn đứa em.Trước đây, cô đưa bọn chúng lên núi hái nấm và các sản phẩm vùng núi, nói rằng sẽ cho cúng một phần mười thu nhập, sau này, sau khi Đại Vĩ và Tiểu Vĩ tham gia, điều như vậy.Mấy đứa đều rất tích cực khi cô đi, mọi người đã tiết kiệm được hơn 10 đồng.Hiện tại, đoán chừng…Đại Cần cùng Hoa Chiêu đứng gần nhau nhất, nghe cô hỏi, lập tức khóc: "Tiền đều bị cha lấy đi rồi, chúng em không đưa, ông ta liền đoạt, còn nói về sau không cho em cùng em gái đến trường, mỗi ngày sẽ đi lên núi hái thổ sản, bán lấy tiền đều đưa cho ông ta."Nghe được những lời này, Hoa Chiêu lập tức tức giận.Cha mẹ lòng lang dạ sói, vì tính chất nghề nghiệp trước đây, cô đã gặp không ít, nhưng mỗi một lần gặp đều khiến người ta thật phẫn nộ."Người cha như vậy, em còn muốn sao?" Hoa Chiêu hỏi.Đại Cần lập tức lắc đầu, nước mắt rơi trên mặt Tiểu Cần.Tiểu cần cũng lắc đầu theo.Dù không biết tiêu tiền như thế nào, nhưng lúc không có cha, thật vui vẻ! Gia đình tràn ngập tiếng cười. Khi cha đến, cô bé không bị đánh thì bị mắng, mẹ khóc, và các anh chị cũng khóc, và cô bé chỉ biết khóc.Cô bé không thích cha!Hoa Chiêu lại nhìn về phía Đại Vĩ Tiểu Vĩ.Hai người cũng có chút trầm mặc, đặc biệt là Đại Vĩ, hắn biết rõ đứa trẻ mồ côi cha sẽ bị bắt nạt và sỉ nhục.Hoa Chiêu cười: "Ai dám bắt nạt các em, các em cứ đánh trở về! Đánh vài lần bọn họ sẽ sợ, tự nhiên sẽ không bắt nạt các em nữa, đánh không được thì nhớ quay lại tìm chị."Đại Vĩ Tiểu Vĩ do do dự dự gật đầu.Trẻ lớn rồi, nói dối không dễ đâu, vậy thì đổi lại cách thuyết phục."Các em cảm thấy ba mình quyết tâm ly hôn có kiên định không? Có thể thành công không?" Hoa Chiêu hỏi.Đại Vĩ Tiểu Vĩ lại gật đầu.Từ nhỏ đến lớn, chuyện cha của bọn hắn muốn làm, không làm không được, dù sao mẹ cũng không ngăn cản được."Các em khuyên ông ta đừng ly hôn, có được không?" Hoa Chiêu hỏi.Đi Vĩ Tiểu Vĩ lắc đầu.Bọn chúng trong nhà cũng không có quyền lên tiếng, cha của chúng trong mắt chỉ có anh cả, bọn chúng giống như không phải là con trai ruột của cha vậy.Nếu không phải bọn chúng lớn lên rất giống cha, làm cho người khác không thể hoài nghi, bọn chúng sẽ cho là mình chính là con kế mà mẹ mang đến.Hai đứa trẻ biết rõ chị muốn nói cái gì rồi, cha mẹ ly hôn, đã định rồi."Không nỡ xa Lưu Hướng Tiền?" Hoa Chiêu lại hỏi.Lần này cả hai đứa trẻ đều lắc đầu một cách thống khoái lại dứt khoát.Hoa Chiêu cười cười, vậy là tốt rồi."Mẹ, mẹ xem, chúng con đều không để ý mẹ có ly hôn hay không đấy, mà ly hôn hay không, mẹ cũng không làm chủ được, lại để cho hắn làm những chuyện mất mặt xấu hổ như vậy, không bằng trực tiếp ly hôn cho thanh tịnh."Trương Quế Lan bắt đầu giãy dụa.Muốn nói không nỡ Lưu Hướng Tiền, bà một chút cũng không cảm thấy gì! Bà chỉ đơn giản là không muốn làm một "người phụ nữ ly hôn". Nhưng là con gái nói đúng, bà kỳ thật không làm chủ được.Nhưng là, bà vẫn không hạ được quyết tâm này."Mẹ, về sau đại cần tiểu cần Đại Vĩ tiểu Vĩ muốn lên học, muốn công tác, muốn kết hôn, 4 đứa bé, được tốn không ít tiền a?"Trương Quế Lan không biết cô vì sao lại đột nhiên chuyển chủ đề, nhưng bà vẫn gật gật đầu, con gái còn dễ nói, của hồi môn không cần có nhiều tiền, con trai cần Tam đại kiện, thật muốn mạng mà."Nhà họ Lưu sẽ cho số tiền này sao?" Hoa Chiêu hỏi.Trương Quế Lan do dự, tuy bọn nhỏ đều là họ Lưu, nhưng nhìn tình trạng hiện tại, điều này đúng là không chắc đâu!"Mẹ không ly hôn, mẹ cũng không tiết kiệm được tiền, đều để cho Lưu Hướng Tiền lấy đi, đến lúc đó Đại Vĩ Tiểu Vĩ muốn lấy vợ thì phải làm sao."Câu nói đầu tiên làm cho Trương Quế Lan triệt để dao động.Hoa Chiêu lại nói: "Hơn nữa con lại tìm ra mấy biện pháp kiếm tiền, đến lúc đó thôn Kháo Sơn chúng ta, không chừng nhà nhà lại có thể phát tài, một tháng có thể kiếm được mấy chục đến mấy trăm đồng! Không ly hôn, số tiền này không phải là của mẹ, mà là của Lưu Hướng Tiền đấy, mà chờ đến lúc Đại Vĩ Tiểu Vĩ Đại Cần Tiểu Cần cần tiền, bọn hắn cũng sẽ không cho…”"Một tháng mấy trăm?" Tiểu tham tiền Đại Cần đã cắt đứt lời chị gái mà nói, trong mắt đều là ánh sáng, nhỏ giọng mà hỏi thăm: "Chị, chúng ta làm gì à? Một tháng có thể lợi nhuận vài trăm?""Vài trăm là ít nhất nha, có lẽ vài năm về sau, một tháng muốn lợi nhuận mấy ngàn, mấy vạn!" Hoa Chiêu nói ra: "Đến lúc đó, các ngươi nguyện ý đem tiền cho Lưu Hướng Tiền sao?""Không muốn!" Dĩ nhiên là năm người trăm miệng một lời.Hiện tại bị Lưu Hướng Tiền lấy đi gần 100 đồng, đã đủ làm 5 mẹ con đau lòng mà khóc, về sau bị lấy đi mấy vạn? Đánh chết bọn hắn cũng không thể đưa!"Nhưng là dựa theo pháp luật quy định, không ly hôn, tương lai các người kiếm được bao nhiêu tiền, đều có một phần của Lưu Hướng Tiền, hắn có thể tùy tiện tiêu." Hoa Chiêu nói ra.Mọi người chợt lộ vẻ mặt không tình nguyện, pháp luật còn quy định điều này sao?"Ly hôn thì sẽ không giống với lúc trước, của mọi người chính là của mọi người đấy, của hắn chính là của hắn. Hắn nếu lại đến đòi tiền, cũng giống như bị người ta đòi tiền, chúng ta có thể danh chính ngôn thuận mà đuổi đi hắn." Hoa Chiêu nói ra."Mẹ!" Đại cần lập tức lắc lắc chân Trương Quế Lan: "Ly hôn! Tranh thủ thời gian thôi!"Hoa Chiêu nhìn em gái lớn mới 6 tuổi, thật sự là trẻ con là dễ dạy! Cô về sau dạy dỗ mấy đứa thật tốt."Chúng ta làm gì có thể có nhiều tiền như vậy?" Trương Quế Lan hỏi"Cái này trong chốc lát lại nói sau, mẹ hãy nói xem mình có ly hôn không a." Hoa Chiêu nói ra.Trương Quế Lan cắn răng một cái: "Ly hôn!"Hoa Chiêu thoả mãn gật đầu."Biện pháp kiếm tiền quả thực nhiều lắm, nhất thời không thể nói hết." Hoa Chiêu nói ra: "Nói thí dụ như nhân giống gieo trồng cây nấm, mộc nhĩ, một mẫu sản lượng đạt tới mấy vạn cân, một cân cho dù 1là mao tiền, một năm chính là mấy ngàn đồng. Đây vẫn chỉ là 1 mẫu tiền lời, nếu như là 10 mẫu thì sao? Không phải là 1 năm mấy vạn?"Mấy người lập tức hít một hơi thật mạnh."Còn có gieo trồng các loại cây ăn quả, quả vỏ cứng ít nước, rau dại, đều có thể kiếm tiền." Hoa Chiêu nói ra.Ngoại trừ rau dại cuối cùng làm cho mấy người có chút không hiểu, mặt khác bọn hắn cảm thấy đều có thể thực hiện."Con mới vừa nói nhân giống gieo trồng cây nấm, mộc nhĩ, cái kia là như thế nào?" Trương Quế Lan ngón tay ra tính toán: "Cái kia chính là mùa này đến mùa khác, một mẫu đất cũng không trồng ra mấy vạn cân ah.""Cái này có thể, con ở thủ đô mua được mấy quyển sách, trên sách đều có ghi." Hoa Chiêu nói ra. Lúc dạo phố cô thực sự mua được một vài sách nông nghiệp, phương pháp gieo trồng, trên sách thật đúng là có. Nhưng lúc này không có người bình thường nào dám trồng theo sách vở.Hơn nữa, bây giờ còn là năm 1976, chưa giao đất cho các hộ, có thấy cũng vô dụng, không có chỗ để hành nghề.Chuyện kiếm tiền không gấp, sau khi ly hôn xong lại nói, Trương Quế Lan cùng bọn nhỏ lòng cũng coi như định rồi. Mấy người lại đi ra ngoài hỗ trợ làm việc.Trương Quế Lan nhìn Diệp Thâm hai mắt tỏa ánh sáng, con rể tốt như vậy, bà cũng không cần phải lo lắng nữa.Đại Vĩ Tiểu Vĩ Đại Cần Tiểu Cần nhìn Diệp Thâm một thân quân trang cũng là vẻ mặt sùng bái, đây là quân nhân, là anh rể bọn hắn! Anh rể là quân nhân! Xem về sau ai còn dám bắt nạt bọn hắn!Các hương thân nhìn Diệp Thâm, cũng là ánh mắt đầy kính trọng.Gia đình Hoa Sơn phía xa xa, sắc mặt lại ngưng trọng.Hoa Chiêu cuối cùng cũng biết tại sao Diệp Thâm nhất định phải mặc quân phục trước khi vào thôn.Lần này, cả nhà Hoa Sơn đều không tới, Hoa Chiêu vẫn mở tiệc chiêu đãi 5 bàn.Bởi vì chuẩn bị vội vàng, thịt và đồ ăn không nhiều lắm, nhưng lại thắng ở tay nghề nấu nướng đa dạng của Hoa Chiêu, chính là khoai tây cũng có thể làm ra bảy tám món, mỗi người ăn được đều rất vui vẻ.Hơn nữa rượu bao no.Rượu đế không cần phiếu vé, cung tiêu xã còn có hàng đấy, Hoa Cường nhờ người đánh 2 thùng lớn trở về, thoải mái uống, cuối cùng uống đến trời tối, ngoại trừ phụ nữ, tất cả đều uống nhiều quá.Hoa Chiêu đỡ Diệp Thâm trở về gian phòng của mình, đem anh đỡ lên giường gạch, sau đó cởi giày cởi quần áo, nhét vào trong chăn.Người đã uống đến say khướt bất tỉnh nhân sự lại đột nhiên mở miệng: "Em lúc trước, có phải cứ như vậy đem anh nâng lên giường không?"Hoa Chiêu ...Đây có phải là muốn lật lại khoản cũ với cô không?Tốt! Lật lại! Ai sợ ai!Cô mở chăn bông của anh và ngồi lên đó."Ừ ~ hồi đó em đã làm vậy với anh rồi ~" Cô nhìn lên tấm gương ở bức tường đối diện hiện ra bóng của hai người, giống hệt tư thế lúc đó, chỉ khác là dáng người của cô nhỏ hơn 10 lần. trước.Diệp Thâm cũng giống như lúc trước mãnh liệt hít một hơi thật mạnh: "Xuống…”Hoa Chiêu cười cười, nói nguyên văn như hồi trước: "Không mà ~ "



Bạn cần đăng nhập để bình luận