Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 963 - Trợ Lực.



Chương 963 - Trợ Lực.



Chương 963: Trợ Lực.Hoa Chiêu đến bên ngoài nhà Chu Lệ Hoa, còn chưa tiến vào đã nghe thấy bên trong rất náo nhiệt.Chu Lệ Hoa đang mắng Khâu Mai."Đừng ở đây giả bộ nữa! Còn làm mất tiền? Không phải nói giấu ở gối đầu mỗi ngày ôm ngủ? Trong nhà cho tới bây giờ luôn có người, nhiều tiền như vậy liền mất?"Chu Lệ Hoa hô: "Các người đừng ở đây hát đôi nữa, không muốn trả tiền sao! Cô đi nói cho bọn hắn biết, tôi cho bọn hắn ba ngày, mau đem tiền trả lại! Bằng không thì tôi sẽ đi tố cáo bọn hắn!"Khâu Mai mặt không biểu tình nói: "Báo đi."Cô ta cũng muốn đi tố cáo bọn hắn đây này! Nhưng cô ta đi không thích hợp, Chu Lệ Hoa đi là vừa vặn.Chu Lệ Hoa tức giận đến trừng mắt: "Tốt! Cô chờ đấy!"Nói xong xoay người rời đi, vừa ra cửa đã nhìn thấy Hoa Chiêu, bà ta sững sờ.Bà ta cho rằng đời này Hoa Chiêu sẽ không bao giờ đến nhà bà ta nữa.A..., chỗ này kỳ thật cũng không phải là nhà bà ta."Sao cô lại tới đây?" Chu Lệ Hoa khẩn trương mà hỏi.Không phải lại đến đuổi bà ta chứ?Hoa Chiêu vừa nhìn đã hiểu ý bà ta, cười nói: "Tôi không rãnh rỗi như vậy."Chu Lệ Hoa hiện tại cũng thảm như vậy rồi, cô cũng không định ra tay nữa."Đi vào nói chuyện?" Hoa Chiêu nói."Mời vào mời vào." Chu Lệ Hoa lập tức quay người khẩn trương nói.Mọi người trong sân đều liếc nhìn bà ta một cái.Hiện tại thái độ của Chu Lệ Hoa cùng trước kia khác nhau một trời một vực, giống như một người khác vậy.Rốt cuộc cũng không hung hăng càn quấy nổi rồi.Chu Lệ Hoa thấy ánh mắt của bọn hắn, trong lòng lập tức đắng chát.Bà ta hiện tại lấy cái gì mà hung hăng càn quấy?Chồng, con trai đều không có, con gái…Bà ta đã biết, Hoa Chiêu có thể là bởi vì chuyện của Diệp Giai mà đến đấy."Diệp Giai đi đâu? Tìm được nó rồi sao? Nó hôm trước đi ra ngoài bây giờ vẫn chưa thấy về nhà! Hay là nó nghĩ quẩn rồi?" Chu Lệ Hoa khẩn trương mà hỏi thăm.Hoa Chiêu sững sờ, hoá ra Diệp Giai kết hôn cũng không nói cho bà ta biết.Nhưng cũng đúng, nói cho bà ta biết sẽ không kết hôn được, Chu Lệ Hoa sẽ chặt chân cô ta."Diệp Giai không có việc gì." Hoa Chiêu nói ra: "Cô ta không trở về nhà, là vì cô ta kết hôn rồi."Chu Lệ Hoa lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, có dự cảm không lành.Trong sân, Khâu Mai cong khóe miệng, vội vàng mà kết hôn như vậy? Đến người trong nhà cũng chưa nói? Khẳng định đã làm chuyện gì mất mặt xấu hổ rồi!"Nó kết hôn với ai?" Chu Lệ Hoa cẩn thận từng li từng tí mà hỏi thăm."Bà đoán xem?" Hoa Chiêu cười nói."Phương Tồn?" Chu Lệ Hoa nói ra."Miêu Bân." Hoa Chiêu không vòng vèo, nói thẳng.Mắt Chu Lệ Hoa lập tức trừng lớn, mê mang lại ngoài ý muốn, bà ta hình như cũng nghĩ không ra con gái vì sao đột nhiên lại cùng Miêu Bân kết hôn.Nhưng một giây sau bà ta đột nhiên hô to: "Miêu gia bức nó? Tôi đi tìm bọn hắn dốc sức liều mạng!"Nói xong liền muốn xông ra ngoài.Hoa Chiêu thở dài, trong lòng của cha mẹ, con cái luôn tốt nhất đấy."Là cô ta ép Miêu Bân, ép Miêu Bân lấy cô ta." Hoa Chiêu nói.Chu Lệ Hoa thoáng cái dừng lại, người cũng mềm ra mà ngã ngồi dưới đất.Hoa Chiêu nói, bà ta tin.Hiểu con không ai bằng mẹ, Diệp Giai nghĩ như thế nào, bà ta có thể đoán được vài phần.Một là thấy Miêu Bân lớn lên đẹp mắt. . . . Hai là cho rằng Miêu gia còn có hi vọng cùng Diệp gia hoà giải."Ngốc ah! Nó là không thấy được năm đó ah!" Chu Lệ Hoa đột nhiên khóc lên: "Cũng trách tôi chưa cùng nó nói cho rõ ràng."Từ khi bà ta đánh Diệp Giai, Diệp Giai cũng không rời bà ta, nhưng bà ta thấy lại tức giận, cũng không nói chuyện với cô ta, không nghĩ tới hôm nay lại biến thành như vậy."Bà hãy nghe tôi nói hết, chờ một lát lại khóc." Hoa Chiêu nói.Tiếng khóc của Chu Lệ Hoa thật sự dừng lại, tim lại thót lên.Lời này nghe sao lại doạ người như vậy? Còn có chuyện để cho bà ta khóc nữa?"Tôi làm chủ, đem Diệp Giai trục xuất khỏi gia tộc." Hoa Chiêu nói ra.Chu Lệ Hoa thở không ra hơi.Khâu Mai cũng trừng lớn mắt, khẩn trương mà nhìn Hoa Chiêu.Quyền lợi của cô ta đã lớn như vậy sao? Đây là chuyện mà gia chủ mới có thể làm!Cô ta lập tức rụt lại bả vai, đi vào nhà, đến náo nhiệt cũng không dám nhìn rồi.Diệp Hưng bị trục xuất khỏi Diệp gia, nhưng cô ta vẫn ở lại, Diệp gia không nói đến cô ta.Sau đó cô ta vẫn ở chỗ này, mỗi tháng Diệp Thành cũng đúng hạn gửi tiển hỗ trợ cho cô ta nuôi đứa nhỏ, cô ta cũng lặng lẽ mà rụt lại, chỉ sợ bọn họ đuổi cô ta đi.Rời khỏi căn nhà này, cô ta đến cơm cũng không có mà ăn.Hơn nữa cô ta hi vọng Gia Khánh vẫn là cháu chắt Diệp gia.Diệp Chấn Quốc cũng vì nể mặt Gia Khánh, đối với cô ta cũng một mắt nhắm một mắt mở.Ông chỉ đuổi Diệp Hưng, cũng không đuổi cả nhà Diệp Hưng.Chu Lệ Hoa rốt cuộc cũng có thể hít vào một hơi, nhưng bà ta nhìn Hoa Chiêu không lên tiếng.Không nhảy lên, cũng không có chửi bới.Làm cho Lưu Minh cùng Chu Binh đứng cạnh Hoa Chiêu cũng có chút ngoài ý muốn.Chu Lệ Hoa không nhảy lên nổi.Bởi vì bà ta biết rõ chuyện năm đó hai nhà huyên náo thế nào, cái kia thật sự là ngươi chết ta sống.Hiện tại Diệp Giai lại tự mình nhảy vào hố lửa, trở thành người Miêu gia. . . .Nhớ tới hung hiểm năm đó, Chu Lệ Hoa lập tức muốn đem Diệp Giai túm trở về đánh chết!Hiện tại nó bị trục xuất khỏi gia tộc, hợp tình hợp lý."Tôi đã biết." Bà ta nói ra.Hoa Chiêu cười cười, xem ra người này đã thật sự tỉnh táo một chút, biết phân rõ phải trái rồi."Ngày hôm qua cô ta cố ý xông tới chỗ tôi, còn tuyên bố sẽ không bỏ qua cho tôi, nói tôi hãy chờ xem, bà nói làm sao bây giờ?" Hoa Chiêu cúi đầu nhìn Chu Lệ Hoa nói ra.Tim Chu Lệ Hoa lập tức nhấc lên, con nhóc chết tiệt kia tự mình bị trục xuất khỏi gia tộc coi như xong, đây còn muốn lôi kéo các bà ah!Không đúng, bà ta cũng sớm không phải là người Diệp gia rồi. . .Nhưng bà ta còn có một trai một gái một cháu! Diệp Giai cũng không lo lắng cho bọn hắn sao?Hiển nhiên không có."Cô đừng nghe nó nói mò, nó có bản lãnh gì mà không buông tha cho cô? Xin cô hãy buông tha cho nó a. . . ." Chu Lệ Hoa nịnh nọt mà nhìn Hoa Chiêu.Bà ta đã biết, Hoa Chiêu đây là tới "Báo thù" đấy.Chu Lệ Hoa thực sự khóc: "Diệp Thần cùng Diệp Lị đều là đứa trẻ ngoan, bọn hắn cái gì cũng không làm, cũng không dám làm ah! Còn có Gia Khánh, còn nhỏ như vậy, cái gì cũng không biết, cô không thể đem bọn họ cũng trục xuất khỏi gia tộc ah!"Hoa Chiêu mặt không biểu tình, trong lòng cười thầm.Có đôi khi "lòng dạ tiểu nhân " cũng là ưu điểm.Cô tuy sẽ không làm gì người vô tội, nhưng Chu Lệ Hoa có thể nghĩ như vậy quả thật không tệ.Biết rõ sợ hãi, mới biết được phải làm như thế nào."Vậy bà nên nói với Diệp Giai, đừng để cô ta đến phiền tôi. Cần phải nhìn kỹ, vạn nhất ngày nào đó thật sự đụng vào tôi, tôi sẽ không để yên." Hoa Chiêu nói xong, nói cho bà ta địa chỉ hiện tại của Diệp Giai."Tốt tốt tôi sẽ giám sát nó thật chặt chẽ! Tuyệt đối không cho nó gặp lại cô!" Chu Lệ Hoa lập tức nói.Hoa Chiêu cười cười, thoả mãn rời đi.Cô chân trước vừa đi, chân sau Chu Lệ Hoa liền xông ra khỏi nhà đi đến nhà Miêu Bân.Hoặc phải nói là nhà Miêu Phương.Miêu Bân mới tới thủ đô, là sinh viên, hộ khẩu được chuyển vào nhà Miêu Phương trên danh nghĩa, ở nhờ nhà bà ta.Hiện tại đột nhiên kết hôn, vẫn ở nhà Miêu Phương.Diệp Giai đang nằm ở trong chăn ngẩn người, không biết đang suy nghĩ cái gì, biểu lộ thỉnh thoảng lại biến hóa.Một lúc lại oán hận, một lúc lại đắc ý cười thầm.Chu Lệ Hoa gõ mở cửa nhà Miêu gia, xông tới đánh cô ta một trận.Bà ta đến cùng vẫn trở thành thông gia với Bội Cầm! Tức chết bà ta!"Mẹ! Mẹ làm gì? Mẹ điên rồi sao?" Diệp Giai bị đánh tỉnh, lập tức hô to."Tao thấy mày mới là điên rồi!" Chu Lệ Hoa không ngừng tay, tiếp tục đánh.Miêu Phương cùng Miêu Bân ngồi ở phòng khách, không ngăn cản.Đánh đi, đánh chết mới đúng...."Về sau thì sao?"Hoa Chiêu không đi xem hiện trường, nhưng đã để cho người đi nghe ngóng.Nếu như Chu Lệ Hoa không thể tìm cho Diệp Giai một chút phiền toái, cô lại phải đổi phương pháp."Về sau, Chu Lệ Hoa ở lại Miêu gia luôn rồi." Lưu Minh nói ra."Cái gì?" Hoa Chiêu hiếu kỳ nói: "Bà ta ở lại Miêu gia rồi hả?"Lưu Minh buồn cười gật đầu: "Đúng, ở lại Miêu gia rồi, bày tư thái thông gia, ăn uống thả cửa đấy. Còn đem hai đứa con gái của Miêu Phương đuổi ra khỏi phòng ngủ, tự mình vào ở, nói là muốn thường xuyên đến."Đương nhiên muốn ở lại rồi, bằng không thì sao có thể nhìn chằm chằm vào Diệp Giai?Hơn nữa chuyện này đã thành sự thật, vậy thì phải lợi dụng thật tốt!Bà ta nhất định phải làm cho Bội Cầm thật vui vẻ, có một thông gia tốt như bà ta!Hoa Chiêu rất hài lòng, sức chiến đấu của Chu Lệ Hoa vẫn không thể nghi ngờ đấy.Diệp Thâm từ bên ngoài đi đến, tò mò hỏi: "Đang cười cái gì?""Anh không nghe thấy sao?" Hoa Chiêu cũng có chút ít ngoài ý muốn rồi, lỗ tai của anh ấy thính như vậy, dù ở ngoài cửa cũng phải nghe thấy chứ?"Khục." Diệp Thâm vậy mà ho một tiếng, không dám nhìn cô, nói ra: "Phía trước có khách nhân, em đi gặp một chút.""Ai vậy?" Hoa Chiêu tò mò hỏi, ai có thể làm cho Diệp Thâm chột dạ?



Bạn cần đăng nhập để bình luận