Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1112 - Chuyển Ra.



Chương 1112 - Chuyển Ra.



Chương 1112: Chuyển Ra.Lưu Tiền cùng Từ Mai giật nảy mình, bà ta vậy mà đoán được chân tướng!"Mẹ! Nói những chuyện này cũng vô dụng!" Lưu Tiền nhanh chóng ngăn mẹ mình lại: "Số tiền này đến cùng là ai trộm ai, con biết rõ! Cảnh sát lại hỏi tới, con sẽ không nói dối! Đến lúc đó xảy ra chuyện, chỉ có thể trách con trai trung hiếu khó chu toàn rồi!"Lưu Tiền uy hiếp bọn hắn.Mẹ Lưu vừa tức vừa chột dạ: "Phụ nữ khi kết hôn, tài sản đều thuộc về nhà chồng đấy, có cái gì không đúng sao? Hơn nữa bọn ta chỉ giúp hai đứa bảo quản, lại không lấy của các ngươi đấy. . . ."Lưu Tiền đã không nghe bà ta nói nữa, ôm bà ta đi.Những người khác cũng bị Lưu Minh Chu Binh đuổi ra khỏi văn phòng.Bảo vệ cổng cũng gia nhập vào, đem một đám người đuổi đi ra ngoài.Trong văn phòng là một mảnh bừa bộn, nhưng cuối cùng cũng thanh tĩnh.Từ Mai nhanh chóng nhìn Hoa Chiêu: "Cô không sao chứ? Bọn hắn không đụng phải cô chứ?""Không có." Hoa Chiêu đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài, nhìn Lưu Tiền tổ chức cho mọi người rời đi.Những người này tâm không cam lòng không tình mà đi đấy, đặc biệt là hai anh em cùng hai chị dâu Lưu gia, do do dự dự mà không động, luôn ngẩng đầu nhìn qua bên này.Hoa Chiêu cười một cái: "Bọn hắn đang nhìn cô đấy, tiền tưởng như đã vào tay lại bay mất, quá đau lòng ah."Tiền của Lưu Tiền cùng Từ Mai vào tay cha mẹ, dĩ nhiên là của cha mẹ, mà tiền của cha mẹ tiền, sẽ có một phần cho bọn hắn.Hiện tại không còn, tất nhiên không cam lòng."Buồn nôn." Từ Mai cũng nhìn xuống, nhếch miệng nói ra."Cũng không biết Lưu Tiền có thể tiễn bước những người này không." Hoa Chiêu nói ra.Có loại cha mẹ này thật sự quá buồn."Tôi mặc kệ, bọn hắn không đi, tôi đi!" Từ Mai nói.Tuy cô ấy rất luyến tiếc Lưu Tiền, nhưng hiện tại mỗi ngày cãi nhau, cũng không phải là điều cô ấy muốn đấy.Kỳ thật cô ấy rất sợ cùng nhà chồng bất hòa, đặc biệt sợ người nhà chồng ra tay với cô ấy, làm cho cô ấy nhớ tới chuyện trước kia. . . .Cô ấy sợ hãi sẽ lại có người đánh gãy chân mình, đem mình buộc ở trên giường, để cho cô chết đói. . . . .Cô ấy cảm thấy người Lưu gia làm được loại chuyện này!Nhớ tới loại cảm giác tuyệt vọng lúc trước, cả người Từ Mai cũng bắt đầu run rẩy.Hoa Chiêu chạy tới cầm chặt tay cô ấy."Không có việc gì, không có việc gì rồi, chuyện quá khứ sẽ không phát sinh lại nữa, cô bây giờ cũng không phải là cô gái đáng thương không có tiếng tăm gì mặc người ta bắt nạt nữa, hơn nữa, còn có tôi ở đây, tôi ở đây." Hoa Chiêu an ủi không ngừng.Lần trước chính Hoa Chiêu đã kéo cô ấy ra từ địa ngục, lần này. . . . Phi phi phi! Không có lần này, cô ấy cũng không phải xuống địa ngục nữa rồi!"Tôi sẽ ở lại văn phòng, lần này ai cũng đừng nghĩ sẽ xông vào!" Từ Mai nói."Ai." Hoa Chiêu thở dài, lại an ủi một hồi rồi mới rời đi.Trong nhà còn có đứa nhỏ bú sữa mẹ đấy, mỗi lần cô ra ngoài cũng không thể quá lâu.Bất quá rất nhanh sẽ có kết quả, cô tin tưởng Lưu Tiền nhìn ra tâm tư của Từ Mai.Nếu như hắn còn muốn tiếp tục đoạn hôn nhân này..., hắn sẽ nghĩ biện pháp giải quyết.Về sau mỗi ngày, Hoa Chiêu đều đến văn phòng nhìn xem, một là nhìn các mẫu hàng thử nghiệm, hai là nghe ngóng chuyện sau đó.Mỗi lần cô đến đều không gặp Lưu Tiền."Tìm nhà cho cha mẹ hắn." Từ Mai nói: "Bọn hắn không đi, Lưu Tiền cũng không có năng lực đem nhiều người như vậy áp giải lên xe lửa, mà hiện tại có ép đi cũng vô dụng, người ta quay đầu vẫn có thể tới. Thủ đô cũng không phải do nhà chúng tôi mở đấy, ngăn không được.""Bất quá bọn hắn đã đáp ứng chuyển ra ngoài ở rồi." Từ Mai cười nói: "Về sau coi như thân thích đi đi lại lại, ngày lễ ngày tết đi thăm là được."Còn có thể làm sao? Không nỡ cùng Lưu Tiền ly hôn, vậy thì phải nhẫn nhịn người nhà của hắn, chỉ cần không phiền đến trước mắt cô là được rồi."Hi vọng bọn hắn nói được thì làm được." Hoa Chiêu nói."Bất quá bọn hắn đã muốn lưu lại, sẽ phải tìm việc làm a? Cô tìm sao?" Cô hỏi.Từ Mai lập tức khịt mũi: "Tôi không giúp nổi bọn hắn! Tôi mới mặc kệ, tôi chẳng những mặc kệ, tôi còn thu lại công tác lúc trước đã tìm cho bọn hắn!"Những người không biết xấu hổ này, ăn của cô uống của cô, quay đầu lại vậy mà còn đánh cô!Trước đó cô chỉ sốt ruột tiền tiết kiệm không đếm xỉa tới bọn hắn, hiện tại cô rảnh rồi, lập tức lại mời những giám đốc kia đi ăn cơm, ngày hôm sau đã sa thải hết tất cả rồi!Có người còn bị tìm cớ phạt tiền.Những người này công tác chưa được hai ba ngày mà đã xin nghỉ phép trở về đánh Từ Mai! Bỏ bê công việc phải phạt tiền!Mặc dù chỉ là hơn mười đồng đấy, nhưng cũng đủ đau chết bọn hắn.Hoa Chiêu đối với cách làm của cô ấy rất hài lòng, cười nói: "Vậy mà bọn họ không náo?""Còn có thể không làm loạn sao? Cãi nhau trở mặt a." Từ Mai bĩu môi: "Bất quá đừng đến trước mặt tôi gây chuyện là được, gây sự được với Lưu Tiền thì cứ gây sự thôi."Cuối cùng tất cả những chuyện phiền toái này đều do Lưu Tiền sĩ diện mà rước lấy, cho hắn một ít khổ sở cũng đúng đấy!Lại qua hai ngày, Hoa Chiêu mới nghe được chuyện tiếp đó.Lưu Tiền thuê một căn nhà ở vùng ngoại thành rất xa, đem mọi người an bài vào.Những thân thích hàng xóm thất nghiệp kia cũng không chịu đi, chỉ vây quanh người nhà họ Lưu khóc lóc, cầu xin hắn tìm cho bọn họ một công tác mới.Bọn hắn thật vất vả mới thoát ly được nơi thâm sơn cùng cốc kia, ổn định được ở thủ đô, đương nhiên rất quý trọng.Nhưng Lưu Tiền cũng rất tức giận bọn hắn trước đó đã động thủ đánh Từ Mai, cho nên kiên quyết không đáp ứng.Chỉ có hai anh trai nhà mình là không có biện pháp, gãy xương còn gân, Lưu Tiền dưới sự bức bách của cha mẹ cùng ông bà nội đã tìm cho hai người hai công tác.Về phần chị dâu, hắn mặc kệ, cứ ở nhà để mẹ hắn dạy dỗ là tốt rồi."Bất quá nghe nói hai anh trai hắn đều bất mãn, ngại làm nhiều, không nhẹ nhàng, kiếm được ít tiền, vậy mà đều không đi." Từ Mai nói.Hai người đàn ông ba bốn mươi tuổi rồi, là nông dân không có văn hoá, giờ ở thủ đô có thể tìm được việc gì?Lưu Tiền tìm nhà máy cho bọn hắn, làm thợ sửa chữa, khuân vác.Đây quả thực là còn khổ hơn lúc ở nông thôn, ở nông thôn cũng không phải lao động mạnh liên tục 365 ngày như vậy, nhưng ở chỗ này lại phải làm.Mỗi tháng mới hơn mười đồng.Trước kia bọn hắn cái gì cũng không làm, một tháng Lưu Tiền cũng cho người trong nhà nhiều tiền như vậy.Hiện tại bắt bọn hắn làm cu li? Bọn hắn mới không làm."Lưu Tiền cũng không cho cha mẹ hắn nhiều tiền như vậy nữa, nói các anh một tháng đưa bao nhiêu hắn sẽ đưa bấy nhiêu, hiện tại một tháng chỉ đưa 10 đồng, làm cha mẹ hắn gấp đến độ mắng to, kết quả càng mắng càng không đưa." Từ Mai vừa nói vừa cười.Cách làm của Lưu Tiền đã vượt qua mong đợi của cô ấy, làm cho cô thoả mãn.Rốt cuộc cũng là cha mẹ ruột, không đánh không mắng được, còn có thể làm gì?Đừng có lại lừa hết tiền của hắn, lại đến làm phiền cô ấy, cô ấy đã biết đủ.Hoa Chiêu hỏi địa chỉ mới của người Lưu gia, quyết định buổi tối sẽ đi liếc mắt nhìn, nhìn xem lời Lưu Tiền nói có phải thật hay không.Có mấy người đàn ông bị kẹp giữa vợ và mẹ, liền nói dối cả hai đầu, duy trì cân đối.Có lẽ ở chỗ Từ Mai không thấy, Lưu Tiền lại ngoan ngoãn phục tùng cha mẹ mình thì sao?Bất quá suy đoán này cô không nói ra, bằng không thì sẽ châm lên sự nghi ngờ giữa hai vợ chồng bọn họ.Vạn nhất Lưu Tiền không phải thì sao?"Vì mọi thứ đang diễn ra theo chiều hướng tốt, cô hãy kiềm chế lại, tập trung tinh thần vào sản phẩm mới, tôi không thể lúc nào cũng đến đây” Hoa Chiêu nói."Ừ, tôi đã biết, thực xin lỗi." Từ Mai xấu hổ mà xin lỗi Hoa Chiêu.Gần đây những chuyện lộn xộn trong nhà xác thực đã chậm trễ cô ấy công tác, may mà bà chủ là Hoa Chiêu, bằng không thì người khác sẽ không để cô ấy yên như vậy.Hoa Chiêu vỗ vỗ bờ vai cô ấy, không nói gì.Rời nhà máy thực phẩm, cô lái xe đến địa chỉ mà Từ Mai nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận