Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1534 - Tức chết



Chương 1534 - Tức chết



Chương 1534: Tức chết"Được." Suzana lập tức đồng ý.Đại gia nhà giàu gật đầu, cũng không ký hiệp nghị gì với cô ta, trực tiếp để cho đàn em phía sau mình mang cái rương tới, đếm tiền.Suzana lại trợn tròn mắt, một người một nửa, 4 tỷ 5 đô la Hồng Kông, xấp xỉ 4000 vạn đô la Mỹ, cô ta cũng không có tiền.Đại gia nhà giàu liếc mắt một cái đã nhìn ra sự khó xử của cô ta: "Vậy coi như thôi đi, tôi hợp tác với người khác vậy."Anh ta nhìn về phía mấy người mới vừa kêu giá.Những người đó lại không lên tiếng.Bọn họ đều không phải là kẻ ngu ...9 tỷ mua bốn khối đá ư? Mặc dù mỗi một khối đều rất lớn.Nhưng đây là vấn đề lớn hay nhỏ sao? Trong núi có nhiều đá lớn, chỉ đáng giá 9 đồng.Mới vừa rồi một khối kia đổ tăng, cũng không đại biểu rằng khối đá thô đứng cùng với nó cũng có thể đổ tăng.Dựa theo xác suất, càng có khả năng ngược lại.Nhưng mà thật sự có kẻ ngu đứng ra.Một người đàn ông nói: "Tôi, tôi hợp tác với anh."Bên cạnh có người quen vừa định kéo anh ta lại, Suzana đã lên tiếng: "Một nửa, 4 tỷ 5, tôi có tiền! Tôi, tôi có rất nhiều đồ trang sức, rất đáng giá, các người mua không?"Mấy thương nhân châu báu có chút động lòng, bọn họ tất nhiên cũng thu mua châu báu quý giá.Có giá trị lịch sử thì coi như đồ cổ mà bán, không có thì gỡ đá quý.Nhưng mà Suzana không mang những thứ này bên người.Đột nhiên, trong góc một người đàn ông mập lùn đứng ra nói: "Cô gái, cần tiền sao? Tôi có thể cho cô vay."Người xung quanh thấy rõ gã ta là ai, ánh mắt lập tức lóe lên.Chuyện này không phải là một cái bẫy chứ?Người này bọn họ đều biết, Tống Bưu, kẻ cho vay nặng lãi.Trước đó thường xuyên trà trộn ở đủ loại sòng bài.Những người làm ăn buôn bán như bọn họ thỉnh thoảng cũng giao thiệp với gã ta, mọi người đều có lúc trong tay không gom đủ tiền mặt.Nhưng mà trường hợp nhìn thấy gã ta tại hiện trường đổ thạch thì đây lại lần đầu tiên.Đây là ai?Suzana cũng có chút nghi ngờ hỏi: "Anh muốn cho tôi vay tiền? Tốt bụng như vậy?""Tất nhiên là có lãi." Người đàn ông cười nói: "Không nhiều, mỗi tháng lãi suất chỉ năm mươi phần trăm. Nhưng mà tôi cảm thấy cô Suzana Địch Luân chỉ đảo mắt là có thể trả hết nợ, cho nên tôi còn phải cộng thêm phí vất vả là 5000 vạn đô la Hồng Kông."Lúc này sự đề phòng của Suzana ngược lại không còn, đây là một kẻ cho vay nặng lãi, cô ta biết loại người này.Bây giờ em trai của cô ta cũng đang làm loại chuyện này.Nhưng mà bởi vì tiền vốn nhỏ, đến giờ còn chưa xoay người được.Loại người như vậy, chỉ cần trả tiền đúng hạn thì không có bất kỳ vấn đề gì."Anh biết tôi hả?" Suzana hỏi. Mới vừa rồi người này gọi ra cả họ lẫn tên của cô ta, mà trước giờ cô ta chưa từng giới thiệu tên đầy đủ đối với bất kỳ ai."Tất nhiên là tôi biết cô Suzana Địch Luân, tôi chính là fan điện ảnh trung thành của cô đấy, hôm nay tôi tới nơi này bởi vì nghe được tin tức của cô, chuyên đến đây để nhìn thấy phong thái của cô, không ngờ còn có thể giúp đỡ cô, thật sự vô cùng vinh hạnh." Tống Bưu nói.Hợp tình hợp lý.Trước đây Suzana đúng là không phải hạng người vô danh, đóng rất nhiều phim, gia đình còn có tiền, thường xuyên xuất hiện trên đủ loại báo chí.Nhưng đã hết thời quá lâu, dần dần bị mọi người quên lãng.Nghe thấy giọng điệu sùng bái của Tống Bưu, Suzana rất hài lòng, sự đề phòng đối với gã ta càng nhỏ hơn."Trên người tôi không mang thứ gì có thể thế chấp." Suzana nói.Cô ta biết quy củ."Không cần, tên tuổi của cô Suzana cũng rất có giá trị, chỉ cần cô viết một tờ giấy nợ là được rồi, tôi tin tưởng cô. Nhất định cô sẽ không quỵt nợ, hơn nữa cũng không cần phải quỵt nợ, chắc chắn cô có thể đổ tăng." Tống Bưu nói.Bữa tiệc nịnh hót này hoàn toàn đánh tan sự đề phòng của Suzana, cô ta thoải mái ký giấy nợ một cách vô cùng dứt khoát.Tống Bưu lập tức nói đàn em trở về lấy tiền.Bởi vì trên tay cũng không có quá nhiều tiền mặt, cho nên gã ta chỉ cho Suzana vay 3 tỷ đô la Hồng Kông.Còn lại 1 tỷ 5 đô la Hồng Kông, là toàn bộ tiền mặt mà Susana mang theo trên người, còn có thẻ ngân hàng, tập chi phiếu đều quét sạch mới góp đủ.Bên này cô gom góp xong, bên kia tiền của Tống Bưu cũng đã được mang tới.Trương Lượng vui vẻ đếm tiền.Đại gia nhà giàu và Susana thương lượng cắt đá thế nào, những người khác vây xem.Bầu không khí có chút cổ quái, nhìn thế nào cũng cảm thấy không bình thường.Bọn họ không đi, bọn họ muốn nhìn xem, không thấy được diễn biến tiếp theo thì đời này cũng không thể nhắm mắt!Cảnh tượng kế tiếp nhanh chóng đến rồi, bọn họ cảm thấy không hề ngoài dự liệu của bọn họĐổ giảm.Bên trong mấy khối nguyên liệu khác đều chẳng có gì đáng giá, một xu cũng không đáng."Haizz, xem ra nơi phát tài của tôi không phải là chỗ này, ở nơi khác, tạm biệt!" Đại gia nhà giàu tự nhiên chắp tay chào Trương Lượng, dẫn người đi rồi.Suzana căn bản không kịp phản ứng, đến lúc phản ứng lại thì lập tức xông ra ngoài: "Anh gài bẫy tôi!"Nhưng mà cô ta bị người khác cản lại.Tống Bưu mang đàn em cười ha hả nói: "Cô Suzana, bây giờ chưa thể rời đi."Phiên dịch cũng ngớ người luôn, run lẩy bẩy phiên dịch cho cô ta."Tôi tôi, anh, các người." Đột nhiên cô ta nhìn về phía Trương Lượng, giơ tay chỉ vào anh ta và thét chói tai: "Anh gài bẫy tôi!""Tôi chỉ là một người bán đá thô, muốn bán với giá là 1 tỷ, giá tiền là do chính các người tự kêu giá, tôi đã một tay giao tiền một tay giao hàng, lừa gạt cô cái gì?" Trên mặt Trương Lượng đầy vẻ ấm ức: "Đổ giảm cũng đã từng có nhiều người đổ giảm, chẳng lẽ đều là do người bán lừa gạt à? Tội này tôi không nhận đâu.""Đúng vậy đúng vậy, chúng tôi không nhận." Mấy thương gia khác cũng nói.Đổ giảm chính là bọn họ lừa đảo à? Còn nói lý lẽ không vậy?Nhưng mà hôm nay bên trong chuyện này có bóng dáng của Trương Lượng hay không thì thật sự đúng là khó mà nói.Đột nhiên anh ta xuất hiện, lại liên quan đến số tiền lớn như vậy... Nhưng mà không gài bẫy bọn họ, bọn họ mặc kệ.Trương Lượng mang tới nhiều đá thô, cũng có rất nhiều người từng mua tại chỗ, có mấy người đổ tăng, bọn họ không cảm thấy Trương Lượng là kẻ ác."Chắc chắn là anh gài bẫy tôi!" Suzana điên cuồng hô lên."Không nói lý lẽ." Dường như Trương Lượng không muốn dây dưa với người phụ nữ điên khùng này, dọn dẹp đồ đạc một chút rồi rời đi.Suzana muốn đuổi theo, lại bị Tống Bưu cản lại.Những người khác nhìn Tống Bưu rồi lại nhìn sang cô ta, rút lui.Sau lưng truyền tới tiếng thét chói tai của Suzana.Trương Lượng để lại một cấp dưới xử lý số đá còn dư lại, rời đi ngay trong đêm.Đại hội đổ thạch ngày thứ ba được cử hành bình thường, không nhìn thấy bóng dáng của Suzana đến nữa.Lúc riêng tư mọi người trò chuyện mấy câu rồi cũng không truyền nhau nữa, liên quan đến Tống Bưu, bọn họ đều rất cẩn thận.Người kia cũng không dễ chọc.Hoa Chiêu và Diệp Thư lại tới, hai người ở hội trường một ngày, mua một đống nguyên liệu giá rẻ để cắt chơi, lại không lời không lỗ.Đại hội kết thúc, hai người trở về khách sạn, Diệp Thư lập tức không nhịn được hỏi: "Tin tức truyền ra ngoài chưa? O’Neill sẽ đến chứ? Bây giờ anh ta đang ở đâu?""Em cũng không biết." Hoa Chiêu nói, cô thật sự không phải là thần, cô cũng không phái nhiều người nhìn chằm chằm vào O’Neill, anh ta trốn đến chỗ nào, cô thật sự không biết."Nhưng mà nhất định anh ta sẽ chú ý đến chúng ta, bọn họ còn đang tìm Tô Hằng mà, Suzana quên mất chính sự, anh ta sẽ không quên." Hoa Chiêu cười nói: "Nhưng mà chắc chắn bây giờ anh ta đang tức muốn chết ha ha."Diệp Thư cũng cười.Để Suzana ở lại nơi này làm chính sự, kết quả cô ta đổ thua, còn thua sạch sẽ hết tất cả gia sản không nói, cả bản thân cũng thua luôn.Nếu như cô ấy là O’Neill, có loại chị em này cô ấy cũng sẽ tức chết."Cái tên Tống Bưu đó có đáng tin không? Cũng là người của chúng ta à?" Diệp Thư hỏi một cách tò mò.Hoa Chiêu cười với cô ấy, ra dấu động tác “suỵt”.Tống Bưu không phải là người của cô, là do Diệp Thâm thu phục trước.Nhưng biết điều này rất ít.



Bạn cần đăng nhập để bình luận