Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 743 - Thư Con Viết.



Chương 743 - Thư Con Viết.



Chương 743: Thư Con Viết.Bà Khổng kỳ thật cũng đoán được con trai sẽ không làm được gì, cho nên vụng trộm đi theo phía sau hắn ra ngoài, vốn tưởng rằng đến cửa Diệp gia có thể đi theo trà trộn vào.Kết quả phát hiện Khổng Kiệt cũng không đến Diệp gia.Có lẽ hắn biết địa chỉ bên ngoài của Diệp Thư?Bà ta cũng không nghĩ nhiều, cứ đi theo.Cũng may Khổng Kiệt vì tiết kiệm tiền, là một đường đi bộ tới đấy, nếu như ngồi giao thông công cộng, cũng theo không kịp.Lại có người đến gõ cửa, nghe Lưu Minh nói là mẹ và em gái của Khổng Kiệt, Diệp Thư lập tức nói: "Không gặp!"Dù có hào phóng đến đâu, cô ấy cũng sẽ không bao giờ dùng khuôn mặt tươi cười để nói chuyện với bà Khổng đấy.Thời gian vẫn chưa làm cô ấy quên được nỗi đau kia, giờ nhìn lại những oan ức mình phải gánh chịu trong những năm tháng ấy, cô ấy chỉ nghĩ mình thật ngu ngốc, còn bà Khổng thì càng đáng hận hơn.Nghe nói cô ấy không gặp, một giây đồng hồ bà Khổng cũng không trì hoãn, vỗ đùi liền ngồi trên mặt đất."Mọi người mau đến xem ah ~ thật không thể sống nổi mà ~~ mẹ chồng đến thăm mà người ta đến gặp cũng không muốn ah ~~ "Giọng của bà ta rất lớn, cho dù ở xung quanh đây ít người, đều là nhà cao cửa rộng, hàng xóm cũng đều nghe thấy được.Lập tức có người đi ra xem náo nhiệt.Diệp gia lại có náo nhiệt? Không thể bỏ qua!Lưu Minh đã biết vì sao Diệp Thư vì không muốn gặp bà ta.Sau khi sững sờ lập tức đi lên kéo bà Khổng đi."Ai nha! ~ giết người rồi ~~ Diệp gia giết người rồi ~" Bà ta giống như phát điên mà thét lên, ngồi chồm hổm trên mặt đất sống chết không đi.Bà ta thực sự sợ hãi, còn tưởng rằng Lưu Minh sẽ làm gì bà ta.Khổng Ni cũng sợ hãi, bổ nhào qua đoạt lại bà Khổng: "Thả mẹ tôi ra! Đây là mẹ chồng Diệp Thư! Chúng tôi là tới tìm Diệp Thư nhận lỗi đấy! Anh bắt chúng tôi làm gì!"Giọng cô ta cũng không nhỏ, ở trong sân cũng nghe thấy rành mạch.Ánh mắt của những người xem trò vui sáng lên, mẹ chồng của Diệp Thư? Đến đây để xin lỗi Diệp Thư?Diệp Thư lại có mẹ chồng từ khi nào? Đây là mẹ chồng cũ hay mẹ chồng hiện tại? Tại sao lại xin lỗi?Diệp Thư liền bật dậy, vén tay áo lên muốn đi ra.Hoa Chiêu nhanh chóng ngăn cô ấy lại: "Chị còn muốn đánh người ngoài đường à? Như vậy sẽ bị lên báo. . ."Ah, có thể không bị lên báo, bất quá ở trong giới khẳng định sẽ nổi tiếng rồi."Cho bọn họ tiến vào!" Hoa Chiêu cao giọng hô.Lưu Minh thính lực cũng không tệ, lập tức lôi kéo bà Khổng đi vào trong sân.Chỉ là lúc kéo vào có chút tốn sức, trên người bà ta còn treo thêm Khổng Ni.Mà thể trọng của Khổng Ni, càng ngày càng tăng, dù là trong thời gian qua cuộc sống không dễ chịu lắm, ăn khang nuốt khổ cô ta cũng không gầy đi, hiện tại có lẽ đã hơn 100 cân rồi.Lúc này bà Khổng không kêu nữa, bà ta làm vậy chỉ vì muốn đi vào.Vừa vào nhà, hai mắt bà Khổng đột nhiên không đủ dùng, đây mới là gia tộc lớn ah, không nghĩ tới ở thủ đô còn có người có thể ở một căn tứ hợp viện lớn như vậy.Bà ta đã từng là người thành phố vài năm đấy, biết người thành phố nhà ở khan hiếm thế nào.Đừng nhìn bên ngoài vừa ngăn nắp lại thể diện, chỗ ở khả năng còn không lớn bằng một cái chuồng heo lớn ở quê bà ta.Căn nhà lớn như vậy….Cả đại gia đình mười miệng ăn nhà bà ta đến ở cũng không hết ah.Bà ta lúc ấy thật sự mắt bị mù rồi, bị mỡ heo làm cho lú lẫn rồi, không nhìn ra được điểm tốt của Diệp Thư.Cho nên khi ngẩng đầu nhìn thấy Diệp Thư, bà Khổng phi thường dứt khoát mà quỳ xuống: "Tiểu Thư ah, trước kia đều là mẹ không đúng! Mẹ làm khổ con rồi, cầu xin con tha thứ cho mẹ!"Diệp Thư lại càng hoảng sợ, ngơ cả người.Cô ấy tuyệt đối không nghĩ tới, bà Khổng sẽ làm ra cái trò này."Kéo bà ta lên." Diệp Thư nhíu mày nói ra.Lưu Minh tất nhiên nghe lời.Bà Khổng cũng không kiên trì, quỳ một chút tỏ thái độ là được rồi, nếu thật sự muốn quỳ thêm nữa, bà ta sợ sẽ giảm thọ đấy!"Ny Nhi ah, mau xin lỗi chị dâu con!" Bà Khổng quay đầu nói với con gái.Bà ta không quỳ, vậy lại để cho Khổng Ni quỳ.Khổng Ni đừng đó uốn éo, không tình nguyện mà quỳ xuống.Diệp Thư lại nhíu mày muốn nói, Hoa Chiêu đột nhiên kéo cô ấy một cái, chớp chớp mắt.Khổng Ni muốn quỳ thì cứ quỳ, cô ta lại không phải là người lớn, xung quanh lại không có người ngoài trông thấy, không sợ.Hơn nữa, Khổng Ni tâm nhãn ít, nóng giận mới có thể nói ra lời nói thật.Cô đã nhìn ra, muốn cho bà Khổng đem lời trong bụng nói ra, là không thể nào đấy.Người ta đã hạ vốn gốc rồi, đầu gối cũng quỳ rồi.Hoa Chiêu ngăn cản, Diệp Thư liền không kiên trì, nói với bà Khổng: "Tôi cùng Khổng Kiệt đã ly hôn nhiều năm rồi, các người cũng biết, cho nên về sau cũng đừng nói bậy nữa, bằng không thì sẽ không tốt cho con của bà!"Cô ấy vậy mà biết lấy tiền đồ của Khổng Kiệt uy hiếp người rồi.Bà Khổng sững lại."Bà hôm nay đến đây có chuyện gì?" Diệp Thư thấy bà ta đã nghe lọt liền hỏi."Ah, mẹ chính là đến xin lỗi con đấy, trước kia, đều là do mẹ cùng Ny Nhi không tốt, quá khắt khe với con rồi. . .""Bà biết là tốt rồi." Diệp Thư cắt đứt lời bà ta: "Bà xin lỗi tôi đã nghe thấy được, nhưng tôi không thể nhận! Nếu không có chuyện gì khác, bà có thể đi nha."Bà Khổng lập tức nói: "Đừng ah, mẹ thật tâm xin lỗi con, con nếu còn chưa nguôi giận, con đánh mẹ mắng mẹ cũng được! Chỉ cần con chịu tha thứ cho Khổng Kiệt, tiếp tục cùng hắn chung sống, về sau mẹ sẽ làm trâu làm ngựa cho con, làm lão bảo mẫu cho con, đều được!"Hoá ra mục đích ở đây.Bà ta thực sự dám nghĩ như vậy.Diệp Thư tức giận đến muốn châm chọc bà ta, Hoa Chiêu lại ngăn cản cô ấy.Cùng loại người này lý luận căn bản không có tác dụng, bà ta nghe không hiểu.Mấu chốt là, cô nghe thấy tiếng ô tô ngoài cửa.Mà âm thanh này cô rất quen thuộc, đó là chiếc ô tô "12345" của cô, sau khi cô đi đã để cho Diệp Danh dùng.Anh cả hôm nay đưa Diêu Khôn đi ra ngoài chơi. . . ."Quản cho tốt miệng và chân của bà, về sau không được nói mình là mẹ chồng Diệp Thư nữa, càng không thể đến nơi đây, bằng không thì con của bà sẽ lập tức về nhà trồng trọt."Hoa Chiêu nói xong lại nói với Lưu Minh: "Đưa bọn họ đi cửa sau."Lưu Minh tuy không biết vì sao, nhưng tất nhiên sẽ nghe lời.Bà Khổng cùng Khổng Ni không chịu, dốc sức liều mạng giãy dụa, NGAO NGAO kêu to.Hoa Chiêu đang muốn đi qua làm cho bọn họ câm miệng, đã nhìn thấy Diệp Danh mang người đi đến.Cô trừng mắt liếc Diệp Danh, anh cả khẳng định đã sớm nghe thấy động tĩnh rồi, không biết kéo người đi chậm một chút sao?Diệp Danh cười cười, nói thẳng: "Nếu có gì muốn nói, mọi người tốt nhất nói rõ ràng đi."Tuy cảm thấy có loại thông gia cũ này là việc xấu trong nhà, còn có thể làm cho Diệp Thư đặc biệt xấu hổ, nhưng đây là sự thật không thể thay đổi.Nếu như Diêu gia bởi vậy mà coi thường Diệp Thư, vậy thì xong.Được rồi, Hoa Chiêu lui một bước, anh cả có lý.Bà Khổng vừa quay đầu lại đã thấy được Diệp Danh, còn có một già một trẻ bên cạnh anh.Bà ta cũng là người già đã trải sự đời, lập tức đoán ra cái người đàn ông trẻ tuổi này, khả năng chính là đối tượng hiện tại của Diệp Thư.Nhìn xem, không bằng con trai bà ta mà!"Tiểu Thư, A Kiệt nhiều năm như vậy vẫn không thể quên được con. Mỗi đêm luôn ôm lấy hơn mười phong thư mà con đã viết, lần lượt xem, xem không hết sẽ không ngủ được!" Bà Khổng đột nhiên nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận