Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1330 - Sợ Bọn Họ Tống Tiền Đúng Không?



Chương 1330 - Sợ Bọn Họ Tống Tiền Đúng Không?



Chương 1330: Sợ Bọn Họ Tống Tiền Đúng Không?Trương Quế Lan không trở về một mình, bà còn mang theo 4 đứa con trở về, Đại Vĩ Tiểu Vĩ, Đại Cần Tiểu Cần.Diệp Danh cười với mấy đứa nhỏ: "Bên trong cũng có quà cho mấy đứa, cứ chọn thoải mái.”Lúc anh mua đồ, nhìn thấy thích liền mua, cũng không chọn riêng cho ai, bên trong cũng có những thứ mà đứa nhỏ khác có thể thích.Đại Vĩ cười: "Cảm ơn anh Danh, vậy bọn em cùng các cháu ngoại cướp đồ."Năm nay hắn đã 16 tuổi, không còn là một đứa trẻ, rất có tầm nhìn."Những thứ chúng ta thích không giống bọn nhỏ." Tiểu Vĩ 14 tuổi nhìn Cẩm Văn mở ra một con búp bê cười nói.Đại Cần không lên tiếng, chỉ cười cười với Diệp Danh.Chỉ có Tiểu Cần trông mong nhìn con búp bê trong tay Cẩm Văn, cô bé vẫn còn là một đứa trẻ.Hoa Chiêu đẩy Tiểu Cần: “Đi, tự mình chọn món quà mình thích.”Tiểu Cần lập tức không khách khí, đi qua cùng nhau mở quà.Nhưng con bé rất có chừng mực, tuy rằng mở rất nhiều, nhưng cuối cùng chỉ chọn một con búp bê.Những món quà này là anh Diệp Danh mua cho các cháu ngoại, cô bé vẫn biết.Hơn nữa mẹ nói, không được thèm muốn đồ đạc nhà người khác, muốn gì hãy nói với mẹ, mẹ sẽ mua cho bọn họ.Hoa Chiêu đã mặc kệ bọn chũng, ngồi bên cạnh thương lượng chuyện hôn lễ.Chỉ có Diệp Danh vui vẻ ôm Tiểu Thận, giúp thằng bé mở quà.Thấy Tiểu Thận luôn hướng về phía đồ chơi như súng ngắn, dao kiếm, mí mắt anh liền nhảy dựng.Mặc dù Miêu Lan Chi ngồi bên cạnh Hoa Chiêu, nhưng nhìn Diệp Danh ngồi cùng mấy đứa nhỏ, trong lòng liền khó chịu.Hoa Chiêu làm bộ như không phát hiện.Nếu không phải Diệp Danh nhiều lần nhấn mạnh không tìm đối tượng, cô cũng không nhịn được mà thúc giục kết hôn."Danh sách khách khứa đã được ấn định chưa? Cháu có thể chuẩn bị đồ ăn cho tốt.” Hoa Chiêu hỏi."Định ra rồi." Đào Lam lấy ra một tờ giấy, đưa cho Hoa Chiêu.Hoa Chiêu sửng sốt một chút hỏi: "Đây là danh sách cuối cùng? "“Đúng vậy." Đào Lam nói.Vừa rồi cô chỉ thuận miệng hỏi, cho rằng Triệu Nhã Đình sẽ cho cô một con số đại khái.Không nghĩ tới Đào Lam ngay cả danh sách cuối cùng cũng có.Cô còn tưởng rằng loại chuyện này cô phải nói chuyện với cha Triệu.Đào Lam cười: "Cậu đã nói chuyện xong rồi, những chuyện khác cũng đã giải quyết xong, bọn họ đến ngày tới tham gia hôn lễ là được.”Người Triệu gia muốn thông qua hắn kéo quan hệ với Diệp gia.Hắn lại không muốn như thế, hắn chỉ muốn thông qua Diệp gia bắt được Triệu gia.Hơn nữa bởi vì chuyện của Triệu Nhã Phân, hắn nhìn ra, Triệu gia đáng tin cậy, nhưng cũng có hạn.Cho nên hắn đem người ngăn ở ngoài cửa Diệp gia.Không hoàn toàn ngăn cản, nhưng bọn họ muốn mượn danh tiếng của Diệp gia cũng không dễ dàng như vậy.Hoa Chiêu nhìn Đào Lam vài lần, cười với hắn.Kết quả này cô rất hài lòng.Triệu Nhã Đình ngây ngô chớp chớp mắt, căn bản không hiểu, còn thấy Đào Lam vừa có năng lực lại dụng tâm, hôn sự tự mình làm rất cẩn thận."Được, cháu biết rồi, vậy hai người cứ trở về, chờ đến lúc đó đến tổ chức hôn lễ là được rồi." Hoa Chiêu cười nói.Triệu Nhã Đình thẹn thùng cười.Đào Lam gật đầu.Hoa Chiêu lại nghĩ đến cái gì hỏi: "Người Đào gia đến không? Họ được sắp xếp ở đâu?"“Ngày hôm qua bọn họ đã đến, an bài ở khách sạn, hiện tại đang đi thăm thú thủ đô, không cần quản bọn họ, bọn họ cũng chờ ngày tới đây ăn tiệc là được rồi." Đào Lam nói."Có bao nhiêu người đến đây? Ai vậy?” Hoa Chiêu hỏi.Cô phải biết số lượng người để sắp xếp bữa tiệc.Đào Lam nhíu mày, biểu tình có chút không vui: "Tới có ông bà nội, anh cả chị dâu, anh trai chị dâu, còn có chị hai của cậu.”Hoa Chiêu gật đầu, hỏi: "Ông bà nội cậu bao nhiêu tuổi rồi?”Cô biết bà ngoại cô là vợ thứ tư của cha Đào Lam, những người anh chị kia đều là cùng cha khác mẹ.Tính ra một chút, ông bà nội hắn tuổi cũng không nhỏ, khó có được cháu trai kết hôn, bọn họ đều tới.Đào Lam nói: "Ông nội 82 tuổi, bà nội 80 tuổi."“Thật sự là rất thọ." Hoa Chiêu nói một câu, nhìn sắc mặt Đào Lam cũng không nói nữa.Lại tán gẫu vài câu mọi người liền giải tán.Hiện tại không có việc gì nữa rồi, tất cả những gì còn lại là một bữa tiệc.Không cần nghi thức và quy trình gì, bây giờ kết hôn tương đối đơn giản, trước khi ăn cơm nói hai câu đã đủ nghi lễ rồi.Chờ mọi người đều đi rồi, Trương Quế Lan lại không đi, vẻ mặt muốn chia sẻ bát quái với Hoa Chiêu."Làm sao vậy?" Hoa Chiêu hỏi."Lúc trước mẹ quên nói với con, về Đào gia." Trương Quế Lan nói."Chuyện gì ạ?" Hoa Chiêu hỏi."Bà ngoại của con là vợ thứ tư của cha Đào Lam, ba người vợ trước, nghe nói đều là ngoài ý muốn mà chết." Trương Quế Lan vẻ mặt con hiểu chứ.Lúc này chuyện "ngoài ý muốn" mà chết của vợ cũng không ít."Ngoài ý muốn" mà chết, cũng có thể là tức chết, tức giận đến mức treo cổ, nhảy giếng, uống thuốc, sau đó người đàn ông quay đầu, kết hôn với một người vợ mới, nếu có tiền.Ba bà vợ phía trước của cha Đào chết như thế nào, Trương Quế Lan không biết, cũng không kết luận."Mẹ còn nghe bà ngoại con nói, cuộc sống của bà ấy và Đào Lam ở Đào gia vẫn không dễ chịu, người Đào gia cưới bà ấy, chính là muốn cưới một người giúp việc miễn phí hầu hạ một nhà già trẻ, cũng không nghĩ tới để cho bà ấy sinh con.”"Về sau bà ngoại con có Đào Lam, bọn họ mấy lần muốn làm mất, đều không thành công, về sau tháng càng lúc càng lớn, sợ làm mất mạng người, mới để cho bà ngoại con sinh ra.”"Kết quả là một cậu bé, càng không được bọn họ yêu thích."Một cậu bé không có nhà ngoại, không thể giúp đỡ họ, bé trai cũng vô dụng.Những ngày khổ sở của Đào Lam chính là như vậy."Cho nên thấy người Đào gia kia, con không cần cho mặt mũi tốt." Trương Quế Lan nói."Con biết rồi." Hoa Chiêu gật đầu.Lúc trước chỉ biết Đào Lam sống không tốt, không nghĩ tới ở trong bụng mẹ đã không được người ta thích, trách không được dưỡng thành tính cách hiện tại của hắn.Hoa Chiêu đột nhiên cảm thấy, hắn hiện tại không có xấu xa, cũng coi như là kỳ tích.Ba ngày sau, đám cưới được tổ chức theo kế hoạch.Hoa Chiêu không làm lớn, bởi vì người kết hôn chính là "cậu họ" của cô, lại không phải họ Diệp, cho nên bên cô chỉ mời mấy gia đình có quan hệ cực kỳ tốt với Diệp gia.Còn lại đều là tân khách bên Triệu gia.Chính bởi vì điều này, làm cha Triệu rất vui mừng, cười không dừng miệng.Một đám cưới chỉ nghe thấy ông ta ở đó "hahaha".Người khác chỉ coi như ông ta cưới được rể hiền mà cao hứng.Người Đào gia ngồi một bàn, Diệp Danh tự mình ngồi cùng.So với thân thích bên Triệu gia, anh càng thích bồi người Đào gia hơn.Anh đối với Đào Lam cũng rất hứng thú, đặc biệt là sau khi nghe trải nghiệm của hắn.Toàn bộ quá trình người Đào gia có chút ngơ ngác, biểu tình như mộng nhìn xung quanh.Biết đây là nhà cháu gái Đào Lam, không biết còn tưởng rằng tiến vào hoàng cung.Tên nhóc Đào Lam này, tìm được nhà ngoại có tiền như vậy mà giấu đến bây giờ mới nói!Sợ bọn họ tống tiền đúng không?Nhưng bọn họ thật đúng là đã quyết định tống tiền!



Bạn cần đăng nhập để bình luận