Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 365 - Cô Cho Mình Là Ai?



Chương 365 - Cô Cho Mình Là Ai?



Chương 365: Cô Cho Mình Là Ai?Diệp Thư vào nhà, đóng kỹ cửa phòng, ngồi ở trên ghế sô pha, rót cho mình một chén trà hoa quả, lại cho Hoa Chiêu một chén, gọi Hoa Chiêu tới uống.Hoa Chiêu liền đi qua, an an ổn ổn mà ngồi xuống bưng chén trà uống một ngụm.Người ta là đứng đó khóc, cũng không phải quỳ xuống đất khóc, cô có cái gì mà không dám ngồi?"Thím ba, thím muốn uống một ngụm không? Rất thơm." Hoa Chiêu bưng chén trà mời.Chu Lệ Hoa tròng mắt đều trừng đến muốn rớt ra ngoài, hai con tiểu yêu tinh một điểm cũng không coi bà ta vào đâu ah! Trong mắt thật sự không có một trưởng bối như bà ta!"Thím ba là người biết chuyện, biết rõ trên mặt đất ấm áp, tôi cũng thích an vị trên mặt đất đây này." Hoa Chiêu một ngón tay chỉ vào một chồng ôm gối trong góc, nói ra: "Nhưng tôi ngồi trên đệm, thím ba muốn lấy một cái để ngồi hay không?"Chu Lệ Hoa vô thức mà nhìn lại, cái đệm kia khá dày đấy, nhìn thật mềm mại, ngồi lên khẳng định thoải mái.Nhưng là, ý đồ bà ta tới đây là để thoải mái sao? Bà ta là tới cãi nhau đấy!Nhưng là bị Hoa Chiêu nói hai câu chuyện cái gối, bà ta lại tìm không thấy cảm giác rồi.Chu Lệ Hoa vừa muốn nói chuyện, chỉ nghe thấy buồng trong có người ho khan hai tiếng: "Thím ba tới rồi." Diệp Thâm thanh âm có chút khàn khàn nói.Chu Lệ Hoa lúc này mới nhớ tới, ngoại trừ lúc ở nhà ga gặp mặt, bà ta đến bây giờ còn chưa thấy qua Diệp Thâm đâu rồi, có chút không đúng lắm…"Ah, tiểu Thâm, ngươi nghỉ ngơi, ta cũng không đi vào quấy rầy ngươi rồi, bác sĩ nói ngươi cần tĩnh dưỡng, ta tìm vợ của ngươi nói vài lời.""Ân, vậy thím ba từ từ nói, cháu đi ngủ trước." Diệp Thâm nói."Ai, ngươi ngủ đi ngươi ngủ đi."Trong phòng không còn động tĩnh.Hoa Chiêu bưng chén trà, nhỏ giọng hỏi Chu Lệ Hoa: "Thím ba, thím muốn nói với tôi cái gì?"Một bộ như sợ đánh thức người trong phòng.Chu Lệ Hoa cũng không thể hô to gọi nhỏ nữa, tức đến mức tâm can phổi của bà ta đều đau.Đôi vợ chồng này có phải hay là đang hùa nhau để bắt nạt bà ta? Bất quá ngẫm lại vết thương của Diệp Thâm, chắc có lẽ không."Bọn hắn đều bắt tôi trả lại cho cô 5 vạn, tôi từ lúc nào thiếu nợ cô 5 vạn rồi hả? Tôi từ trong tay cô lấy tiền rồi hả? Ai nhìn thấy? Cô có chứng cớ sao?" Chu Lệ Hoa nói ra.Bởi vì không thể hô to, khí thế liền yếu đi chút ít.Diệp Thư lập tức nhíu mày, lời này mà cũng nói được, vô lại đến cực điểm! Cô biết rõ thím ba này là người có chút tật xấu, nhưng là không nghĩ tới nghiêm trọng đến loại tình trạng này rồi!"Thím ba, 5 vạn kia đến cùng là có chuyện gì xảy ra mọi người trong lòng đều biết rõ, thím nói với người ngoài những lời này, người khác có thể sẽ tin, đang ở trước mặt người nhà mình, thím nói như vậy, không biết nóng mặt sao?" Diệp Thư nói ra: "Không nghĩ tới thím ba còn là một người bịt tai mà đi trộm chuông."Chu Lệ Hoa xác thực có chút nóng mặt, bà ta vẫn còn nói thêm: "Được, các ngươi nói cái gì chính là cái đó, tôi thiếu 5 vạn, vậy tôi trả còn được! Tôi hiện trong tay không có nhiều tiền như vậy, chỉ có 1 vạn 2, còn lại từ tiền lương của chú ba cô cùng của tôi khấu trừ cũng được! Tôi cũng nhận! Nhưng là tại sao phải đem Diệp Hưng, Diệp Thần còn có Diệp Giai, Diệp Lị cũng kéo vào? Bọn hắn vẫn là những đứa trẻ! Chuyện này không liên quan gì đến bọn hắn!"Còn có chuyện này? Diệp Thư cùng Hoa Chiêu liếc nhau, các cô cũng không biết."Càng quá phận chính là, ông nội của ngươi vậy mà mở miệng muốn ứng trước 10 năm tiền lương của bọn hắn, còn không cho Diệp Giai Diệp Lị đi học, làm cho bọn chúng đi ra ngoài công tác! Đều là cháu trai cháu gái, lão gia tử sao có thể thiên vị như vậy! Nhìn Diệp Thâm sống như thế nào, lại nhìn bọn hắn sống như thế nào? Một người ăn ngon uống tốt, một người ăn rau ăn cám!"Cùng là con cháu là Diệp gia, dựa vào cái gì mà lại chênh lệch lớn như vậy!"Chu Lệ Hoa ô ô khóc lên, cái này thật sự chạm đến chỗ đau của bà ta rồi."Còn có chuyện này? Chúng ta ngược lại là không biết." Hoa Chiêu nói ra."Phi! Cô ở chỗ này còn giả bộ làm người tốt, lão gia tử tâm mới không có ác như vậy đâu rồi, nhất định là cô buộc ông ấy rồi!" Chu Lệ Hoa tức giận nói.Rõ ràng ngày hôm qua, Diệp Thành còn lặng lẽ nói với bà ta, lão gia tử nhả ra rồi, nói không đủ tiền, tất cả mọi người cùng gom góp, nhưng là bọn hắn cũng phải lấy ra chút ý tứ.Kết quả hôm nay liền hoàn toàn thay đổi rồi! Nhất định là có người gây áp lực cho ông ấy! Người này, đương nhiên là mang đời sau của Diệp gia, Hoa Chiêu."Cái này oan uổng cho tôi rồi, thím không tin tôi có thể đi theo thím đối chất, tôi cho tới bây giờ chưa từng đề cập đến 5 vạn này." Hoa Chiêu nói ra.Chu Lệ Hoa hai mắt sáng ngời: "Cô không có ý định lấy lại số tiền này rồi, chuyện này cứ định như vậy đi, thím cám ơn!"Bà ta đứng lên muốn đi.Hoa Chiêu còn chưa nói lời nói, Diệp Thư tức giận đến muốn bốc khỏi rồi."Thím ba! Có phải thím đã rất nhiều năm cũng không sử dụng mỹ phẩm dưỡng da rồi hả?" Diệp Thư hai bước ngăn ở cửa ra vào."Ngươi có ý tứ gì?" Chu Lệ Hoa tức giận nói."Mọi người đều nói, phụ nữ mà không cần mỹ phẩm dưỡng da, da mặt sẽ ngày càng tăng thêm! Trước kia tôi không tin, hiện tại tôi đã tin." Diệp Thư giữ cửa.Chu Lệ Hoa thực tức giận: "Như thế nào mà chỗ nào cũng có ngươi vậy? Ngươi một đứa con gái đã gả ra bên ngoài đừng xem vào chuyện nhà mẹ đẻ nữa! Người ta Hoa Chiêu cũng đã nói không cần rồi, ngươi gấp cái gì?""Tôi cũng không nói là không cần ah." Hoa Chiêu lập tức nói."Cô vừa rồi rõ ràng nói….""Thím ba, thím không cần đến điều này cũng cùng tôi giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo, tôi đã nói với thím là mình không rõ, liền đi tìm ông nội nói chuyện, lại để cho ông ấy phân xử cho tôi." Hoa Chiêu nói.Chu Lệ Hoa quay đầu lại chỉ về phía cô: "Cô là đồ tiểu yêu tinh thấy tiền liền sáng mắt! Cũng đã có tiền như vậy rồi, còn níu lấy mấy vạn không buông, đem thân thích muốn bức chết người! Cô còn có lương tâm hay không!""Tôi cũng bắt đầu buồn bực rồi, rõ ràng là ngươi cầm tiền của người khác không trả, nhưng bây giờ lại làm một bộ dạng người khác đều bắt nạt mình vậy, ai đưa cho ngươi cái khí thế đó vậy?" Hoa Chiêu nhìn bà ta không khách khí nói, đến thím ba cũng không gọi nữa.Chu Lệ Hoa lại đột nhiên phát hiện một điểm kỳ quái, con mắt sáng ngời: "Tôi lấy tiền ai? Tôi lấy tiền của cô sao? Không phải! Cô dựa vào cái gì mà đòi tôi? Tôi lấy tiền của ai liền để người đó tới mà đòi ah! Người khác đều không được!""Được." Hoa Chiêu lập tức nói: "Vậy hãy để cho Hạ Kiến Ninh đến đòi tiền bà. Đi thong thả, không tiễn."Một chút chuyện ấy, cô vẫn tin tưởng chính mình có thể sai sử được Hạ Kiến Ninh đấy.Hơn nữa Chu Lệ Hoa nói đến phi thường đúng, việc này nên để Hạ Kiến Ninh ra, kẻ ác cũng để cho hắn làm.Sớm nên như thế, cô cùng Chu Lệ Hoa cũng không cần phí nhiều khí lực như vậy."Thôi đi..., cô cho rằng cô là ai? Cô có thể sai sử được Hạ Kiến Ninh?" Chu Lệ Hoa khinh bỉ nói.Hạ Kiến Ninh người kia, nghĩ gì ai cũng đoán không ra.Theo lý cây nhân sâm đầu tiên cũng coi như từ Hoa Chiêu lấy được đấy, vòng vo một vòng mới đến tay Hạ Kiến Ninh. Hạ Kiến Ninh cứu được mệnh, hoặc nhiều hoặc ít cũng nên cảm kích Hoa Chiêu a? Kết quả một chút cũng không có, người ta quay đầu liền đưa một “đại lễ” như mẹ con Vương Chí Dũng!Lúc ấy bà ta cũng ở đó, lại để cho bà ta xem được một tràng trò hay!Về sau tuy lại từ Hoa Chiêu mua nhân sâm, nhưng là quay đầu hai nhà lại đánh đến ngươi chết ta sống, một lần truyền ra tin tức Hoa Chiêu sinh non, Hạ Lan Lan bị đày đi.Ở đâu cái ân tình gì? Người ta là bình thường mua bán, một tay giao tiền, một tay giao hàng, không có một phân tình.Cho nên nói Hoa Chiêu một bộ dang tùy tiện sai sử Hạ Kiến Ninh, lại để cho bà ta buồn cười. Dân quê, không kiến thức!Diệp Thư lại biết Hạ Kiến Ninh còn thiếu nợ Hoa Chiêu 50 vạn đấy, sai khiến một chút có lẽ không có vấn đề.Diệp Thư sờ sờ cái mũi, mở cửa ra vào.Chu Lệ Hoa hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang mà thẳng bước đi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận