Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 496 - Mang Thai Giả.



Chương 496 - Mang Thai Giả.



Chương 496: Mang Thai Giả.Sau khi Văn Tịnh mang thai phản ứng rất lớn, ăn cái gì đều nhả, gặp cái gì đều buồn nôn.Nhưng cô ta rất vui vẻ, nhổ ra liền ăn, ăn hết liền nhả, sau đó tiếp tục ăn.Rất kiên cường.Cô ta cũng không có tiếp tục lại ăn phương thuốc dân gian kia, nhưng mụn trên mặt cũng không giảm, chỉ có điều không tiếp tục phát triển, nhưng vẫn rất dọa người.Hiện tại cô ta cũng chẳng quan tâm cái này rồi, mỗi ngày liền nằm ở trên giường dưỡng thai, công tác cũng không đi, đã xin nghỉ dài hạn.Đơn vị cũng rất hiểu cho cô ta.Lúc này mọi người kết hôn rất sớm, đã hơn 30 còn chưa có con vô cùng ít, rất nhiều nữ đồng nghiệp đều vì cô ta mà cao hứng.Thời gian một ngày một ngày qua, thời tiết càng ngày càng nóng, đã sắp vào mùa hè, tiểu bảo bảo cũng đã học xong xoay người, bắt đầu thử chính mình ngồi dậy, càng ngày càng đáng yêu hơn.Văn Tịnh cũng đến 3 tháng, nên đi kiểm tra rồi.Kết quả xét nghiệm máu cho thấy giá trị progesterone rất cao, nhưng siêu âm lại không tìm thấy thai nhi trong khoang tử cung.Bác sỹ làm siêu âm không phải chỉ làm khoa phụ sản đấy, có cái gì thì nói cái đó, thấy kết quả mặt không biểu tình nói: "Cô không mang thai."Văn Tịnh cùng Diệp Danh đều sững sờ."Làm sao có thể?" Văn Tịnh lắc lắc tờ giấy xét nghiệm máu trên tay, “Rõ ràng trên này cho thấy tôi đang mang thai!Bác sỹ liếc nhìn, lại nhìn dụng cụ, kiên trì nói: "Cô chính là không mang thai, về phần kết quả kiểm tra máu, có thể là do cô ăn cái gì đó, làm cho kiểm tra có sai lầm.""Không có khả năng! Nhất định là máy móc hư rồi!" Văn Tịnh hét lớn."Mấy người phía trước đều đã kiểm tra tốt đấy, đến cô thì hư mất?" Bác sĩ khá cứng rắn, trầm mặc liếc Văn Tịnh: "Xem ra các cơ quan khác đều tốt, chắc đứa bé này bị che mất rồi hả? Không tin các người hãy đổi lại bệnh viện khác để kiểm tra a."Văn Tịnh lập tức đứng lên, sửa sang lại quần áo, kéo Diệp Danh liền đi.Lần này bọn họ đến bệnh viện chỗ Diệp Phương làm.Trước kia Văn Tịnh không muốn tới nơi này, lúc cô ta chưa mang thai tới nơi này kiểm tra, bất kể là Diệp Phương hay là đồng nghiệp của bà, một lần đều nói đi nói lại rằng cô ta không được, cô ta rất kháng cự tới nơi này.Nhưng hiện tại phải đến rồi, vẫn là có người quen thì đáng tin cậy, hơn nữa bệnh viện này có thể nói là số một số hai cả nước đấy, dụng cụ cũng là tốt nhất.Trên đường đi hai người đều rất yên lặng.Tìm được Diệp Phương, Diệp Danh nói kết quả kiểm tra trước đó, Diệp Phương sững sờ, sau đó liền nhíu mày.Bà cầm tờ xét nghiệm, trực tiếp mang Văn Tịnh đi siêu âm.Khả năng lấy máu sai là rất nhỏ, nhưng đúng hay sai, có thai hay không thì còn phụ thuộc vào siêu âm.Diệp Phương còn tìm một bác sỹ có kinh nghiệm phong phú lâu năm cho Văn Tịnh làm kiểm tra, lần này Diệp Danh cũng đứng ở sau dụng cụ nhìn kỹ.Khoang tử cung trống rỗng.“Thật sự không, có lẽ là do sinh hóa.” Bác sĩ siêu âm an ủi."Không thể nào! Từ khi biết mình mang thai tôi vẫn chưa chảy máu!"Văn Tịnh hô, cô ta biết rõ cái gì là sinh hóa, chỉ là không hiểu rõ không giữ được, chính là mình chảy máu.Cô ta cũng biết được việc chảy máu kia, kiến thức cũng không ít."Khả năng kiểm tra vẫn luôn sai đấy, cô cho tới bây giờ cũng chưa từng mang thai, cũng chưa từng làm xét nghiệm sinh hóa nên không có hiện tượng ra máu" Bác sĩ nói."Không có khả năng!" Văn Tịnh lại phủ nhận: "Tôi cũng đã hơn 3 tháng không có kinh nguyệt rồi! Hơn nữa tôi có phản ứng mang thai, buồn nôn nôn mửa! Hơn nữa bụng tôi còn lớn rồi!"Bụng dưới của Văn Tịnh luôn rất bằng phẳng, nhưng gần đây, thật sự béo ra, có chút lộ ra mang thai.Cái này bác sĩ siêu âm cũng không giải thích được, giải thích cũng không xong, bà liếc nhìn Diệp Phương."Làm phiền cô rồi." Diệp Phương nói với người đó, sau đó ra hiệu Diệp Danh mang Văn Tịnh đi ra.Văn Tịnh còn không muốn, còn muốn lý luận, bị Diệp Danh nửa đẩy nửa ôm mà kéo đến văn phòng của Diệp Phương."Đây là chuyện gì xảy ra?" Diệp Danh nhẹ giọng hỏi cô cô, chờ bà ấy cho một lời giải thích có khoa học.Anh cũng nghĩ không thông, tại sao có thể như vậy.Các loại phản ứng của Văn Tịnh, thật sự là mang thai, nhưng trong khoang tử cung không có gì, anh không hiểu."Nhất định là máy móc hư rồi!" Văn Tịnh hét lên."Vậy đổi một bệnh viện khác a." Diệp Phương nói ra.Bà cũng không chấp nhận kết quả kiểu này,Diệp Danh thật vất vả mới có con rồi…Hơn nữa loại tình huống này, bà chỉ thỉnh thoảng mới nghe nói qua, giống như truyền thuyết vậy, chính mình chưa từng thấy qua, thật đúng là không thể xác định, bà cũng muốn đổi bệnh viện khác nhìn lại.Họ đổi sang bệnh viện khác cùng tuyến, kết quả xét nghiệm vẫn như cũ.Không thể có chuyện dụng cụ của cả ba bệnh viện đều bị hỏng.Văn Tịnh không kìm được mà khóc.Diệp Phương tìm được chủ nhiệm khoa phụ sản, hai người ở trong phòng làm việc nói nhỏ cả buổi, cuối cùng thống nhất ý kiến.Văn Tịnh đây là mang thai giả.Không phải chính cô ta làm bộ, mà chính là niềm tin mãnh liệt đã thôi miên cơ thể cô ta, tiết ra progesterone và có một loạt phản ứng mang thai bình thường. Nếu cô ta phát hiện muộn, bụng sẽ vẫn to lên từng ngày, to giống như sắp sinh.Nhưng không có trứng thụ tinh chính là không có trứng được thụ tinh, và chính cơ thể này cũng không thể thay đổi được.Hiện nay y học chưa phát triển, thông tin liên lạc chưa phát triển, trường hợp này rất hiếm gặp, chủ nhiệm khoa phụ sản cũng là ở nước ngoài có cơ hội nghe đến một lần, còn không xác định thật giả.Hiện tại xem như tận mắt trông thấy rồi.Biết rõ kết quả, Văn Tịnh hoàn toàn suy sụp.



Bạn cần đăng nhập để bình luận