Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 608 - Con Của Anh Đặc Biệt Lắm Sao.



Chương 608 - Con Của Anh Đặc Biệt Lắm Sao.



Chương 608: Con Của Anh Đặc Biệt Lắm Sao.Diệp Thành nhìn bà ta một cái.Chu Lệ Hoa xấu hổ đổi giọng: "Một người một xe hơi nhiều rồi, nhưng một nhà một xe cũng có thể a? Hơn nữa nhà anh cả đã có, anh hai ở xa, không dùng được, cho ông một xe không quá phận a?""Đó là Hoa Cường đóng góp hạt giống, đâu có chuyện gì liên quan tới tôi? Bà cũng đừng ở đây tham gia náo nhiệt nữa, nhanh chuẩn bị đồ cho Diệp Giai đến trường đi." Diệp Thành nói ra.Chu Lệ Hoa đương nhiên không đi: "Ông cũng không nói, bên trên nói đây cũng có công lao của Diệp gia, vậy Hoa Cường nếu không phải dựa vào Diệp gia chúng ta, ông ta muốn quyên hạt giống cũng không có phương pháp! Hiện tại phân cho chúng ta chút chỗ tốt thì làm sao vậy?"Bà ta nghĩ, điều duy nhất trở lại thủ đô không tốt chính là đãi ngộ kém. Trước kia bọn họ ở Tây Kinh, cũng có xe con phân phối đấy. Hiện tại thì tốt rồi, bốn năm người dùng một cái xe, không có thể diện.Nhưng những chuyện này vẫn phải trách ông cụ, cũng không phải gia đạo sa sút rồi, ngược lại phát triển không ngừng rồi, lại không cho con trai mình một chút phúc lợi!"Lại không phải muốn chức vị gì quan trọng đấy, muốn chút phúc lợi thì làm sao vậy? Vốn nên là của chúng ta, bọn hắn thủ sẵn không cho, còn có lý rồi hả?" Chu Lệ Hoa tức giận.Diệp Thành nghe phiền: "Bà nhanh làm việc đi, chuyện của đàn ông bà đừng quan tâm, quản tốt chuyện con gái là được.""Nói đến cái này tôi càng tức giận! Bọn hắn không để cho Diệp Lị một danh ngạch! Bọn hắn chỉ trơ mắt nhìn Diệp Lị không được học lên! Đây cũng là con gái của ông, ông phải quan tâm a?" Chu Lệ Hoa tức giận nói."Được rồi được rồi tôi đã biết, lát nữa tôi sẽ đi tìm anh cả nói chuyện.""Còn có chuyện cái xe kia, được hay không được, ông hỏi một chút, nếu được đương nhiên tốt, không được thì thôi chúng ta cũng không để tâm!" Chu Lệ Hoa nói.Có cái gì mà để tâm nữa? Có những người không còn là gia đình nữa.Tuy ở riêng cũng không phải là người một nhà rồi, nhưng trong lòng bọn hắn cực kỳ không muốn thừa nhận điểm này, luôn muốn thăm dò điểm mấu chốt của đối phương.Diệp Thành nhíu mày đi tìm Diệp Mậu, kết quả bị giáo huấn một chầu."Người Diệp gia từ khi nào thì phải đi cửa sau vậy? Diệp Danh, Diệp Thâm, Diệp Thư, Diệp An Diệp Đào, ai muốn cái công tác gì không phải đều tự mình cố gắng thi đậu hay sao? Chỉ con cái nhà anh là đặc biệt sao! Lại chọn công tác, lại chọn trường học!"Diệp Mậu đối với người em trai này thất vọng cực độ, không nghĩ tới hắn sẽ tìm đến mình nói cái này: "Trước kia đều là chế độ đề cử thì cũng thôi đi, tôi có năng lực, liền cho con bé đề cử, nhưng hiện tại chế độ sửa lại, về sau tất cả mọi người đều được đối xử như nhau, không nhìn thành phần, toàn bộ nhờ thành tích nói chuyện, anh lại muốn đặc thù? Anh có gì đặc biệt sao? Diệp Lị đặc biệt chỗ nào?"Diệp Thành bị chửi máu chó đầy đầu, ở đâu còn dám nói chuyện ô tô, xám xịt đi nha.Chu Lệ Hoa cùng Diệp Lị đều trông mong chờ tin tức của ông ta, kết quả lại bị Diệp Thành mắng một trận: "Cô muốn làm gì đặc biệt? Cha cô cũng không có tư cách đi cửa sau, cô về sau hãy tự mình đi thi a, thi đậu thì học, thi không đậu thì đi ra công tác, tôi còn có thể tìm cho cô công tác tốt."Diệp Lị khóc chạy đi.Chu Lệ Hoa đã biết đây là không thành: "Bọn hắn nói đúng là so hát còn êm tai hơn! Vậy lúc Hoa Chiêu kia đi thi thì sao? Nếu cô ta đi cửa sau lên đại học, xem tôi có để yên hay không!"...Lên xe, ra khỏi đại viện, Diệp Danh nói với Hoa Chiêu: "Xe này cho em rồi, muốn tìm người lái xe không?"Hoa Chiêu thụ sủng nhược kinh: "Không cần không cần, em còn chưa tới cấp bậc kia, tự mình học lái xe là được."Diệp Danh có chút ngoài ý muốn: "Em muốn học lái xe?""Bằng không thì sao? Xe này để ngắm ư? Còn phải đợi Diệp Thâm rảnh mới lái xe đưa em đi đâu? Anh ấy mười ngày nửa tháng mới có nửa ngày nghỉ, vậy em vẫn không thể thường xuyên về nhà."Diệp Danh cười cười: "Anh vốn nghĩ em không dám."Hiện tại lái xe hầu hết đều là đàn ông, nữ lái xe ít càng thêm ít, hơn nữa phụ nữ thích ngồi xe mưu cầu danh lợi, và dường như không mấy quan tâm đến việc lái xe.Anh trước kia muốn dạy Văn Tịnh…Được rồi."Vậy lại để cho Tiểu Thâm dạy em, nó lái xe giỏi hơn anh." Diệp Danh nói.Hoa Chiêu tươi cười như hoa, thời đại này xe hơi không thể thuộc sở hữu tư nhân, cô có thể quang minh chính đại mà lái xe! Còn biển số xe cô rất ưng ý là 01-66666.Đến tương lai biển số xe cải cách lần thứ ba, mã số vẫn có thể tiếp tục sử dụng đấy."Ban thưởng không chỉ là một chiếc xe hơi này, thứ khác vẫn còn phải thảo luận, em nghĩ muốn cái gì?" Diệp Danh hỏi.Hoa Chiêu có chút kinh ngạc cùng vui vẻ, còn có?"Em muốn phòng ở!" Cô lớn tiếng nói.Diệp Danh buồn cười mà lắc đầu: "Anh biết ngay có thể như vậy, em có đam mê gì với những ngôi nhà sao? "Hoa Chiêu cười cười, cô không phải là có đam mê gì với các căn nhà, cô là có đam mê với tiền.Cho dù Diệp Danh có hướng tới tương lai đến đâu, anh cũng sẽ không bao giờ tưởng tượng được, vài thập niên sau những căn nhà ở thủ đô sẽ tăng giá điên cuồng thành cái dạng gì.Nói với anh cả rằng trong tương lai, một căn nhà ở đường vành đai 3 sẽ có giá hàng chục triệu, và một căn nhà sân nhỏ ở đường vành đai 2 cũng có giá hàng trăm triệu, anh ấy có quay xe đưa cô đi khám bác sỹ một chuyến không nhỉ."Có thể là sợ ăn nhờ ở đậu." Hoa Chiêu thở dài, hồi tưởng đến nguyên chủ khi còn bé: "Em khi còn bé đã từng ở chuồng heo, anh biết không?"Ô tô xóc nảy thoáng một phát, Diệp Danh nhanh chóng quay đầu nhìn Hoa Chiêu hai giây, lại quay lại nhìn đường."Chuồng heo? Chuyện gì xảy ra?" Anh thật không biết!Bọn họ đã điều tra qua Hoa Chiêu, nói thật là danh tiếng cũng không tốt lắm ... Nhưng những gì họ nghe được đều là giả, những gì họ thấy mới là sự thật, họ coi những tin đồn đó là ghen tị.Về phần Hoa Chiêu khi còn bé, bọn họ cũng không biết."Đó là ông nội còn chưa trở lại, mẹ tái giá, đem em đưa cho một nhà Hoa Sơn nuôi dưỡng…" Cô nói một chút về cảnh ngộ của nguyên chủ.Ở chuồng heo, ăn thức ăn của heo, không có quần áo, còn phải dốc sức liều mạng làm việc, bằng không thì thức ăn của heo cũng không có mà ăn.Có đôi khi cô ngẫm lại, nguyên chủ về sau trở nên bá đạo lại điêu ngoa như vậy, điều này không liên quan đến những gì cô ấy đã trải qua khi còn nhỏ.Nghe xong, Diệp Danh thật lâu không nói chuyện, lúc đến nơi đột nhiên nói ra: "Được rồi, phòng ở, anh sẽ tìm cho em một cái lớn nhất tốt nhất."Đưa Hoa Chiêu đến nơi, Diệp Danh lần lượt hôn hai bảo bảo, tranh thủ thời gian đi nhờ xe trở về.Hàng xóm đều nhìn thấy, các cô tò mò đi qua, vây quanh cửa ra vào xe Jeep."Hắn sao lại không đem lái xe đi?" Chị dâu Vương hỏi."Đây là bên trên thưởng xe cho ông nội tôi, ông nội tôi lại không đi, đưa đến đây để cho Diệp Thâm đi." Hoa Chiêu nói ra.Mọi người kinh ngạc."Ông của cô? Ông của cô không phải là nông dân sao? Bên trên vì cái gì mà thưởng hẳn một chiếc xe hơi?" Điền Thúy kinh ngạc nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận