Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1432 - Thuốc Viên



Chương 1432 - Thuốc Viên



Chương 1432: Thuốc ViênDiệp Danh được đón về.Nhờ có canh giải rượu Hoa Chiêu đưa đến, anh uống luôn nên lúc về đến nhà trạng thái đã tạm ổn.Chỉ là tinh thần có chút không phấn chấn.Dạo này tham gia tiệc tùng liên miên, anh thật sự muốn nôn sạch, đặc biệt là lúc nãy còn ngửi thấy một mùi hương cực kỳ nồng, anh thấy mũi mình đã tê rần."Anh cả, hay là lần sau anh đừng tham gia yến hội nữa. Nên giảm bớt đi." Hoa Chiêu nhìn tình trạng của Diệp Danh, nói.Diệp Danh ngả ra trên sô pha, mở mắt liếc cô, cười nói: "Nhạc cao quá kén người họa, anh chỉ muốn tỏ ra gần gũi thôi."Quá cao ngạo, không thích sống chung, đó là điều tối kỵ.Cô lập một, hai người, hoặc là đối đầu với một vài bên, thì không thành vấn đề.Nhưng tiệc của ai cũng không tham gia, vậy sẽ là kiêu ngạo.Loại người như vậy, dù có nhà họ Diệp làm chỗ dựa vững chắc cũng không đỡ dậy nổi.Mấy mối nhân duyên tốt của anh từ đâu mà ra? Toàn là uống tới đấy!Chuyện này khiến anh thấy rất bất đắc dĩ.Tất nhiên anh có thể cân nhắc giảm bớt một vài buổi tiệc.Hoa Chiêu vội vã về phòng lấy ra một cái hộp sứ, đưa cho anh: "Anh cả, anh thử xem, đây là thuốc viên dạ dày em mới bào chế được. Sau này anh hãy mang theo bên người, đảm bảo giúp bảo vệ gan, hoạt vị."Diệp Danh lập tức lấy một viên thuốc ra, bỏ thẳng viên thuốc đen kịt vào miệng rồi nhai, hệt như đang ăn kẹo vậy.Trong phút chốc, anh cảm thấy có một dòng nước ấm chảy từ miệng xuống dạ dày, cả người đều trở nên ấm áp, chút khó chịu trong người hoàn toàn không còn nữa.Cơ thể cũng thấy phấn chấn hơn.Diệp Danh cười: "Em sắp thành dược thần rồi. À không, đã là."Trước đó thuốc của ông Tôn anh cũng uống nhiều rồi, nhưng hiểu quả không bằng một phần mười thuốc này.Anh cẩn thận cất hộp thuốc viên đi, xong tiện miệng hỏi: "Có khó làm không?""Anh cần thì sẽ không khó, sắp hết thì tới lấy lúc nào cũng được, nhưng thuốc mới điều chế mới cho kết quả tốt nhất, nên một lần không thể cho anh quá nhiều." Hoa Chiêu trả lời.Cô đã nghiên cứu được một loại tinh chất thực vật mới, có công dụng tùy thời gian, dùng ngay là hiệu quả nhất, rồi sau đó sẽ giảm dần. Đến sau mười này, nửa tháng thì hiệu quả hầu như mất hết.Vậy sẽ an toàn hơn, tránh bị lọt ra ngoài.Mấy món rượu thuốc xuất ra trước kia trên thị trường vẫn còn có chỗ trữ hàng đấy.Trước đó Diệp Danh có kể với cô đã có người mang đi kiểm tra, thí nghiệm.Kiểm tra lại không tra ra được gì, tuy nhiên kiểm tra xong lại phát hiện hiệu quả không được như trước.Chuyện này có phần kỳ lạ.Lúc này Hoa Chiêu mới thay đổi cách điều chế.Đồ tốt sẽ không đưa ra ngoài nữa, cơ bản chỉ cho người trong nhà dùng."Gọi anh về có chuyện gì?" Diệp Danh hỏi.Hoa Chiêu lập tức đổi sắc mặt, nói với anh cả về chuyện Đại Vĩ và Uông Phi Phi.Diệp Danh lập tức nhíu mày: "Cũng lòng vòng thật đấy."Anh tin tưởng phán đoán của Hoa Chiêu.Là người bình thường sẽ không nhìn chằm chằm một chiếc xe đến cả tiếng."Cô ta đang xác định xem trên xe có người không, và mình có bị phát hiện không." Diệp Danh nói.Hoa Chiêu gật đầu, cô cũng nghĩ như vậy: "Kết quả điều tra sơ bộ của Ngũ Lạc cũng chỉ ra có thân thích năm đời."Diệp Danh phì cười: "Nếu là anh, anh sẽ tìm người bình thường, chứ không tìm người trong họ, sẽ bị bại lộ ngay."Nếu như Uông Phi Phi không phải họ Uông, chưa chắc Hoa Chiêu đã nghĩ nhiều, nhìn nhiều, sau đó phát hiện ra sự khác thường của cô ta."Nhưng mà nhà họ Uông là thế, thích vận dụng sức mạnh của gia tộc." Diệp Danh nói: "Dù thế nào đi nữa, em cũng nói Đại Vĩ cắt đứt với cô ta đi!"Anh nói thật đơn giản. Trong mắt anh, tình cảm gì đó đã không còn tồn tại nữa.Nói xong anh mới nhận ra, với những người khác, nhất là thanh niên, hình như với người mình thích khó mà nói cắt là cắt được.Anh ra lệnh như vậy cũng hơi võ đoán, cứ như một tên cực kỳ gia trưởng, độc tài.Diệp Danh lập tức nhíu mày."Để điều tra thêm nữa xem sao, em đã khuyên thằng bé rồi." Hoa Chiêu nói.Cô cũng không muốn đổ oan cho Uông Phi Phi, khiến cho mối tình đầu của Đại Vĩ thất bại."Ừ." Nói đến tình cảm, cơn nhức đầu của Diệp Danh lại trở lại."Sao thế? Không còn ai giục cưới nữa rồi mà? Mẹ đã bỏ cuộc còn gì?" Hoa Chiêu nói.Miêu Lan Chi quả thật đã từ bỏ, mấy năm nay không hề giới thiệu đối tượng cho Diệp Danh nữa.Hồi đó nói chuyện, đã nói vào trong long bà ấy."Vẫn luôn có một số người quá nhiệt tình!" Diệp Danh buồn bực nói.Còn là trưởng bối.Không có gì làm sẽ thích mai mối.Dần dần, anh càng ngày càng có tiếng, người mai mối cũng càng nhiều.Đôi khi anh chỉ muốn tìm một ai đó kết hôn đại để chặn miệng mấy kẻ này.Nếu có thể tìm được một người phụ nữ đỡ gây lo lắng như Cát Hồng Miên thì tốt rồi.Phong thủy chuyển dời, Diệp Danh cũng bắt đầu thấy hâm mộ Diệp An.Cát Hồng Miên đã không làm phiền tới hắn nữa, hai người một Nam một Bắc, cả năm chỉ gặp một lần, có gặp thì đến nửa câu cũng không nói, hệt như không quen người kia vậy.Người ngoài lại không biết, từ đó đến nay Diệp An đã tạm biệt được cơn đau khổ bị giục cưới rồi.Hạnh phúc biết bao nhiêu!"Không nói anh nữa, mấy hôm trước Diệp Thư xảy ra chuyện gì vậy?" Diệp Danh nhíu mày hỏi."Chuyện gì là chuyện gì?" Hoa Chiêu hỏi: "Anh nhận ra rồi à?""Đúng vậy, anh không mù. Bình thường thất thần, rầu rĩ không vui, cười thì miễn cưỡng." Diệp Danh trả lời: "Sau khi Diêu Khôn đến, con bé lại bắt đầu góp vui lấy lệ."Diệp Danh cười lạnh một cái, đôi mắt sắc bén: "Diêu Khôn phản bội nó sao?"Vậy thì anh phải đi "nói chuyện đàng hoàng" với cậu em rể này mới được.Hoa Chiêu lập tức bật cười ha ha, kể cho anh nghe về hiểu lầm giữa Diệp Thư và Diêu Khôn, còn cả chuyện Tạ Liên Na giả bệnh.Diệp Danh nghe xong im lặng một lát rồi cũng cười.Anh cũng đột nhiên nghĩ đến chuyện sáng đó gặp được Diệp Thư và Diêu Khôn ở khách sạn, khi đó đối diện quả thật có một người phụ nữ nhìn rất tiều tụy.Nhưng mà thôi đi, đều là người cũ, việc cũ rồi, nếu đã giải quyết xong thì không cần nghĩ nữa.Nhưng ngẫm lại thì... không biết rốt cuộc nhà họ Uông muốn làm gì..."Từ sau chuyện lần đó, bọn họ có vẻ đã từ bỏ, yên tĩnh lại rồi, bây giờ lại muốn lật lại chuyện cũ sao?" Hoa Chiêu hỏi.Nhà họ Uông vẫn muốn biết được bí mật về rượu thuốc của Diệp gia, trước đó không tiếc lượn quanh một vòng lớn, cướp đi tất cả hoa cỏ nhà Hoa Chiêu.Tiếc thay cuối cùng cũng vô ích, còn toi mất con cờ Kim gia.Mà Diệp Thâm cũng phế đi một đứa con của Uông gia.Bọn họ xem như hòa nhau. Mấy năm nay hai nhà bình an vô sự, không ngờ lần này bọn hắn lại đi một vòng lớn nữa, đến để thăm dò Hoa Chiêu.Diệp Danh đột nhiên nói: "Được thì em thuyết phục Đại Vĩ phối hợp một chút, chúng ta có thể dụ rắn ra khỏi hang."



Bạn cần đăng nhập để bình luận