Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 861 - Giam Lỏng.



Chương 861 - Giam Lỏng.



Chương 861: Giam Lỏng.Một bữa cơm chấm dứt, Hoa Chiêu đứng dậy cáo từ, không nói nhiều nữa.Ra cửa, đi ra rất xa, cô mới thở phảo một hơi, thật sự là nói nhiều sai nhiều, đối mặt với Hạ Kiến Ninh, thật sự là một chút cũng không thể qua loa được.Nhưng cửa này có lẽ đã qua, cô chỉ đến để kiểm tra sản nghiệp, đến nhà hàng Trung Quốc duy nhất gần đó là điều hợp lý.Muốn gây khó dễ, cô cũng không có biện pháp rồi, hãy để cho Diệp Thâm tự mình giải quyết a.Hạ Kiến Ninh vẫn nhìn chăm chú bóng lưng của cô, thẳng đến khi biến mất không thấy gì nữa.Sau đó mới cầm lấy tờ báo đặt ở dưới cặp công văn.Trang đầu đề, vẫn là tin tức kết hôn của cô diễn viên kia.Cô diễn viên kia lại đổi chủ ý rồi, cảm thấy Hawaii quá bình thường, cô a muốn đến núi tuyết Thụy Sĩ, hoặc là thảo nguyên ở Châu Phi, hoặc là sa mạc Ai Cập, tổ chức một buổi hôn lễ thật long trọng.Phải chọn quá nhiều, xoắn xuýt rồi, cho nên hôn kỳ nhất thời chưa định xuống.Một nhà Địch Luân luôn biết Diệp Thâm đã cự tuyệt, không dễ dàng cầm xuống, cho nên bọn hắn không có đem lời nói quá chắc chắn, chỉ sợ đến lúc đó sượng mặt."Thật sự là phế vật, mất trắng 1 triệu đô." Hạ Kiến Ninh lẩm bẩm nói.Hắn có thể lên làm thẩm tra viên này, là vì hắn sớm đã tiến vào một hệ thống đặc thù, nước ngoài có rất nhiều công tác hắn đều tham dự trong đó.Chỉ có điều về sau bởi vì lý do thân thể nên mới rút lui.Nhưng kể từ khi biết Diệp Thâm đi ra ngoài công tác, hắn đã làm đơn xin trở lại làm việc.Bên trên ngay từ đầu đã không đồng ý, hắn hoạt động hai năm, xếp đặt thiết kế thay đổi lãnh đạo, rốt cục đã được như nguyện.Đã biết thân phận cùng vị trí hiện tại của Diệp Thâm, hắn lập tức liên hệ một tổ chức nào đó ở nước ngoài.Tổ chức này lúc trước đã bị người đi làm nhiệm vụ trước vô tình phát hiện đấy, đem tin tức truyền về, có đăng ký trong hồ sơ.Nhiều năm trước Hạ Kiến Ninh đã từng lén xác nhận qua, thật sự có.Mà phần hồ sơ kia có lẽ đã biến mất trong trận hoả hoạn mấy năm trước.Cũng may hắn còn nhớ rõ phương thức liên lạc.Bất quá hắn cũng không nghĩ tới, chỉ một mẩu tin tức năm đó sẽ có tác dụng trên người Diệp Thâm.Hạ Kiến Ninh cười cười, hắn cũng không làm lộ thân phận thật sự của Diệp Thâm ra bên ngoài.Đả kích kẻ thù, hắn tuy không từ thủ đoạn, nhưng cũng có điểm mấu chốt. Bọn hắn có thể đấu tranh nội bộ, nhưng đối ngoại, hắn không thể tổn hại đến lợi ích quốc gia.Hắn chỉ tiết lộ với tổ chức kia, Tô Hằng thực tế là con rơi hoàng thất, trong tay nắm giữ bí mật bảo tàng hoàng thất.Mà hắn hi vọng dùng 1 triệu đô, để bọn hắn đem người giữ lại chỗ này, để hắn yên tâm đào tìm kho báu trong nước.Lừa gạt quỷ đấy, nhưng có người tin.Không có ai lại cầm 1 triệu đô ra đùa giỡn.Hơn nữa kho báu của hoàng thất? Sự hấp dẫn lớn như vậy, không ai ngăn cản được rồi.Thà rằng tin là có!Một số lãnh đạo cấp cao của tổ chức thần bí kia đã nghiên cứu nó quyết định giữ Tô Hằng lại, chia xẻ bí mật này.Mà O'neill đúng là một trong những lãnh đạo cấp cao đó, ông ta tiếp nhận nhiệm vụ này.Trước khi Tô Hằng nói ra vị trí của bảo tàng, bọn họ sẽ không để hắn rời đi đấy.Mà Diệp Thâm có thể nói ra sao, bảo tàng ở chỗ nào. . . Hắn chỉ có thể vĩnh viễn ở lại chỗ này rồi.Điều Hạ Kiến Ninh muốn chính là cái này.Về phần Suzanna, là niềm vui ngoài ý muốn.Hắn nắm ờ báo, hôm nay trên báo không có ảnh chụp của Diệp Thâm cùng Suzanna, nhưng mấy tờ trước đó có, Hoa Chiêu có nhìn thấy không?Có lẽ không phát hiện, cô ấy đang bận rộn thị sát sản nghiệp, làm sao có thời giờ mà đọc báo? Bằng không thì hiện tại nào có tâm tư đến nói xỏ xiên với hắn?Có lẽ cô ấy cũng chưa từng thấy Diệp Thâm.Đầu tiên, hắn thực sự tin tưởng Diệp Thâm, không phá hư quy củ, đem thân phận để lộ cho Hoa Chiêu.Thứ hai, trên báo chí có nhiều "Bằng chứng" như vậy, Diệp Thâm mặc dù có giải thích, Hoa Chiêu hiện tại cũng sẽ không thể cười được.Nhưng vừa rồi rõ ràng cô ấy cười đến vui vẻ, xem ra tâm tình rất tốt.Cho nên, Hoa Chiêu gặp hắn ở chỗ này, chỉ là trùng hợp.Hạ Kiến Ninh cũng cười.Tuy việc lấy chuyện này để công kích Diệp Thâm đã rơi vào khoảng không, nhưng cũng không sao cả, dù sao hắn cũng không thể về nước được rồi, không thể gặp Hoa Chiêu nữa rồi.Dù là Diệp Thâm cùng mặt trên xin chấm dứt nhiệm vụ, về nhà đoàn tụ, cái tổ chức kia cũng sẽ không thả người đấy.Một mình hắn, sao chống lại được một tổ chức?Hơn nữa thành viên của tổ chức thậm chí có bối cảnh là tập đoàn lớn, như vậy càng làm cho hắn yên tâm.Hạ Kiến Ninh cười cười, hắn phải ngẫm lại, đến lúc đó làm sao có thể để cho Hoa Chiêu tin tưởng hắn ta vĩnh viễn không thể về được.Hi vọng Suzanna này có tác dụng một chút....Xế chiều hôm đó Hoa Chiêu đã an vị trên máy bay trở về nông trường.Mà lúc này O'neill đang gõ cửa nhà "Phương tiểu thư".Tất nhiên là gõ cũng không ai mở đấy.Hắn đến chỗ hàng xóm nghe ngóng, kết quả nghe nói căn nhà này 2 năm qua không có người ở, họ chỉ nhìn thấy các nhà môi giới đến quản lý, lập tức biết rõ chính mình bị gạt.Không, là Phương tiểu thư cẩn thận, không cho địa chỉ thật. Dù sao tai nạn xe cộ lúc ấy, hắn cũng không kịp nói với cô ấy mấy câu, còn chưa kịp lừa gạt cô ấy.Không không không, hắn chưa từng nghĩ tới muốn gạt cô ấy!Hắn chỉ là muốn kết bạn với cô ấy. . . .O'neill bực mình, đá một cước vào cửa nhà để xe.Ngôi nhà này là nhà cũ, sau khi đến tay cũng chưa tu sửa qua, cửa nhà để xe nhìn không tệ, kỳ thật đã không còn kiên cố nữa.Một cú đá không quá mạnh đã làm cho cửa sắt bị nhếch lên, lộ ra một khe hở lớn.O'neill liếc thấy chiếc xe của hắn, không, là chiếc Ferrari của cô ấy dừng ở bên trong.Chiếc xe hơn 2 triệu đô này cũng không cần rồi, cứ để nó trong một căn nhà dột nát đã vài năm không ai ở ...Lông mày O'neill nhảy lên, cô ấy quả nhiên không phải là người tham tài như cha đã nghĩ.Cũng đúng, một vị tiểu thư chính nghĩa như vậy, mạo hiểm tính mạng đến cứu hắn, sao có thể là một người có lòng tham không đáy?Hoặc là, 2 triệu đô này ở trong mắt người ta, cũng không là gì.O'neill đánh giá một chút căn nhà cộng đồng trước mắt này, đây là một căn nhà tầm trung, đại khái cũng chỉ tầm 200 nghìn đô.Nhưng không để trống, còn phải có người đặc biệt quản lý để tránh bị người có tâm chiếm giữ, điều này cho thấy gia cảnh của cô ấy rất tốt.O'neill vui vẻ rồi, người phương Đông gia thế tốt, còn xinh đẹp như vậy, dễ nghe ngóng.Nếu Hoa Chiêu sống ở thành phố này, việc tìm hiểu có thể dễ dàng hơn, nhưng tiếc là không phải, cô ấy thường xuyên hoạt động ở phạm vi cách đây xa vạn dặm đây này.Giống như một người ở vùng Đông Bắc, hỏi thăm một người phụ nữ xinh đẹp ở đảo Hải Nam…Quá khó khăn....Hoa Chiêu đã trở về nhà, nghênh đón cô chính là những cái ôm nhiệt tình của các bảo bảo, còn có ánh mắt thấp thỏm không yên của Diệp Thư.Em gặp nó rồi hả?Diệp Thư dùng ánh mắt hỏi.Gặp được.Hoa Chiêu gật đầu.Sao rồi?Diệp Thư nháy mắt.Hoa Chiêu nháy mắt nhìn cô ấy cười cười.Diệp Thư lập tức thở phào cũng cười.Cô ấy đã biết em trai không phải người như vậy!Diêu Khôn nhìn cô ấy, lại nhìn Hoa Chiêu."Hai người các em nhìn qua nhìn lại như có bí mật gì vậy?""Đã biết là bí mật anh còn hỏi cái gì?" Diệp Thư nói với hắn: "Em phát hiện anh sao lại không có ánh mắt như vậy!"Diêu Khôn. . . . ."Tiểu Hoa, em đã gặp hắn sao? Hắn ở đâu?" Diêu Khôn trực tiếp hỏi Hoa Chiêu.Hắn tuy hỏi Diệp Thư, nhưng kỳ thật hắn đã nhìn ra bọn họ có ý tứ gì rồi, Hoa Chiêu đi một chuyến này, xem dạng rất lý tưởng."Không gặp." Hoa Chiêu nói ra.Diêu Khôn sửng sốt một chút, chuyện này khác xa với những gì hắn nghĩ.Bất quá không gặp tất nhiên là tốt nhất."Chúng ta lại đối chiếu sổ sách a, bảng báo cáo đã có, thừa dịp em đang ở đây thì hãy xem qua một chút, tránh khỏi đến lúc em trở về lại phải gửi qua bưu điện, tới tới lui lui, phiền toái lại chậm trễ thời gian." Diêu Khôn nói ra.Hắn muốn tìm chút chuyện cho Hoa Chiêu làm, để cho con bé quên người đàn ông kia đi!"Tốt." Hoa Chiêu nhìn hắn cười cười, người anh họ này quả thật rất đáng yêu.Hoa Chiêu thật sự bận rộn, nhà máy thực phẩm Diêu gia đã rất khổng lồ rồi, sổ sách của một quý, đủ để cô xem trong vài ngày.Mà cô đã không phải là du học sinh nữa, lần này là thăm người thân chỉ có một tháng.Cho đến khi cô gần như đã hoàn thành mọi việc, còn chưa thấy Diệp Thâm đến thăm cô, lập tức có chút nóng nảy.Không phải là không thuận lợi chứ?Xác thực rất không thuận lợi, Diệp Thâm lúc này bị người một nhà Địch Luân giam lỏng rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận