Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1169 - Bị Phát Hiện.



Chương 1169 - Bị Phát Hiện.



Chương 1169: Bị Phát Hiện.Quản lý trong lòng có khổ không nói nên lời, khách sạn bọn họ tính ra còn tốt, còn đăng ký tên khách, những nơi khác không đăng ký, ngay cả tên cũng không biết!"Đại thiếu gia, nếu không ngài tự mình đi qua hỏi một chút, dựa vào thân phận của ngài, các cô ấy khẳng định rất vui vẻ nói cho ngài biết." Người quản lý lấy lòng.Hắn không cảm thấy mình đây là đang tâng bốc, vốn chính là như vậy.Vị đại thiếu gia nhà hắn, mỗi lần tham gia tụ hội, lần nào mà không bị nữ nhân đuổi theo chặn lại?Hắn tự mình hạ mình đi hỏi tin tức của hai nữ nhân kia, đối phương sao có thể không cho?Chỉ là đáng tiếc, hai nữ nhân này đều đã có con.Tuy nhiên vẫn rất đẹp.Đại thiếu gia có lẽ vừa miệng với thể loại này?Quản lý không lên tiếng nữa, chỉ nhìn Cơ Hạo Nhiên.Cơ Hạo Nhiên đang nhìn Hoa Chiêu cùng Từ Mai, ánh mắt phần lớn đều rơi vào trên người Hoa Chiêu, lại nhìn đứa nhỏ trong ngực cô.Được rồi, hắn đối với loại này không có hứng thú, đáng tiếc."Cút." Hắn nói ra.Quản lý mất mặt, lập tức nghe lời mà lui xuống.Đột nhiên, một vệ sỹ sau lưng Cơ Hạo Nhiên cúi đầu nói ra: "Đại thiếu gia, hình như tôi thấy được một người chúng ta muốn tìm. . . . Nhưng cũng không quá xác định.""Ở đâu?" Mắt Cơ Hạo Nhiên lập tức híp lại.Lần này hắn tới đây, chính là vì tìm người lần trước đốt thuyền hắn!Phải biết rằng con tàu đó là sản nghiệp của riêng hắn! Mỗi năm mang lại cho hắn sự giàu có khổng lồ cùng với nguồn nhân mạch lớn, kết quả lại trở thành một mồi lửa!Còn giết chết rất nhiều người của hắn!Làm hắn trở thành trò cười trong hội!Vì việc này, hắn truy vết điều tra hơn mấy tháng, kết quả hiện tại đã có manh mối rồi hả?"Ở đằng kia." Bảo vệ chỉ vào trong đám người: "Ông già kia, người đàn ông bên cạnh ông ta, cùng người trong máy giám sát có dáng người rất giống nhau, bóng lưng rất giống, bên mặt cũng rất giống."Hắn chỉ Hoa Cường cùng Chu Binh, trọng điểm là Chu Binh.Giám sát đã có từ lâu, tuy rằng không phổ biến, nhưng an ninh trên thuyền đánh bạc là không thể thiếu.Chu Binh lần trước quả thật đi theo phía sau Diệp Thâm lên thuyền, không nghĩ tới để lại ảnh hưởng.Cơ Hạo Nhiên híp mắt nhìn sang, cũng xác định thân phận Chu Binh, quả thật giống trong máy thu hình.Giám sát cũng bị lửa lớn phá hủy hơn phân nửa, lưu lại thân ảnh khả nghi rất ít, cho dù có cận mặt thì cũng có ngụy trang, nhưng những sườn mặt cùng thân hình kia, đã khắc ở trong đầu hắn."Lại nhìn xung quanh, có người khác hay không." Cơ Hạo Nhiên nói.Mấy người nhìn chằm chằm cả buổi, không phát hiện những người khác xuất hiện bên trong máy thu hình.Mà Chu Binh, hiện tại cũng đang chơi nước, đi theo bên cạnh Hoa Cường, tựa như cháu trai của ông ấy, ngoại trừ lớn lên cường tráng một chút, không có gì đặc biệt."Nhìn chằm chằm vào bọn họ." Cơ Hạo Nhiên nói.Sau đó hắn liền nhìn thấy ông lão kia cùng Chu Binh nhìn thấy Hoa Chiêu, đi về phía cô.Hai nhóm người tụ tập lại với nhau, nói nói cười cười, hiển nhiên là quen biết.Trong gió mơ hồ truyền đến một tiếng "ông nội" ngọt ngào của Hoa Chiêu.Âm thanh này, làm cho lỗ tai Cơ Hạo Nhiên ngứa ngáy."Quá nóng, buổi trưa rồi chúng ta mau trở về đi, chiều chiều lại đến." Hoa Chiêu nói.Hai đứa nhỏ đều có làn da trắng, hiện tại đã phơi nắng đến đỏ bừng.Từ Mai cũng chịu không nổi, cô ấy sợ chuyển sang màu đen, cô ấy vốn đã có chút đen, nếu lại đen thêm sẽ không có cách nào nhìn.Hoa Cường không sao cả, cười ha hả cùng các cô trở về.Hoa Chiêu váy dài phiêu đãng, đi ngang qua Cơ Hạo Nhiên.Quay đầu nhìn bọn họ một cái.Từ khi cô cùng Từ Mai đến bờ cát chơi đùa, những ánh mắt tụ lại trên người các cô cũng rất nhiều.Đều nhờ hai cái váy dài bohemian do cô làm này, thời nay không có váy đẹp như vậy.Bất quá tầm mắt mấy người này đặc biệt nóng bỏng.Lúc đầu chỉ là ngẫu nhiên quét mắt một vòng, sau đó trực tiếp nhìn chằm chằm vào.Cô nhìn về phía Cơ Hạo Nhiên, phát hiện người này rất đẹp trai.Trầm ổn sắc bén, đáy mắt nhìn cô mang theo sát khí.Mấy người đàn ông phía sau hắn công phu che dấu còn chưa bằng hắn, địch ý có chút rõ ràng.Ngay cả Chu Binh cũng cảm giác được, nhìn lướt qua bọn họ một cái.Sau đó không có việc gì mà chuyển tầm mắt.Nhưng Hoa Chiêu nghe thấy tim hắn trong nháy mắt đã đập rất kịch liệt.Cô liền biết có chuyện khác thường, bất quá cũng làm như không có việc gì đi ngang qua bọn họ.Phía sau, cô cảm thấy tầm mắt của họ vẫn luôn dính vào mình.Cho nên Hoa Chiêu không đi nhà hàng khách sạn, mà nói muốn về phòng tắm rửa trước.Trở về phòng, Chu Binh quả nhiên đi theo phía sau, đáy mắt đều là lo lắng.Cô kéo mọi người vào và hỏi: "Có chuyện gì vậy?""Là những người kia!" Chu Binh nhanh chóng kể cho Hoa Chiêu chuyện thuyền đánh bạc.Hắn cũng nhận ra Cơ Hạo Nhiên, biết rõ đây là ông chủ trên chiếc thuyền kia.Hoa Chiêu lập tức khẩn trương, gọi Lưu Minh đến: "Đi tìm Diệp Thâm, nói anh ấy ngàn vạn lần đừng tới đây! Cũng không biết ngày hôm qua lúc anh ấy tới có bị phát hiện không. . . ."Lưu Minh biết chuyện thuyền đánh bạc, nhưng người trên thuyền khẳng định không biết hắn, hắn lúc ấy xác thực cũng đi Hồng Kong, nhưng vận khí không tốt, vừa đến nơi đã bị thương phải quay trở về.Hiện tại ngược lại tốt, để cho bọn họ có một người đi thông báo cho Diệp Thâm.“Anh cẩn thận một chút, đừng để người ta theo dõi được!” Hoa Chiêu nói với Lưu Minh."Được." Lưu Minh nói: "Yên tâm đi, nơi này là Bằng Thành, không phải Hồng Kong, là thế lực của chúng ta, bọn hắn tới không được mấy người."Nói xong hắn vẫn cải trang một chút mới đi ra ngoài.Lúc đến thang máy, hắn phát hiện tầng lầu đã bị người ta canh giữ, trái tim hắn nhất thời nâng lên, nhưng hắn không quay đầu lại, mà dùng tốc độ nhanh hơn liên lạc với Diệp Thâm.Hoa Chiêu ngồi trong phòng muốn gọi điện thoại cho Diệp Thâm, cô biết số điện thoại trong phòng làm việc mới của Diệp Thâm.Nhưng cô không động.Khách sạn này là liên doanh giữa trong nước và Hồng Kông, cô phải thận trọng.Đối phương cho dù đi theo đến khách sạn cũng không sao, nhưng cũng là người Hồng Kong, lại là người có thế lực, muốn ghi chép liên lạc cũng có thể.Cho nên cô chỉ có thể phái người ra ngoài tìm Diệp Thâm.Có người gõ cửa.Hoa Cường cùng Từ Mai đều bị Chu Binh kiếm cớ đưa đến phòng Hoa Chiêu.Đối phương nếu như nhận ra hắn, muốn tìm phiền toái..., tìm một mình hắn là được rồi, chớ liên lụy Hoa Cường cùng Từ Mai."Làm sao vậy?" Vào cửa, Hoa Cường liền nghiêm túc mà hỏi.Chỉ có Từ Mai, còn mờ mịt, không biết Hoa Cường vì sao đột nhiên thay đổi sắc mặt.Hoa Chiêu nhìn dáng vẻ của cô ấy, liền biết cô ấy không giấu được một chuyện lớn như vậy, cho nên nháy mắt với Hoa Cường nói: "Là Diệp Thâm, đột nhiên nói có việc phải đi công tác, mấy ngày nay không rảnh ở bên cháu, chán ghét!”Hoa Cường nhìn hiểu ánh mắt của cô, nhất thời hòa hoãn biểu tình, cười nói: "Thì ra là loại chuyện nhỏ này, ông còn tưởng rằng là chuyện gì, làm cho khẩn trương đây này.”"Khẩn trương sao? Ai khẩn trương?" Từ Mai hỏi."Ai nha không nói chuyện này nữa, cô tắm rửa chưa? Nhanh chóng tắm rửa chúng ta ra ngoài ăn cơm." Hoa Chiêu nói.Biết đối phương có một con thuyền đánh bạc, còn có nhiều đàn em như vậy, thế lực rất lớn, Hoa Chiêu cũng không dám ở trong phòng.Ở trong phòng nếu thực sự có chuyện gì, dễ che dấu.Cô sẽ đi xuống ăn tối, đi đến hội trường.Lưu Minh nói đúng, đây là địa bàn của bọn họ, khách sạn Bằng Thành lại là một địa phương trọng điểm, cô không tin có người dám cuồng vọng ở chỗ này làm ra chuyện gì trước mặt mọi người.



Bạn cần đăng nhập để bình luận