Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 128 - Diễn Tinh



Chương 128 - Diễn Tinh



Chương 128: Diễn Tinh.Hoa Chiêu cũng không muốn rời đi, nàng muốn tìm cơ hội lấy được những mảnh ngọc bội của ông Tào để hấp thụ năng lượng.Nhưng dưới cái nhìn chằm chú của Diệp Danh và Diệp Thâm lôi kéo, cô rời khỏi hố mạch nước ngầm và đi đến bên miệng giếng ...Diệp Danh thở dài đối với Diệp Thâm nói: "Chăm sóc vợ của em đi."Hắn nhìn không được nữa, cứ như vậy trong chốc lát hắn liền cảm giác trên đầu mình đổ mồ hôi rồi!Cưới được một cô vợ trẻ thật không bớt lo ...Diệp Danh lau mồ hôi trên trán, đi tìm thầy Tôn.Hắn hơn Diệp Thâm 6 tuổi, hắn có ấn tượng và tình cảm sâu sắc với ngôi nhà này hơn Diệp Thâm, hắn muốn nói chuyện với thầy Tôn về các chi tiết của ngôi nhà và cố gắng sửa chữa nó nhiều nhất có thể.Hoa Chiêu nhìn theo bóng lưng của hắn, mỉm cười.Lúc nãy cô đứng bên mạch nước ngầm, ánh mắt của Diệp Danh nhìn cô thực sự lo lắng, thường xuyên nhìn vào bụng và dưới chân, sợ rằng cô trượt chân té xuống.Vị anh cả này không tệ, tuy rằng căn nhà này không thể để cho anh ta ... nhưng cô có thể thúc giục anh ta mua một ngôi nhà riêng.Có tài mọi người cùng nhau phát, cũng tránh khỏi tương lai anh em ruột lúc đó chênh lệch quá lớn, lại có mâu thuẫn gia đình.“Gia đình anh cả bây giờ sống ở đâu?” Hoa Chiêu hỏi.“Phía bắc thành phố, nhà ở phúc lợi của trường.” Diệp Thâm nói.“Có lớn không?” Hoa Chiêu lại hỏi.“Hơn 60 mét vuông.” Diệp Thâm nói.Tuổi của Diệp Danh đã nói lên hắn tư lịch không đủ, mà bây giờ "Tư lịch" đại đa số là phụ thuộc vào độ tuổi đấy, nên đã bị định sẵn không được đề bạt chức danh cao hơn, không được phân căn nhà lớn hơn."Lại nói anh ấy cũng mua một căn tứ hợp viện, mọi người cùng nhau làm hàng xóm." Hoa chiêu nói ra."Anh ấy không có tiền." Diệp Thâm trả lời dứt khoát.Hoa chiêu...Hiện giờ lương giáo viên cũng không nhiều, dù là giáo viên đại học thì Diệp Danh cũng chỉ là giảng viên, lương tháng của anh ấy đã hơn 80. Thực tế đã vượt qua mức bình quân đầu người, đã không tệ rồi.Văn Tịnh cũng làm cùng trường, nhưng văn phòng phụ trách nội vụ, lương còn thấp hơn, 60 tệ.Mặc dù nhà hiện nay đã rẻ hơn so với các thế hệ sau, nhưng nó vẫn là một thứ xa xỉ mà hầu hết mọi người không thể mua được.Ví dụ như Tào gia chiếm nửa tòa tứ hợp viện, giá trị mấy vạn, mà hiện tại lương trung bình của mỗi người hằng năm chỉ có hơn 500, là người bình thường không ăn không uống hơn 100 năm mới có thể mua nổi đấy.Tất nhiên, nhiều người hoàn toàn không có ý thức mua nhà, trừ khi nhà chật chứa không nổi nữa thì mới mua nhà?Sau này đi làm thì có đơn vị rồi, đơn vị có khu tập thể, khi lập gia đình thì đơn vị sẽ phân nhà.Một số xí nghiệp hoạt động không tốt thì việc phân nhà sẽ chậm hơn hoặc nhỏ hơn một chút, nhưng dù chậm hay nhỏ, đơn vị nào cũng sẽ giao nhà, vậy tại sao phải trả giá đắt để mua nó? Kẻ đần sao? Nhiều tiền không có chỗ tiêu sao?Ngoài ra, căn bản cũng không có chỗ mua.Nhà ở tư nhân chỉ có thể được đổi, không được bán.Về cơ bản là như vậy ... Tất nhiên, cũng có một số hoạt động đặc biệt cho phép mọi người mua và bán nhà một cách hợp pháp.Về phần Diệp Mậu cùng Miêu Lan Chi đồng ý bỏ tiền, bọn họ cũng cầm không ra mấy vạn."Nhà mẹ đẻ của chị dâu cũng không bớt lo, luôn luôn có các lý do đến xem bọn hắn làm gì rồi đòi tiền." Diệp Thâm tiếp tục nói: "Cho nên anh đoán anh cả trong tay căn bản không có bao nhiêu tiền."Hoa Chiêu lập tức đồng tình mà nhìn về phía Diệp Danh, quá thảm rồi.Cô phải dẫn anh cả cùng nhau làm giàu ...Diệp Thâm đã chịu đựng đủ cô liên tiếp nhìn về phía người đàn ông khác khác…Lại cười lại nhíu mày đấy, dù là là anh cả của mình đều không được!Anh nắm cằm của cô, đem cái đầu nhỏ quay lại để cho cô nhìn mình, nói sang chuyện khác: "Em lại đến bên cạnh giếng làm gì?"“Ồ, em đi xem thử ~” Hoa Chiêu như ngửi thấy mùi chua chua, đột nhiên nở nụ cười như tiểu hồ ly trộm cá. Nếu không phải không đúng dịp, cô sẽ lao vào hôn một cái.Một chút hờn dỗi của Diệp Thâm biến mất trong tiếng cười, nếu không phải không đúng chỗ, anh nhất định cúi đầu xuống hôn một cái.Ánh mắt hai người gặp nhau đã thấy ý tứ giống nhau.Diệp Thâm ngượng ngùng trước, quay đầu nhìn về phía giếng nước: "Cái này có cái gì đẹp mắt hay sao?"“Không biết mấy người của thầy Tôn có làm sạch giếng được không, chúng ta khơi thông nó một lần nữa để dùng.” Có người bên ngoài, Hoa Chiêu cũng không tiếp tục trêu chọc."Anh vẫn lo lắng vấn đề về an toàn." Diệp Thâm còn muốn cự tuyệt."Trong sân có giếng cạn, phong thuỷ bên trên cũng không tốt." Hoa chiêu nói ra: "Nếu lo lắng, chúng ta nghiên cứu làm thêm một cái nắp khoá bên trên."Thấy cô kiên trì, Diệp Thâm gật đầu không từ chối.Kỳ thật cũng không quan hệ nhiều lắm, dù sao Hoa Chiêu về sau sẽ theo quân, đoán chừng thời gian ở đây cũng sẽ không nhiều.Hai người chuẩn bị rời miệng giếng để hỏi xem thầy Tôn có dọn giếng không, thì có hai người bước từ ngoài cổng vào, một nam một nữ, độ tuổi 30 đến 40. Trông bộ dạng khí chất cũng không tệ, không giống như những người bình thường.Diệp Thâm không nhận ra họ, nhưng Diệp Danh nhận ra họ ngay lập tức, anh liếc nhìn Hoa Chiêu, sau đó bước nhanh về phía cửa.Vừa đi, anh vừa cười nói: "Trưởng ban Tề, bí thư Tề, sao hai người lại ở đây? Thật là khách quý hiếm gặp."Họ Tề?Diệp Thâm cùng Hoa Chiêu đồng thời nghĩ đến cái gì, nhìn về phía hai người, quả nhiên từ trên mặt của bọn hắn đã tìm được một chút bóng dáng Hoa Cường."Không nghĩ tới thầy Diệp vậy mà còn nhớ rõ chúng tôi, tôi nhớ được chúng ta gặp một lần vào năm năm trước." Tề Bảo Quốc nhìn Diệp Danh chân thành mà ca ngợi nói: " Thầy Diệp trí nhớ thật tốt!"“Trí nhớ của trưởng ban Tề cũng không tệ, còn nhớ là cách đây 5 năm, có một lần.” Diệp Danh đi tới, thành tâm khen ngợi.Hai người bắt tay cười nói, nụ cười giống nhau không đến đáy mắt.Đương nhiên Diệp Danh tuổi trẻ hơn lại anh tuấn hơn, cười đến càng đẹp mắt một ít.Mà Tề Bảo Quốc gần tuổi 40, toàn thân quan khí nồng đậm, cười không ra mây trôi nước chảy như Diệp Danh.“Bí thư Tề, ngài khỏe." Diệp Danh lại cùng Tề Thư Lan bắt tay.Tề Thư Lan cười đến ưu nhã vừa vặn, từ trong ra ngoài đều lộ ra là một người phụ nữ có tri thức hiểu lễ nghĩa.Tuy nhiên, Hoa Chiêu biết hai người đã tự tay viết thư báo cáo sai sự thật, đích thân tố cáo cha mình, cắt đứt quan hệ cha con trước mặt mọi người.Ánh mắt của cô cùng Tề Thư Lan chạm vào nhau.Tề Thư Lan con mắt lập tức đỏ lên, nức nở nói: "Đây là Hoa Chiêu sao? Lớn lên thật giống cha!”Hoa chiêu cùng Diệp Thâm khóe miệng đồng thời run rẩy.Diệp Thần đột nhiên nhớ tới cô gái mập mạp dưới ngọn đèn lần đầu gặp mặt ... Nhìn bây giờ, cô gái nhỏ tinh xảo như búp bê trong cửa hàng Hoa kiều, dù sao cùng Hoa Cường cũng chỉ giống hai phần mười, hoàn toàn nhìn không giống.Diễn tinh.Hai người cùng lúc nghĩ.Cái từ này là Diệp Thâm gần đây thường xuyên cùng Hoa Chiêu nói chuyện phiếm nghe tới đấy, lập tức đã tìm được chỗ dùng."Tôi giống cha của bà? Bà là ai?" Hoa Chiêu giả bộ không biết hỏi.Diệp Thâm cúi đầu nhìn thoáng qua cô vợ nhỏ, dựa vào hiểu biết của mình đối với cô ấy, cô tuyệt đối đã đoán ra người này là ai rồi.Được rồi, diễn tinh đây.Bất quá cái vẻ mờ mịt ngây thơ, sao lại đáng yêu đến vậy?



Bạn cần đăng nhập để bình luận