Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 517 - Quá Không Đứng Đắn Rồi.



Chương 517 - Quá Không Đứng Đắn Rồi.



Chương 517: Quá Không Đứng Đắn Rồi.Hoa Chiêu cũng không biết mình tại sao lại đột nhiên chú ý tới giỏ của các cô ấy, trong lòng cô cười cười giương mắt nhìn về phía mấy chị dâu.Diệp Thâm tuyệt đối là người trẻ tuổi nhất có thể mang người nhà theo quân đấy, cô gọi chị dâu là chuẩn rồi.Mà mấy người trước mặt này cũng xác thực lớn tuổi hơn cô không ít.Cô đoán chừng lớn nhất cũng phải 40, nhỏ nhất cũng là 25~26 rồi.Bộ dáng đều rất chất phác, ăn mặc cũng rất chất phác, cho cô cảm giác họ cũng giống như cô xuất thân nông thôn.Cô quan sát những người khác, người khác cũng quan sát bọn họ đấy.Thật sự là một đôi ah…Cùng là người, tại sao người ta lại lớn lên không giống như vậy!Người đàn ông coi như xong, lớn lên có đẹp hay không không quan trọng, có bản lĩnh mới quan trọng.Nhưng người phụ nữ này nha, lớn lên cũng quá dễ nhìn rồi, chiếc váy hoa trên người dài đến đầu gối, nửa chân trắng như tuyết cứ vậy mà lộ ra…Còn có bộ ngực kia, cũng không biết thắt lại một chút mà cứ nâng cao vậy…Không giống người đứng đắn nha? !Nụ cười nhiệt tình của hai chị dâu lớn tuổi nhất bỗng chốc vụt tắt.Vài người khác ánh mắt rơi vào trên người Hoa Chiêu, cũng có chút lập loè.Ánh mắt của các cô quá trực tiếp, muốn Hoa Chiêu đoán không được các cô đang nghĩ cái gì cũng khó khăn, cô thầm nghĩ mà trợn trắng mắt.Nhưng vẫn phải nặm ra khuôn mặt tươi cười đáp lại các cô ấy: "Chị dâu xin chào, em mới tới đấy, gọi là Hoa Chiêu, đây là người đàn ông của em, Diệp Thâm."Nhìn xem nhìn xem, ngay cả nói chuyện cũng đoạt trước người đàn ông nhà mình, không yên phận mà."Xin chào, xin chào." Một người chị dâu lớn tuổi chị dâu chào lại qua loa, liền đẩy một người phụ nữ hơn 20 tuổi bên cạnh đi ra: "Tiểu Thúy, tranh thủ thời gian đi đem đồ hái xuống, thừa dịp hai ngày này trời tốt nhanh chóng phơi, bằng không thì qua vài ngày trời mưa, liền không phơi nắng được nữa, đến lúc đó mùa đông sẽ ăn cái gì?"Người phụ nữ trẻ tuổi ngẩng đầu, cười xấu hổ với Hoa Chiêu, liền phối hợp tiến vào sân nhỏ, bắt đầu hái đồ trong đất.Hoa Chiêu sững sờ.Người phụ nữ lớn tuổi nhất mở miệng giải thích: "Tôi họ Lý, cô gọi tôi chị dâu Lý là được, ở nơi này của chúng tôi có 5 nhà, còn có 5 nhà còn lại sân nhỏ đểu để không đấy, không lấy cũng lãng phí, cho nên chúng tôi cùng xin chỉ thị, 5 cái sân nhỏ để không cũng cho chúng tôi trồng, một nhà một sân, cô đừng để ý ah. Đương nhiên về sau khẳng định trả lại cho cô, nhưng hiện tại mấy đồ ở bên trong còn là của chúng tôi."Thì ra là thế, cùng Hoa Chiêu đoán được không sai biệt lắm.Cô vừa cười vừa nói: "Chị dâu vất vả gieo xuống đấy, tất nhiên là của mọi người rồi, em có thể để ý gì được? Ngược lại mấy chị dâu thật có năng lực ah, một người trồng ba bốn mẫu đất a, quá chịu khó rồi."Còn rất biết nói chuyện, biểu cảm trên mặt cũng không giả.Biểu cảm của mấy người phụ nữ đã khá hơn nhiều.Nhưng còn có một người phụ nữ hơn 30 tuổi âm thầm phủi miệng nói ra: "Chúng tôi đều là xuất thân nông thôn, đã quen khổ, người thành phố các người không cách nào so sánh được."Hoa Chiêu cười cười, giống như nghe không ra cô ta châm chọc: "Vừa hay, em cũng là dân quê.""Cô là dân quê?"Mấy người phụ nữ đều trừng lớn mắt, không thể tin mà nhìn cô.Trên người nàng thật sự không có một chút khi chất thôn quê nào, cô ta đứng ở nơi đó, so với mấy người phụ nữ nột thành ở trên lầu còn có khí chất thành phố nhiều hơn!"Bây giờ còn là hộ khẩu nông thôn đấy, chưa chuyển tới nội thành, nhưng lần này đoán chừng có thể nha?" Cô quay đầu hỏi Diệp Thâm.Cô muốn chuyển hộ khẩu, đương nhiên là rơi xuống danh nghĩa của Diệp Thâm, mà Diệp Thâm cũng là chờ bên này ổn định trực tiếp chuyển, bằng không thì một đống thủ tục xử lý 2 lần, rất phiền toái.Anh gật gật đầu.Mấy người chị dâu tin, cái này vốn cũng không có gì tốt mà nói dối đấy, dân quê nói dối mình là người trong thành phố còn khả năng, người trong thành nói dối chính mình là dân quê rất không có khả năng.Sự mâu thuẫn không thể giải thích được trong lòng cũng nhỏ đi một chút, nếu Hoa Chiêu có thể ăn mặc đơn giản chút ít thì tốt hơn.Kỳ thật Hoa Chiêu ăn mặc đã rất mộc mạc rồi, trên người chẳng qua là một chiếc váy hoa nhỏ màu trắng mà thôi, hơn nữa làn váy đã vượt qua đầu gối, cũng không phải siêu ngắn.Không có gì khác thường, ngay cả kiểu tóc là bím tóc buông thõng trước ngực.Muốn trách, chỉ có thể trách cái mặt rồi.Ah, còn có giai đoạn nuôi con bằng sữa mẹ nên dáng người có chút không quá "Đứng đắn"…Người phụ nữ trong vườn đã hái sẵn một rổ cà tím và dưa chuột đi ra rồi, mấy người chị dâu cũng không ở lại, họ chào rồi cùng nhau ra về.Mặc dù Hoa Chiêu là dân quê, họ dường như không thể nói chuyện được với cô.Nghe một chút đó là tiếng phổ thông chuẩn đó, vùng quê xung quanh thủ đô phải không?Cô cũng có thể nghe hiểu được phương ngữ của họ từ khắp năm sông bốn biển.Các cô ấy đi rồi, Hoa Chiêu cũng cùng Diệp Thâm đi ra.Ngày hôm sau bắt đầu, lục tục ngo ngoe mà khuân đồ lại đây.Nồi chén chảo, ga giường đệm chăn, quần áo sách vở, một rương lại một rương chuyển đến.Cô còn làm mấy cái giá đỡ dời qua.Nhà bếp dành riêng cho hai người, bây giờ đã có đầy đủ các dụng cụ nhà bếp, nhiều loại nồi, bát khác nhau và nhiều chậu rửa khác nhau.Phòng ngủ phía Tây được dùng làm phòng học và phòng vui chơi cho trẻ em, toàn bộ là giá sách âm tường và 1/3 số sách ...Chính hai thứ này, làm cho mấy chị dâu hiếu kỳ tới thăm nhà rất nhanh liền rút lui."Quả nhiên không phải người cùng một đường với chúng ta.""Cô rốt cuộc là đang làm gì vậy? Dạy học hay là nấu cơm vậy?""Tôi đã hỏi, không có công tác, trước khi lập gia đình chỉ ở trong thôn trồng trọt!" Người phụ nữ bĩu môi."Chậc chậc chậc, vậy thì thật là tốt số ah, nghe nói người đàn ông của cô ta rất lợi hại!"Cái này cũng không cần phải nghe ngóng, còn trẻ như vậy đã có thể vào ở cái nơi đóng quân này đấy, không thể không lợi hại."Cô nếu lớn lên giống như vậy, cô cũng sẽ tốt số.""Không không không, tôi vẫn phải từ chối thôi, như vậy không đứng đắn…Đi ra ngoài đều bị người ta chê cười!""Cũng đúng ~ "Âm thanh nói chuyện xa dần, nghe không được rồi.Hoa Chiêu liếc mắt.Nhưng cô cũng không để ý, đều là chút ít tâm tư bày ở trên mặt là người không có tâm nhãn, cùng loại người này ở chung không khó.Chỉ là nhóm chị dâu trên lầu, bọn họ còn chưa thấy qua, không biết là dạng người gì.



Bạn cần đăng nhập để bình luận