Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 613 - Mùi Máu Tươi.



Chương 613 - Mùi Máu Tươi.



Chương 613: Mùi Máu Tươi.Không bắt được Mã Đại Cường cũng không sao cả, sau lưng Mã Đại Cường có chỗ dựa là Mã đại soái, ông ta chạy không được.Diệp gia lập tức bắt đầu nhằm vào Mã đại soái, một loạt thủ đoạn đổ xuống, Mã đại soái lập tức kêu khổ thấu trời.Ông ta cũng hận đến nghiến răng ngứa, lúc Mã Đại Cường làm như vậy, không thông báo trước cho ông ta! Ông ta cái gì cũng không biết.Nhưng khi xảy ra chuyện, ông ta vẫn phải ôm lấy, ai bảo bọn họ là anh em ruột, ông ta cũng không thể nói rõ, hiện tại Diệp gia ngay cả ông ta cũng hận lây, cự tuyệt giải thích.Nhưng ông ta không thể cứ mãi như thế này, ông ta vẫn bất động.Mã đại soái suy đi nghĩ lại, đem Mã Quốc Khánh gọi đi qua...Cái tầng diện này đọ sức, Hoa Chiêu cũng không tham dự rồi, dù tham dự cũng không được.Cô lái xe về nhà, nhiệm vụ của Diệp Thâm cũng nên kết thúc rồi.Ô tô vững vàng mà lái vào đại viện, đứng ở trước cửa nhà mình, lập tức hấp dẫn đến thật nhiều ánh mắt.Thấy Hoa Chiêu từ ghế điều khiển bước xuống, mọi người càng kinh ngạc."Mẹ Vân Phi, cô biết lái xe rồi hả?" Chị dâu Vương kinh ngạc nói."Đúng vậy a, vừa học được." Hoa Chiêu cười trả lời."Ai nha, cô cũng thật là lợi hại!" Chị dâu Vương khen ngợi nói. Cô đừng nói lái xe, ngồi xe còn chóng mặt, cũng may cô không cần thường xuyên đi nội thành mua thức ăn, bằng không thì ngẫm lại liền đau đầu.Tô Nguyệt ôm đứa nhỏ đứng trong đám người, trên mặt treo nụ cười cứng ngắc.Hoa Chiêu làm như không phát hiện ra cô ta, bận rộn mà thu thập đồ trên xe.Miêu Lan Chi lại chuẩn bị cho bọn nhỏ một đống lớn quần áo, đồ chơi, còn có đồ ăn.Hoa Chiêu cũng mua một số vật nuôi nhất định phải có ở nhà: gà, vịt, ngỗng và hai con heo nhỏ.Lúc Miêu Lan Chi thấy những con vật này cũng rất kinh ngạc, bà thật sự không cách nào đem Hoa Chiêu cùng việc chăn heo liên hệ cùng một chỗ, dù biết cô là dân quê, trước kia luôn chăn heo.Kỳ thật Hoa Chiêu cũng không muốn nuôi, nuôi chúng sống cũng không đạt đến mức tinh luyện rồi…Nhưng để có cái ăn, cô vẫn cố chịu đựng.Chính mình nuôi ra thịt heo, so với mua ở bên ngoài còn tốt hơn vô số lần, nếm qua một lần lại ăn thịt bên ngoài cũng không thơm nữa rồi.Hoa Chiêu một chuyến lại một chuyến mà vội vàng, giả bộ như không phát hiện Tô Nguyệt.Nhưng điều này hiển nhiên ngăn cản không được bước chân của Tô Nguyệt, cô ta đi theo đằng sau Hoa Chiêu tiến vào sân nhỏ.Mấy người chị dâu xung quanh nháy mắt ra hiệu.Xem ra Tô Nguyệt đây là nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu rồi. Cũng đúng, trong nội viện này, ngoại trừ cô ta, thì chính là Hoa Chiêu tuổi còn nhỏ, dễ bắt nạt.Bất quá việc này, các cô cũng khó mà nói cái gì, nếu nói sẽ giống như các cô không muốn gặp Tô Hạo đấy.Tô Nguyệt tiến vào sân nhỏ tựu "Cùng hài tử chơi".Hoa Chiêu nhìn Tô Hạo đang nằm sấp trên người cô ta, trong lòng thở dài, làm thêm chút đồ ăn đi.Hôm nay làm cà rốt nghiền cùng canh trứng gà, hai tiểu gia hỏa ăn đến vui thích, Tô Hạo lại ăn như hổ đói."Chị dâu Diệp, chị sao lại quen biết Diệp đại ca của tôi vậy?" Tô Nguyệt đột nhiên lên tiếng.Hoa Chiêu sững sờ, lông tơ sau cổ lập tức bị dựng lên, "Diệp đại ca của tôi"?"Tôi cùng 'Diệp đại ca của cô' là đính ước từ bé." Hoa Chiêu nói ra. Cô ở chỗ Diệp đại ca của cô tăng thêm ngữ khí.Tô Nguyệt hình như nghe ra rồi, mặt có chút hồng, nhưng cô ta không giải thích, tiếp tục hỏi: "Đính hôn từ bé? Chị không phải là dân quê sao?...Diệp đại ca không phải người trong thành phố sao?""Ông nội của tôi cùng ông nội của anh ấy biết nhau." Hoa Chiêu nói ra."Nha." Tô Nguyệt không có không biết xấu hổ mà hỏi hai người tại sao biết đấy, thấy bộ dạng Hoa Chiêu tựa hồ không muốn nói.Cô ta cũng không phải là người không xem sắc mặt.Nhưng vài giây sau đó, cô ta lại hỏi: "Trước kia có người đến chính là anh trai của Diệp đại ca? Bọn họ có mấy anh em?"Hoa Chiêu nháy mắt nhìn cô ta, không trả lời vấn đề này: "Cô muốn biết cái gì?"Tô Nguyệt lập tức nói: "À? Em không muốn biết cái gì, em chính là tùy tiện tâm sự!" Nói xong không dám nhìn Hoa Chiêu, đút cho Tô Hạo ăn từng miếng từng miếng liên tục, suýt nữa làm thằng bé bị nghẹn rồi.Tâm tư của cô ta cũng không khó đoán, đều ở trên mặt đây này. Hơn nữa, thiếu nữ 17 tuổi nha, thấy người đẹp trai khó tránh khỏi nghĩ nhiều.Cô ta còn rất tốt, đánh chủ ý lên anh em của Diệp Thâm ý."Bọn hắn chỉ có hai anh em, Diệp Thâm còn có một chị gái, không có em trai rồi." Hoa Chiêu nói ra.Em trai họ ngược lại là có mấy người, nhưng cô không muốn nói, nói ra, cô ta sẽ suy nghĩ về điều đó.Cô sẽ không làm mai cho người ta, huống chi đối phương là Tô Nguyệt.Mặt Tô Nguyệt lập tức đỏ đến muốn nhỏ máu.Cô ta cũng không muốn hỏi, biểu hiện như vậy rất không biết rụt rè, nhưng cô ta không có biện pháp khác.Hai ngày này cô ta đã nói bóng nói gió cùng anh trai để nghe ngóng tình huống trong nhà của Diệp Thâm, nhưng hỏi nhiều hơn liền rước lấy anh trai cảnh giác, răn dạy cô ta không được nghe ngóng lung tung!Xem ra dù anh ấy biết rõ, cũng sẽ không nói cho cô ta biết đấy.Tô Nguyệt biết chuyện gì xảy ra, anh ấy cảm thấy ngày đó Hoa Chiêu đã làm cho mình mất hết mặt mũi, không muốn cùng Diệp Thâm và Hoa Chiêu liên hệ rồi.Anh trai của cô ta chính là như vậy, chết vì sĩ diện!Cô ta không sĩ diện, không ai nghĩ cho tương lai của cô ta, chính cô ta phải vì chính mình mà để ý.Đáng tiếc, Diệp Thâm không có em trai, mà tuổi của anh trai hắn, nhất định là đã thành gia rồi.Về sau Tô Nguyệt triệt để câm miệng rồi, đợi Tô Hạo ăn xong, ôm đứa nhỏ đi ra."Ai, ai!" Tô Nguyệt vừa đi, chị dâu Vương liền ghé vào trên đầu tường gọi Hoa Chiêu.Hoa Chiêu đi qua, chị dâu Vương nhỏ giọng hỏi: "Cô ta đến làm gì?"Hoa Chiêu cười nói: "Không có việc gì, cô ta là đến…Thăm nhà."Chị dâu Vương bĩu môi: "Cô ta đây là lại nhìn chằm chằm vào cô rồi, trước kia đã nhìn chằm chằm vào người trên lầu tên Cao Tú Anh kia mà, mỗi ngày mang đứa bé đến thăm nhà, một chuỗi ngày dài, Tô Hạo ăn uống đều được Cao Tú Anh giúp đỡ."Tuy không muốn liên quan đến chuyện này, nhưng chị dâu Vương vẫn nhịn không được nói cho Hoa Chiêu biết chuyện, tránh khỏi cô bị người ta lợi dụng còn không biết."Em đã biết, cám ơn chị dâu." Hoa Chiêu thở dài bất đắc dĩ nói: "Đây chẳng phải là vì thấy đứa nhỏ đáng thương sao. Hơn nữa em hiện tại biết lái xe rồi, đoán chừng ban ngày cũng luôn chạy vào nội thành, về thăm nhà cùng mẹ chồng một chút, cô ta đến rồi em cũng không ở đó."Hoa Chiêu thật sự định như vậy đấy, ban ngày Diệp Thâm không ở nhà, không bằng cô giống như đi làm, vào thành phố tìm người trong nhà chơi, về sau Tô Nguyệt cũng không bắt bớ cô được vài lần.Nếu như không phải Tô Hạo quá nhỏ, nhìn quả thực đáng thương, đến cổng cô ta cũng không vào được.Biết Hoa Chiêu nghe hiểu rồi, còn có đối sách, không phải là một người đễ bị người ta chiếm tiện nghi, chị dâu Vương an tâm, cùng cô trò chuyện việc cô mua được hai con heo."Cô vậy mà biết chăn heo…" Chị ấy nhìn heo, lại nhìn Hoa Chiêu, cũng không cách nào đem cô cùng heo liên hệ cùng một chỗ: "Cô có thể nuôi sao?""Nhà em mỗi năm đều chăn heo." Hoa Chiêu cười nói."Thật sự là dân quê ah." Chị dâu Vương cảm thán.Từ khi xe này lái về ra, Hoa Chiêu lại để lộ chuyện ông nội là lão binh xuất ngũ, thân phận nông thôn của cô lại bị nghi vấn rồi.Lúc này thì chấp nhận rồi, người ta biết nuôi heo, đúng là người nông thôn."Tôi cũng muốn nuôi kia mà đáng tiếc chồng tôi không cho." Chị dâu Vương tiếc nuối nói.Nuôi heo thật tốt, một năm tiết kiệm bao nhiêu tiền bán thịt? Hơn nữa ăn cũng nhiều ah!Như nhà bọn họ, một tuần lễ cũng chỉ phát một lần thịt, một lượng, một đại gia đình, một người một đũa đã hết, vừa đủ nhét kẽ răng."Người đàn ông của cô cho?" Chị dâu Vương đột nhiên bát quái mà nhìn Hoa Chiêu: "Cô không phải thừa dịp hắn không ở nhà mà tự mình làm chủ chứ? Hắn trở về sẽ không bắt bọn nó giết thịt?""Sẽ không đâu." Hoa Chiêu tự tin nói.Lại cùng chị dâu Vương hàn huyên vài câu, cô liền bận rộn làm việc.Gà vịt ngỗng cô mua không ít, đặc biệt là gà, mua 20 con, có lớn có nhỏ, một số để ăn thịt, một sô giữ lại đẻ trứng đấy.Có 5 con vịt, con này giữ lại đẻ trứng để làm trứng vịt muối.Ngỗng chỉ có hai con, dùng để giữ nhà. Tránh khỏi trong sân có rắn, côn trùng, chuột vào, cô nhất thời sơ sẩy không nhìn thấy, doạ đến bọn nhỏ.Những tiểu tử này đến rồi, cô phải sắp xếp chỗ ở cho chúng.Gia cầm thì dễ hơn, ở trong góc hậu viện vây cái hàng rào là được. Heo thì cô phải xây một hình tròn bằng gạch.Hoa Chiêu tay chân lanh lẹ, bận rộn hai đến ba giờ đã chuẩn bị xong toàn bộ rồi.Chị dâu Vương lại đứng ở trong sân đem cô khen ngợi một trận nữa.Mấy chị dâu chung quanh vốn đã nghĩ rằng Hoa Chiêu không giống với bọn họ, tâm trạng của họ cũng bình tĩnh trở lại. Tài giỏi như vậy, cùng các cô thật sự không phải người một đường. Lúc các cô ở nông thôn, những chuyện lặt vặt này đều là anh em ruột trong nhà phụ làm, có rất ít phụ nữ còn có thể làm chuồng heo đấy!Hoa Chiêu kỳ thật cũng sẽ không, cô chính là ỷ vào việc cô nuôi heo khẳng định nghe lời, tùy tiện làm có là được rồi.Buổi tối, Diệp Thâm nửa đêm mới trở về, mang theo một mùi máu tươi.Hoa Chiêu lập tức bừng tỉnh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận