Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 156 - Thoả Thuận Xong.



Chương 156 - Thoả Thuận Xong.



Chương 156: Thoả Thuận Xong."Vẫn là trực tiếp ra tay với Diệp Thâm sẽ ổn thỏa hơn." Hạ Kiến Ninh nói ra.Hạ Lan Lan càng nghi hoặc, trước kia chú ấy cũng không nói như vậy, trước kia chú ấy nói ra tay với Diệp Thâm, sợ chọc giận Diệp gia, cho nên muốn tìm Hoa Chiêu mà bóp.Hạ Kiến Ninh nhíu lông mày, nói ra: "Ta hôm nay đi Diệp gia, phát hiện địa vị của Hoa Chiêu ở Diệp gia không dao động, chỉ bằng mấy tấm hình, trong tình huống bọn hắn biết rõ bị người hãm hại, khả năng vẫn là bảo vệ Hoa Chiêu."Bọn họ còn cần nhân sâm trong tay Hoa Chiêu để treo cổ hắn, bọn họ sẽ không dễ dàng từ bỏ đứa con dâu này, vậy bắt đầu từ Diệp Thâm đi."Ngươi đi theo Diệp Thâm gạo nấu thành cơm, tốt nhất cũng mang thai 1 cái, ta nghĩ biện pháp bắt Diệp Thâm phụ trách." Hạ Kiến Ninh dứt khoát nói.Hạ Lan Lan mặt đỏ bừng, ấp úng nói: "Cái đó sao có thể dễ dàng nấu thành cơm như vậy… Hắn không mắc câu…""Ah? Ngươi thử qua?" Hạ Kiến Ninh hỏi.Hạ Lan Lan xấu hổ mà dậm chân, loại chuyện này sao có thể không biết xấu hổ mà cùng một đại nam nhân như chú nhỏ nói!Nhưng muốn chú nhỏ giúp cô giải quyết vấn đề, liền phải nói."Cháu trước kia cùng anh ấy trú mưa trong một sơn động, cháu đều dựa vào trong lòng ngực của anh ấy rồi, lại bị đẩy ra…" Hạ Lan Lan quả thực mắc cỡ muốn chết rồi.Đã xấu hổ làm như vậy, càng xấu hổ là không có thành công.Bị ánh mắt của Hạ Kiến Ninh quét từ trên xuống, cô ta lại càng xấu hổ.Hạ Kiến Ninh nhìn cô ta, bộ dáng cùng dáng người không thể so với Hoa Chiêu được. Nhưng khi Hoa Chiêu và Diệp Thâm ở bên nhau, không phải là hơn 100 cân sao?Cho dù là ban đêm, cho dù là Diệp Thâm mù, hắn cũng không cảm thấy được sao? 100 cân lớn như vậy hắn sờ được hết sao? Lúc đó anh ta có bị đánh thuốc mê rồi hả? Loại thuốc nào có thể khiến một người đàn ông không bị mất chức năng ngay cả khi hôn mê?Theo như anh ta biết thì vẫn chưa có loại thuốc nào như vậy.Còn nữa khả năng kháng thuốc của Diệp Thâm cũng khác cao.Hoặc là, Diệp Thâm cứ như vậy bị ăn một ngụm? Đối với việc lúc trước Hoa Chiêu làm thế nào đắc thủ đấy, người ngoài thật sự là không có cách nào giải đáp."Ngươi về sau ăn nhiều một chút, tranh thủ cũng tăng đến 100 cân." Hạ Kiến Ninh nói ra.Hạ Lan Lan xanh mặt, chú nhỏ đang nói đùa sao? Cô nếu vừa tăng lên 100 cân, còn muốn Diệp Thâm cái gì? Cô sẽ chết!Hạ Kiến Ninh chắp tay sau lưng, chậm rãi dạo bước trong phòng.Hạ Lan Lan không dám quấy rầy, nàng biết rõ chú nhỏ đây là đang suy nghĩ."Hay là ngươi không đủ lớn mật." Đi vài vòng, Hạ Kiến Ninh nói ra.Hắn đoán chừng Hoa Chiêu có thể ra tay, là vì Hoa Chiêu chủ động, Diệp Thâm. . . Không phải loại người như vậy.Tuy nhiên Hoa Chiêu thoạt nhìn cũng không giống… Nhưng là cô gái nhỏ nha, nghé con mới đẻ không sợ cọp…"Ta đang tìm cơ hội để khiến anh ta mất đi một chút khả năng vận động, sau đó để hai người ở một mình với nhau. Khi đó, ngươi có thể tự mình gạo nấu thành cơm đi." Hạ Kiến Ninh nhìn Hạ Lan Lan, lo lắng mà hỏi: "Ngươi biết cụ thể làm như thế nào sao? Loại có thể sinh con."Hạ Lan Lan xấu hổ đến nhỏ máu, gian nan gật đầu.Lý Mộc ở bên cạnh mặt cũng đỏ bừng, hận không thể tìm một hộp thuốc chui vào làm chính mình không tồn tại.Hắn trước kia sao không biết Hạ Kiến Ninh dữ dội như vậy? Loại lời này còn có thể đừng có dùng một bộ dạng bình thường như uống nước nói được không? Còn là nói với cháu gái ruột của mình!Tuy nhiên, miễn là người có liên quan không xấu hổ, thì người khác xấu hổ làm gì."Được rồi, ngươi chờ thông báo của ta." Hạ Kiến Ninh nói ra.Hạ Lan Lan đi như muốn chạy trốn.Lý Mộc rốt cục cũng chọn xong dược liệu, chạy tới sương phòng.Hạ Kiến Ninh cảm thấy hôm nay tuy nhiên không có uống thuốc, nhưng là thân thể so ngày hôm qua tốt hơn nhiều, hắn từ trong túi quần lấy ra tờ giấy Hoa Chiêu viết, từ đầu tới cuối nhìn kỹ một lần. Chữ nhỏ còn không phải rất đẹp, đôi khi làm nổi bật một nét làm mất đi vẻ đẹp, nhưng lại mang đến cảm giác khí phách.Theo bức thư của cô gửi cho Diệp Thâm, cô mới bắt đầu học viết. Hạ Kiến Ninh có chút động dung, thời gian hơn 3 tháng, có thể viết đến trình độ này, thật sự là lợi hại.Anh ta chưa từng thấy thư Hoa Chiêu viết cho Diệp Thâm, nhưng những bức thư đó cần phải kiểm tra trước khi đến tay Diệp Thâm, cũng không phải là bí mật, anh ta muốn hỏi thăm, đương nhiên không khó.Hạ Kiến Ninh gọi Tiểu Triệu: "Dựa theo yêu cầu trên này đi chuẩn bị. Nhất định phải mới, cả xấp, thành trói. Còn có phiếu lương thực."Hạ Kiến Ninh nhớ tới chuyện phiếu lương thực, chính mình điền vài nét bút trên giấy: "Phiếu vé máy bay, có bao nhiêu lấy ra bấy nhiêu."Tiểu Triệu động tác rất nhanh, Hạ Kiến Ninh dược vừa mới uống thuốc mới nấu xong, hắn liền mang theo một cỗ xe tải trở về rồi.Xe tải đầy quá nửa.Bộ tiền mới đầy đủ, Tiểu Triệu không có tìm được bao nhiêu, dù sao có rất nhiều bản vốn cũng đã bị tiêu hủy không phát hành rồi. Hắn tìm được rất nhiều 1 góc , cái này chiếm phần lớn.Hạ Kiến Ninh kiểm tra một chút, trực tiếp đi Diệp gia.Mặc dù nói là ngày mai gặp, nhưng là hắn từ trước đến nay ưa thích sớm.Hơn nữa, trong đầu hắn luôn nhớ tới mùi thơm tinh tế, trí nhớ cũng không có mùi vị, hắn thật sự muốn có được mùi hương này, đặt ở trong nhà, mỗi ngày ngửi.Nhà họ Diệp không ngạc nhiên khi thấy anh ta quay lại nhanh như vậy, điều này phù hợp với tính cách của Hạ Kiến Ninh, giải quyết dứt khoát, hắn làm việc chưa bao giờ kéo dài, muốn cái gì sẽ lập tức ra tay, ít để qua đêm.Mấy người đàn ông Diệp gia đều có việc đã đi ra ngoài, ngay cả Diệp Thâm cũng bị Diệp lão gia tử mang đi, thần thần bí bí, không biết bận rộn cái gì.Nhưng vì cân nhắc Hạ Kiến Ninh còn có thể lại đến, mấy người phụ nữ Diệp gia đều ở nhà.Hoa Chiêu để cho các bà hỗ trợ kiểm lại một chút tiền thật, không cần đếm từng đồng một, kiểm lại một chút số lượng mấy xấp là được.Hoa Chiêu còn muốn mọi người mang bao tay …Có vân tay cùng không có vân tay, giá tiền cũng không giống nhau.Nhưng làm như vậy cũng quá khác người rồi rồi, hơn nữa đang là mùa hè cũng không có bao tay cho họ mang, chỉ có thể như vậy thôi.Chính cô đi kiểm kê phiếu vé lương thực.100 cân, không nhiều không ít.Hoa chiêu cũng xuất ra 980 cân phiếu lương thực lúc nãy Diệp Thâm lấy từ trong nhà ra đưa cho Hạ Kiến Ninh.Hầu như cả nhà họ Diệp đều ăn cơm căng tin, số định mức ở bên trong phiếu lương thực cơ bản không dùng đến, hơn nữa bọn hắn còn có các loại phúc lợi, trong nhà đã tiết kiệm đươc khá nhiều phiếu vé.Hạ Kiến Ninh không đếm, đưa cho Tiểu Triệu."Phiếu Xe lửa, máy bay chuyên dụng ở đâu? Có tìm được không?" Hoa Chiêu không biết xấu hổ mà hỏi.Người này không biết xấu hổ hủy hoại sự trong trắng của cô, không biết xấu hổ đào móng nhà cô, không biết xấu hổ đến bàn ăn cơm mà không ai mời, tại sao cô phải xấu hổ khi đòi vài vé không hợp lệ? Đó là thứ vô giá trị bây giờ.Dùng để đi vệ sinh, còn nghĩ nó quá nhỏ.Hạ Kiến Ninh quay đầu lại, liếc nhìn ra ngoài cửa.Có hai người bốc hàng theo sau xe tải, 10 vạn vừa mới dỡ xuống, người còn lại vào với một bao tải lớn.Hoa Chiêu nhìn cái bao đầy này, ánh mắt có chút thẳng thắn ... sẽ không phải như cô nghĩ sao?Bao tải rơi trên mặt đất, mở miệng, tem phiếu thực phẩm rơi đầy khắp mặt đất.Một bó phiếu vé lương thực rơi ra Hoa Chiêu thấy được mắt bốc lên kim quang.Hạ Kiến Ninh có chút hoang mang.Đây là loại phiếu đặc biệt dành cho "tàu hỏa, tàu thủy, máy bay" được xuất bản cách đây hơn mười năm, với mệnh giá một lượng hoặc hai lượng.Nhưng nó đã không được sử dụng cách đây nhiều năm. Chiếc vé này đã bị bỏ rơi. Dù cô có giữ nó, cô cũng không thể dùng làm tem phiếu thực phẩm quốc gia hay thậm chí là tem phiếu thực phẩm địa phương. Cô chỉ có thể chơi xếp giấy ở nhà.“Đây là những vé không hợp lệ, cô có biết không?” Hạ Kiến Ninh ân cần hỏi, thật hiếm thấy."Biết rõ, tôi lấy về nhóm lửa." Hoa Chiêu nói ra.Hạ Kiến Ninh... Mặc dù biết cô không có nói thật, nhưng là, hắn sẽ lưu ý đấy.Cô gái nhỏ này, kỳ kỳ quái quái.Cô nhìn hắn thuận lợi như vậy mà đem những điều kiện "Hà khắc" của cô đều hoàn thành, vậy mà không có thất vọng.Cũng là 10 vạn khối tiền, cô lại nhìn một đống 1 mao tiền đầy kích động, đối với một túi 10 vạn lúc trước chẳng thèm ngó tới.Không biết số?Béo đã quen, trông thấy "chồng chồng chất chất" mới cảm thấy tốt?Cô gái nhỏ kỳ lạ.Vì vậy, hoa cỏ trong phòng hắn đều không có lần lượt ngửi qua, tìm được cái bồn kia làm hắn động tâm nhất, chỉ liếc mắt liền để cho người đưa lên xe rồi.Hoa Chiêu cũng không thất thần, nói ra: "Anh coi được chưa, 8 bồn hoa ở lầu một này, đều đưa cho anh. Lúc trước đàm phán giao dịch, không bao gồm hoa trên lầu?"Hạ Kiến Ninh hít hít cái mũi, mùi vị kia nồng đậm, không thể nào truyền đến từ lầu hai."Không kể cả trên lầu." Hắn nói ra." 8 bồn hoa này chúng tôi cũng không có đổi qua, điểm ấy anh cũng biết đúng không?" Hoa Chiêu lại hỏi.Hạ Kiến Ninh liếc cô một cái, nhưng hiếm khi cẩn thận.Còn 8 chậu hoa này, trước đó anh ta đều để ý đến từng bông một và chắc chắn rằng chúng chưa bị thay thế.Anh ta gật đầu."Vậy thì hai bên thoả thuận xong." Hoa Chiêu nói ra.Hạ Kiến Ninh nhìn cô trong chốc lát, nở nụ cười.Mấy người phụ nữ của nhà họ Diệp vẫn ở trong căn phòng này. Mẹ chồng, cô, thím, chị dâu và chị cả của cô đều ở đó, nhưng cô là người trẻ nhất đã đến để thương lượng với anh.Anh có thể thấy họ cũng khá sững sờ, Miêu Lan Chi và Diệp Phương mấy lần định nói nhưng đều không nhúng tay vào.Hoa Chiêu xử lý rất tốt, tiếp đãi hắn cũng không kiêu ngạo, không siểm nịnh, thành thạo, căn bản không cần các bà.Đây mới là bộ dạng con dâu Diệp gia nên có.Hạ Kiến Ninh cười cười, vậy hắn càng muốn chia rẽ bọn họ rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận