Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1333 - Tìm Ra Quy Luật.



Chương 1333 - Tìm Ra Quy Luật.



Chương 1333: Tìm Ra Quy Luật.Hoa Chiêu cưỡng chế ở nhà an tâm dưỡng thai, không được đi đâu.Hoa Chiêu mấy ngày nay cũng không lộn xộn, cô muốn nhìn ra quy luật một chút.Buồn nôn, nói đến là đến, dù sao cũng phải có một dấu hiệu, thăm dò rồi, cô mới dễ tránh, sau đó lại đi ra ngoài.Không cho cô đi ra ngoài là không thể nào đấy.Cô còn phải kiếm hàng nhập lậu đây này.Không đúng, cô còn phải nuôi "vịt" đây này.Từ Mai rất hưng phấn: "Tính toán thời gian, có lẽ cô và con tôi có cùng ngày dự sinh! Đến lúc đó tôi ôm con tới tìm cô chơi, cô dạy tôi nuôi con, thế nào."Hoa Chiêu gật đầu: "Đương nhiên không thành vấn đề."Từ Mai đột nhiên nói: "Ai nha, tôi còn chưa nói cho cô biết, tôi mang thai hai đứa?"Tuy không phải từ bụng cô ấy, nhưng là trứng của cô ấy đấy, coi như là cô ấy mang thai ah!"2 đứa?" Hoa Chiêu cũng hơi ngạc nhiên, nhưng cô gật đầu: "Hai đứa cũng tốt, làm bạn. Đúng rồi, theo con đường chính quy chứ? Hợp pháp không? Bên kia tự nguyện sao?""Ừ, tuyệt đối hợp pháp đấy, tôi cũng không muốn bắt buộc người khác, như vậy đối với đứa trẻ sẽ không tốt." Từ Mai nói: "Tôi còn vụng trộm cho đối phương 10 vạn, một người 10 vạn, đô-la."Hoa Chiêu cười, đây là lén cho đấy, thêm chi phí của đường chính quy, hai đứa bé này thế nhưng đã bỏ ra số tiền lớn rồi."Bỏ ra tất cả tiền kiếm được rồi?" Hoa Chiêu hỏi."Ừ, táng gia bại sản." Từ Mai cười nói, một chút cũng không đau lòng.Bỏ hết ra, trả giá để đổi lấy hai đứa trẻ, trong lòng cô ấy mới an tâm.Bằng không thì luôn cảm thấy giống như đang mơ vậy, không chân thực.Nhưng hiện tại chuyện quan trọng nhất là kiếm tiền.Lưu Tiền đã trở lại thủ đô đi làm.Kiếm tiền, kiếm tiền!Hắn hứa hẹn năm nay phải làm cho lợi nhuận ở thủ đô cao gấp ba lần, bằng không thì hắn đưa đầu tới gặp."Tôi cũng bắt đầu làm việc, nhà xưởng bên kia sắp được xây xong rồi." Từ Mai nói: "Hiện tại còn thiếu hạng mục tiến hành sản xuất, hạng mục đầu tiên, tôi đã chọn được rồi.""Cái gì?" Hoa Chiêu hỏi."Chính là trứng vịt biển của cô!" Từ Mai nói: "Tôi chưa từng ăn trứng vịt muối ngon như vậy! Quả thực là mỹ vị nhân gian, bán nó, nhất định kiếm được nhiều tiền!"Hoa Chiêu cười cười: "Coi như cô tinh mắt."Con vịt mà cô nuôi ăn gì để lớn? Ăn ngô mà cô đã trồng cẩn thận.Còn có rong biển mà cô bồi dưỡng thành tinh, còn có tôm hùm nhỏ ăn rong biển lớn lên.Bọn nó ăn đến mập mạp cường tráng, một ngày một trái trứng, một ngày 2 trái trứng, 3 ngày 5 trái trứng.Những quả trứng này một phần ăn tươi, một phần dùng phương pháp muối trứng của Hoa Chiêu, vài ngày liền biến thành trứng vịt muối.Quầy hàng của Trương Quế Lan lại có thêm món ăn đặc trưng.Nhưng một ngày hơn 2000 quả trứng vịt vẫn hơi nhiều, quầy hàng của bà không thể bán được nhiều như vậy.Đóng gói gia công xác thực rất cần thiết, hơn nữa còn có thể hạn chế được hàng giả."Sắp đến tết trung thu rồi, quà mừng trung thu năm nay chính là trứng vịt biển đi." Từ Mai nói: "Đóng gói bao bì, chúng ta bán nó 1 đồng tiền 1 cái!"Hiện tại trứng gà mới vài phân tiền một cái, trứng vịt 1 mao, 1 mao 1,1 mao 2 một cái, 1 đồng tiền có thể so với giá trên trời.Tiền lương của một người bình thường, một tháng chỉ đủ mua 30 trái trứng?"Lựa trứng đôi ra, bán 2 đồng." Hoa Chiêu nói.Từ Mai…Hai người liếc nhau, đột nhiên bật cười, thật sự là hai chị em lòng dạ hiểm độc.Đột nhiên, Hoa Chiêu mạnh mẽ nôn ra. Nôn đến khi dạ dày trống rỗng mới dừng lại.Cô lại thăm dò được quy luật, không thể cười, cười cũng chỉ có thể miệng cười, cái bụng không thể cười, bằng không thì sẽ nôn.Từ Mai nói làm liền làm, bởi vì không đến vài ngày nữa đã đến tết trung thu rồi.Vài ngày kế tiếp, mỗi ngày chỉ chuyển cho Trương Quế Lan 200 trứng vịt, còn lại đều chuyển đến cho cô ấy.Muối trứng, gia công, Từ Mai loay hoay chân không chạm đất.Một mình cô ấy căn bản làm không hết việc, cũng may trước khi đi đã chuẩn bị nhà máy thực phẩm ở Bằng Thành, công nhân đều tuyển xong, hiện tại ra lệnh triệu tập lại, bắt đầu làm việc.Hiện tại cô ấy thực sự muốn kiếm tiền, tương lai phải nuôi hai đứa trẻ, áp lực cực lớn!Hoa Chiêu cũng thăm dò được quy luật nôn nghén, lại có chút không thành thật rồi."Em muốn đi ra ngoài, muốn đi ra ngoài! Em muốn cùng đi với anh ~" Hoa Chiêu cọ cọ cánh tay Diệp Thâm nói.Ánh mắt Diệp Thâm trong nháy mắt u ám, lạnh lùng nói: "Đừng làm rộn!"Hiện tại náo loạn thật sự vô ích, anh cũng không đòi lại được chút gì.Hoa Chiêu đặc biệt mẫn cảm, chạm ở đâu cô cũng ngứa, một khi ngứa sẽ cười, cười sẽ nôn, không có biện pháp tiếp tục."Mang em lên đảo đi! Bằng không sẽ nôn hết lên người anh!" Hoa Chiêu nói."Được rồi, được rồi." Diệp Thâm nói.Kỳ thật Hoa Chiêu không nói, hôm nay anh cũng tới đưa cô đi đấy.Gần đây việc buôn bán hàng nhập lậu bắt đầu lại nổi lên, anh cũng ở lại trên đảo, không thể về nhà mỗi ngày.Anh rất nhớ cô."Mang theo ai đây?" Diệp Thâm hỏi.Trong nhà còn có 4 đứa bé đây này.Không đúng, là một đống.Nhưng anh không có kiên nhẫn với con cái nhà người khác.Hoa Chiêu không nỡ để đứa nào ở nhà, cả bốn đứa cô đều muốn mang."Tiểu Thận chắc chắn phải mang theo đấy, thằng bé cũng không đến trường." Hoa Chiêu nói."Cẩm Văn còn nhỏ, kỳ thật không cần đến trường sớm như vậy, đợi thêm 2 năm nữa." Hoa Chiêu nói."Còn lại Vân Phi và Thúy Vi nếu không ngại phiền mà nói..., tan học chúng ta có thể đón chúng đi." Chỉ có điều một lần đi là lộ trình 2 giờ đồng hồ.Hoa Chiêu quyết định hỏi ý kiến bọn nhỏ một chút."Muốn đi muốn đi!" Thúy Vi lập tức ôm đùi Diệp Thâm leo lên trên người anh: "Muốn ở cùng cha mẹ!"Vân Phi cũng kéo tay Hoa Chiêu, vui vẻ nói: "Muốn đi ạ, 2 giờ đồng hồ không dài, hơn nữa con thích ngồi xe, phong cảnh ven đường nhìn rất đẹp!""Vậy đi nha." Hoa Chiêu nói.Hiện tại bọn chúng còn nhỏ, còn biết dính cha mẹ.Đợi qua vài năm, bọn chúng lớn rồi, tiến vào thời kỳ trưởng thành rồi, sẽ không bao giờ dính cha mẹ nữa.Đến lúc đó cô muốn ôm hôn bọn chúng, không chừng người ta còn ngại phiền đây này.Cho nên thời gian khi còn bé, phải quý trọng.Buổi tối, Hoa Chiêu đã mang bọn nhỏ lên đảo rồi.Về phần những đứa trẻ khác trong nhà.Lớn thì đã trưởng thành không dính người nữa, có dính người cũng không dính cô, cô không phải là mẹ ruột của người ta.Với đứa nhỏ, vẫn là câu nói đó, cô cũng không phải mẹ ruột, cô cũng không muốn thay thế vị trí mẹ ruột của người ta, cho nên hâm mộ, thì hâm mộ một chút đi ~Hơn nữa Hoa Chiêu đoán chừng bọn hắn không có thời gian, bọn hắn buổi tối cũng có rất nhiều bài tập phải làm.Ngoài kiến thức văn hóa, còn có các lớp học như mỹ thuật, âm nhạc, thể thao, cờ vây, cờ vua, v.v.Từ thời điểm này trở đi, cho con học các môn năng khiếu đã dần trở thành thói quen của gia đình có điều kiện rồi.Không thể không nói, học so với không học thì tốt hơn nhiều, ít nhất khí chất sẽ được bồi dưỡng không tệ, cho nên Hoa Chiêu đã sắp xếp lớp học cho bọn chúng.Cứ ba đến năm hôm, Vân Phi và Thúy Vi cũng sẽ bị lưu lại đi học.Thỉnh thoảng, bọn chúng cũng thích ở lại cùng nhau chơi đùa với anh chị em.Nhưng hiện tại, bọn chúng vẫn thích cùng mẹ tay trong tay đi trên bờ cát, đi biển bắt hải sản hơn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận