Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 193 - Bỏ Trốn



Chương 193 - Bỏ Trốn



Chương 193: Bỏ Trốn."Gần đây có bà mối đến nhà Hoa Sơn các ngươi không thấy sao?" Chị dâu Lưu hưng phấn mà hỏi."Tôi thấy rồi, nhưng nhà Hoa Sơn có rất nhiều cháu trai cháu gái. Có nhiều người còn chưa lập gia đình. Có người mai mối đến đây không phải là chuyện bình thường sao?"Thanh danh của nhà Hoa Sơn tuy không tốt, nhưng nhà hắn còn nổi tiếng, có tiền!Nhà ác bá trong thôn còn có thể chịu đói? Nhà ai bị đói cũng không thể là ác bá của thôn bị đói ah, bằng không thì sao còn gọi là ác bá? Gọi là kẻ bất lực.Hơn nữa cùng ác bá của thôn quan hệ cũng chỗ tốt, nhà mình không phải hay cái gì cũng không sợ rồi hả?Còn có người chuyên môn chọn trúng nhà Hoa Sơn nữa nha.Nhưng là nhà người ta ánh mắt cao, đối với con dâu con rể đều rất bắt bẻ, hiện tại ngoại trừ chị gái Hoa Tiểu Ngọc gả đi ra ngoài rồi, những người khác còn chưa lập gia đình.“Bà mối này muốn mai mối cho ai?” Hoa Chiêu hỏi."Không biết." Chị dâu Lưu nói ra: "Bất quá tôi nghe nói, là muốn kết hôn với cô gái nhà Hoa Sơn, lễ hỏi cho rất cao, 500 đồng!""Nhiều như vậy!" Tất cả mọi người kinh ngạc.Tiền sính lễ của một cô gái nông thôn bình thường là 50, nếu vượt quá 50 thì bên kia chắc có hoàn cảnh đặc biệt."Nhà trai có tật xấu gì a?" Lập tức có người hỏi. Không có bệnh có thể trả 500 đồn lấy một người vợ nông thôn? Trong nội thành cũng không có mấy người có giá trị 500 đấy.Người vừa nói ra điều này ngay lập tức bị những người xung quanh đẩy một cái.Diệp Thâm còn ở chỗ này đâý! Mặc dù ở phía sau mấy cái kệ nhưng cũng không thể xem như người ta không tồn tại! Người ta lúc trước thế nhưng đã bỏ ra 2000 lấy một cô vợ nông thôn đấy, hơn nữa mấy đồ sính lễ kia, đoán chừng không thấp hơn 3000.Anh ta thì có tật xấu gì?"Ha ha, mấy người kia không giống với." Người phụ nữ này vội vàng sửa lại : "Người ta là đính hôn từ bé, còn có tiền, không giống, không giống. Hơn nữa, trả 3000 cũng đâu có lỗ hả? Nhìn Tiểu Hoa của chúng ta, trăm dặm xung quanh cũng tìm không ra một đóa hoa tươi ngon mọng nước như vậy, vào cửa liền có, may mắn bao nhiêu!""Là hai đứa đây này." Hoa Chiêu thừa cơ nói."Cái gì?"Mọi người lập tức ngã ra.Hoa Chiêu cùng các bà nói trong bụng là hai đứa bé, bằng không thì lớn như vậy, người trong thôn cũng sẽ nói này nói kia rồi.Mọi người đều chúc mừng, rồi lại ngồi thẳng trở lại.Chị Lưu nói ra: "Nghe nói nhà trai là người ngốc.""Ah ~" tất cả mọi người vẻ mặt giật mình, lại không thấy có gì kỳ lạ, lúc này mới đúng. Điều kỳ lạ duy nhất là gia đình của gã khờ này khá giàu có."Nghe nói kẻ ngốc này cũng không phải sinh ra đã vậy, là khi còn bé phát sốt đến ngốc đấy, nhưng hắn lại có một người anh trai bản lĩnh, tìm được một công tác trong nội thành, cưới một cô vợ nội thành, người ta nguyện ý ra số tiền này! Chính vì tìm một người chịu khó lại bình thường hầu hạ người ngốc này, tương lai cũng đừng làm phiền bọn hắn."Như vậy ah, mọi người gật gật đầu." Nhà Hoa Sơn chỉ có mấy cô gái vừa độ tuổi a? Bọn hắn chọn trúng ai?" Hoa Chiêu hỏi.Có thể nói Hoa Sơn gia tuyệt đối là dương thịnh âm suy, Hoa Sơn hiện tại có 5 con trai 1 đứa con gái, 9 cháu trai 4 cháu gái, một cháu gái đã gả, 2 người tuổi còn nhỏ, duy một người thích hợp đúng là Hoa Tiểu Ngọc rồi.Còn có một người so với cô ta còn thích hợp hơn, chính là cô cô của Hoa Tiểu Ngọc, Hoa Diệp. 20 tuổi còn chưa tìm được ai, người cũng cần cù có năng lực, không có tính cách của nhà Hoa Sơn, một chút cũng không ngang ngược, ngược lại rất thiện lương.Phải nói là Hoa Diệp là người duy nhất trong Hoa Sơn gia ở bên ngoài có thanh danh tốt đấy"Không phải Hoa Diệp, thì là Hoa Tiểu Ngọc." Chị Lưu khẳng định nói."Các ngươi nói Hoa Diệp kia, tính tình giống mẹ cô ấy, trầm mặc ít nói, không thích nói chuyện, chỉ biết làm việc, người như vậy sống lại không dễ chịu, nhìn xem Hoa Tiểu Ngọc kia, sống so với cô ấy càng thoải mái." Thím Mã nói."Đó là Hoa Tiểu Ngọc có cha mẹ làm chỗ dựa, Hoa Diệp có cái gì? Cha mặc kệ, mẹ không đáng tin cậy, ở đâu có phần cho cô ấy nói chuyện?""Ngươi xem đi, lần này nhất định là Hoa Diệp."Mọi người bàn nhau, làm xong công đoạn ngâm nước đơn giản thì đợi mấy ngày nữa mới thay rổ. Đã gần đến giờ ăn tối, bọn họ liền về nhà.Hoa Chiêu cũng chuẩn bị nấu cơm rồi, cứ như vậy đem người đuổi ra ngoài cũng không được, mời Tề Bảo Quốc, Tề Thư Lan một bữa cơm vẫn là không có vấn đề đấy, coi như vì hai đứa trẻ. Bữa cơm này, lập tức làm hai đứa trẻ dao động.Cơm ở nông thôn vậy mà ăn ngon như vậy sao? Vì để ăn ngon như vậy…Vẫn không thể ở lại chỗ này!Bọn hắn phải về thủ đô, thủ đô có nhà cao tầng, có bạn học, có thầy giáo, có quần áo đẹp, bọn hắn mới không thích ở lại chỗ này cho heo ăn.Nếu muốn tiếp tục ăn những bữa ăn ngon như vậy thì không cần phải ở lại đây, chỉ cần đưa chị gái này cùng đi thì tốt rồi!"Chị ơi, em nghe nói chị mua nhà ở thủ đô rồi? Nó lớn lắm! Chỉ hơi xa nhà chúng ta." Tề Gia Hào nói.Hoa Cường sững sờ, ông còn không biết chuyện này đây này.Hoa Chiêu nói với ông nội: "Tý nữa cháu lại cùng ông nói tỉ mỉ."Hoa Cường gật gật đầu."Chị, nghe nói chị về sau sẽ sống ở thủ đô rồi, em có thể thường xuyên tìm chị chơi không?" La Quyên vừa đong đưa cánh tay Hoa Chiêu vừa nói."Không thể." Hoa Chiêu một chút mặt mũi đều không cho: "Tôi thích yên tĩnh, không thích chơi với đứa trẻ như cô."La Quyên...Nhà Hoa Cường trên bàn cơm rất náo nhiệt, Nhà Hoa Sơn lại không giống với lúc trước.Lần đầu tiên, khi đến giờ ăn tối, gia đình Hoa Sơn lại không ăn cơm. Trước đây, bất kể lúc nào, sáng sớm hay nửa đêm, chỉ cần đến giờ ăn, trên bàn luôn bốc khói, mặc dù có thể không thịnh soạn, nhưng tuyệt đối ngon.Lưu Kim Hoa vợ của Hoa Sơn luôn có thể nghĩ đến phương pháp làm ra một bàn đồ ăn để cho người nhà thoả mãn.Nhưng là hôm nay, không có.Chẳng những không có đồ ăn, Lưu Kim Hoa còn đem nồi đập phá.Mang theo một cái dao phay đứng trong phòng khách, chỉ vào Hoa Sơn: "Diệp Tử của tôi sẽ không lấy một kẻ đần! Nếu gả thì ông đi mà gả!"Hoa Sơn sắc mặt đen kịt, ông ta chưa từng mất mặt như vậy! Không…Ông ta chưa từng bị Lưu Kim Hoa đối xử như vậy bao giờ."Bà muốn tạo phản rồi!" Ông ta vỗ bàn rống to."Tôi chính là muốn tạo phản đấy! Có bản lĩnh ông giết tôi đi!" Lưu Kim Hoa mang theo dao phay hét to: "Bây giờ là thời đại nào rồi! Không phải là thời xưa nữa rồi! Hiện tại giết người là phạm pháp! Ông giết tôi liền đền mạng cho tôi! Có thể kéo ông cùng xuống địa ngục, quá tốt rồi!"Điều này càng làm cho Hoa Sơn nổi giận, nhưng bà đã đúng.Hoa Sơn cười lạnh một tiếng, nói với mấy người con trai: "Đem dao của bà ta đoạt lại!"Ba người con trai lắp bắp mà đứng lên.Lưu Kim Hoa chuyển con dao một cái: "Các ngươi còn dám tới, tay cầm dao của tôi cũng không chắc lắm đâu, đến lúc đó tự chém chết chính mình thì không nói được gì rồi, nhưng Hoa Cường có thể ở một bên nhìn, nói không chừng còn muốn kéo thêm một số người cùng tôi bồi mệnh!"Ồ?Mọi người lại ngồi xuống.Những gì mẹ nói không hề ngu ngốc chút nào ...Dân bất lực quan không truy xét, bà ấy chết rồi, bọn hắn đến lúc đó đại khái có thể nói bà tự sát, hiện tại có bao nhiêu người đàn ông làm cho vợ mình phải thắt cổ, nhảy song, uống thuốc tự vẫn, mà không phải chịu trách nhiệm? Nhiều lắm.Nhưng có Hoa Cường ở một bên nhìn chằm chằm nhà bọn họ, lời nói có thể cũng không phải do bọn hắn định đoạt rồi."Tốt tốt tốt! Lưu kim hoa! Bà vậy mà còn biết lấy Hoa Cường trị tôi rồi! Có phải là đã sớm nhớ thương lấy hắn ta rồi!" Hoa Sơn hô."Phi!" Lưu kim hoa hung hăng phun cho ông ta một ngụm, lại không cùng ông ta nói lời vô dụng: "Tôi đã chọn cho Diệp Tử một người, ở cách đây hơn 20 dặm, hôm nay liền để cho con bé kết hôn! Các ngươi ai dám ngăn cản, tôi liền chém chết kẻ đó! Sau đó lại bồi mệnh cho hắn!"Ồ?Thậm chí ngay cả con rể cũng đã chọn rồi, xem ra nhiều năm như vậy, bọn hắn thật sự xem nhẹ người mẹ này rồi."Hừ, bà hôm nay dám đi ra khỏi cửa nhà này nửa bước, tôi liền dám đánh gãy chân của bà! Sau đó cho kẻ đần kia đưa đi!" Hoa Sơn giận không kềm được.Lưu Kim Hoa lại đột nhiên nở nụ cười, nhưng không nói gì.Hoa Tiểu Ngọc từ lúc nãy sắc mặt vẫn không tốt, nhìn thấy nụ cười này, trong lòng chợt cảm thấy không ổn, cô ta nhìn bốn phía xung quanh, không thấy bóng dáng Hoa Diệp, ngẫm lại, hình như buổi sáng cũng không thấy Hoa Diệp ăn cơm."Hoa Diệp đã sớm chạy a?" Hoa Tiểu Ngọc hét lớn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận