Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 667 - Diệp Cẩm Văn.



Chương 667 - Diệp Cẩm Văn.



Chương 667: Diệp Cẩm Văn.Tiểu gia hỏa sinh ra rất giống với Thúy Vi khi còn bé, hồng hồng đấy, không nhăn, nhưng không thể nói là thật xinh đẹp.Nhưng chỉ cần các đường nét trên khuôn mặt không bị tổn thương là điều đáng mong đợi rồi. Tiểu bảo bảo đều là một ngày một bộ dáng đấy."Tới tới tới, bốc thăm." Diệp Danh nói ra.Lúc này Hoa Chiêu đã ra viện, tất cả mọi người đang ở tứ hợp viện, thương lượng tên của đứa bé.Cũng giống như trước đây, tên và nhũ danh gom góp lại thành một đống lớn, sau đó mọi người đều cảm thấy cái tên mình chọn là tốt nhất, ai cũng không phục ai.Hoa Chiêu sợ đắc tội với người ta, nhất thời không quyết định được.Cho nên Diệp Danh liền nghĩ đến phương pháp xử lý công bằng nhất, bốc thăm.Hoa Chiêu lại trừng mắt liếc anh một cái.Bên trong là một đống cái tên Quyên ah, Tú ah, Phương ah, Lệ ah đấy, nếu bốc thăm tỷ lệ bắt được một cái cô không thích sẽ rất cao đấy. . . .Nhưng được rồi, những cái tên này là đặc thù của thời đại, người thời đại này thích, có thể đứa bé cũng thích.Hiện tại dù cho cô đặt mấy cái tên như Vũ Hiên, Tử Hàm gì đấy, có khả năng con bé còn không thích."Bảo bảo, đây là do bác cả của con ra chủ ý cùi bắp, tương lai nếu con không hài lòng thì trách bác cả con là tốt rồi, không nên trách ba mẹ." Hoa Chiêu một bên nói thầm một bên đem tay vươn vào trong rương.Bọn họ lại còn là đến trang trọng, chỉ là bốc thăm một cái tên mà thôi mà làm cái rương có đục lỗ như bốc thăm xổ số vậy.Diệp Danh tai thính, nghe thấy được cô nói thầm, lập tức có chút xấu hổ. Anh còn tưởng rằng chủ ý này rất tốt đây này. . . .Hoa Chiêu cuối cùng rút ra một cái tên, Diệp Cẩm Văn.Diệp Danh lập tức đắc ý mà nhìn mọi người, cái tên này là anh đặt đấy!Bài văn vui vẻ.Anh hi vọng tương lai cả ba bảo bảo đều có thể thi lên đại học.Vào đại học bây giờ là chủ đề nóng nhất trong xã hội!Về phần nhủ danh sẽ không đặt, dựa theo quy củ cũ, gọi ngẫu nhiên.Mỗi người gọi một kiểu tuỳ sở thích.. . .Trong vườn cây ăn trái ở một góc thủ đô cũng vang lên tiếng khóc nỉ non.Hạ Lan Lan bực bội mà che lỗ tai: "Đứa nhỏ này sao lại có thể khóc như vậy? Ban ngày cũng khóc buổi tối cũng khóc, còn để cho người ta ngủ hay không!"Cô ta cũng đã sinh, hơn nữa rất trùng hợp, sinh cùng ngày với Hoa Chiêu.Cô ta không đi bệnh viện, ở này trong tiểu viện tìm người tới đỡ đấy.Chị dâu Lý ôm đứa bé, cực kỳ an ủi: "Trẻ nhỏ đều như vậy, thằng bé đang đói bụng."Hạ Lan Lan sinh con trai.Qua ba ngày đã trắng trắng mập mập, rất là đáng yêu.Hạ Lan Lan lại cảm thấy còn kém một chút, không đáng yêu như cô ta tưởng tượng, không đẹp trai như Diệp Thâm.Tình cờ cô ta đã được xem ảnh của Diệp Thâm khi còn bé, còn dễ thương hơn thế này rất nhiều, tuổi còn nhỏ đã có thể nhìn ra mày kiếm mắt sáng rồi.Mà con trai cô ta lại không kế thừa cặp mày kiếm kia, cũng không giống cặp lông mày hình lá liễu của cô ta, mà là một cặp lông mày rộng.Nhìn rất ngốc, không đẹp.Cái mũi cũng chẳng cao, miệng cũng có chút lớn. . .Tuy tổng thể coi như đáng yêu, nhưng không cùng Diệp Thâm là một cái khuôn mẫu khắc ra đấy, cô ta có chút thất vọng.Hạ Kiến Ninh đi đến, đứng ở bên cạnh chị dâu Lý nhìn đứa bé.Hắn cũng hiểu được đứa nhỏ này lớn lên xấu xí một chút, có thể là giống Diệp Chấn Quốc? Diệp Chấn Quốc cũng không đẹp bằng mấy người cháu trai.Tướng mạo của Diệp Danh cùng Diệp Thâm, là trải qua hai thể hệ phụ nữ của Diệp gia mới cải tiến được đấy.Nhưng không quan trọng, chỉ cần là mầm mống của nhà họ Diệp là được."Chú nhỏ, chúng ta nhanh đi đến Diệp gia a!" Hạ Lan Lan nhìn thấy hắn liền kích động nói.Hiện tại đứa nhỏ cũng đã sinh, cô ta không thể chờ đợi được, muốn nhìn biểu cảm không thể tin và đau lòng muốn chết của Hoa Chiêu, cô ta không thể chờ đợi được mà muốn thay thế vị trí của Hoa Chiêu.Hơn nữa, cô ta nghẹn ở trong cái tiểu viện này gần một năm rồi, đến cửa sân cũng không ra, cô ta sắp phát điên rồi!Hạ Kiến Ninh nhìn cô ta, lắc đầu: "Cô còn chưa ra tháng, đợi chút đi."Hạ Lan Lan lập tức cảm động, càng kiên trì nói: "Chú nhỏ, cháu không sao đấy, chú không cần lo cho cháu! Hiện tại đi là đúng thời điểm, Hoa Chiêu không phải cũng mới sinh sao? Trong tháng không thể tức giận, không chừng thoáng một phát có thể tức chết cô ta đây này!"Hạ Kiến Ninh lập tức lạnh lùng mà nhìn cô ta một cái: "Nói cô chờ thì cứ chờ."Nói xong quay người đi ra ngoài rồi.Hạ Lan Lan lập tức sững sờ rồi, cái biểu cảm kia, hình như không có chút nào "Đau lòng" cô ta.Vậy tại sao phải đợi?"Tiên sinh chính là như vậy." Chị dâu Lý thấy sắc mặt của cô ta không tốt liền an ủi.Hạ Lan Lan ngẫm lại cũng đúng, chú nhỏ làm cái gì cũng có suy tính, vậy cô ta sẽ chờ a.Dù sao Diệp gia ở chỗ này, chạy không được.Chỉ là đáng tiếc, không thể ở lúc Hoa Chiêu suy yếu nhất trêu tức cô ta rồi. Dù không tức chết được nhưng rơi xuống một thân bệnh cũng tốt ah.Hạ Kiến Ninh đi ra ngoài, nhìn phương hướng của Diệp gia.Hắn còn muốn một nữ đầu bếp khỏe mạnh hoạt bát đấy, làm tức chết sao được?. . .Tiểu Cẩm Văn quả nhiên mỗi ngày một bộ dạng, hơn nữa mắt thường có thể thấy được là rất thông minh, vừa đầy tháng, đã có thể cùng anh chị ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại rồi.Ba người tụ tập cùng một chỗ nói chút ít "Anh ngữ", người ngoài ai cũng nghe không hiểu.Hoa Chiêu cũng hoạt động tự nhiên rồi, cô trên mặt đất đi tới đi lui, lộ ra chút không yên lòng."Làm sao vậy?" Diệp Thư hỏi.Hoa Chiêu nhìn cô ấy, lại nhìn người bên cạnh cô ấy, Diệp Danh.Hai người bọn họ hôm nay cố ý xin nghỉ, vội tới tiệc đầy tháng của bảo bảo.Bằng không thì cô gần đây rất ít khi nhìn thấy hai người này, nguyên một đám loay hoay muốn bay lên."Không có việc gì." Hoa Chiêu nói có chút do dự.Thấy cô không nói, Diệp Thư cũng không truy vấn, mà một tay nắm lấy túi da rắn dưới chân, hưng phấn nói: "Vậy thì chị có việc phải làm! Hôm nay chia tiền ah!"Bận rộn hơn một tháng rồi, cả thành phố đã để bọn họ quét qua một lần, đến thời điểm chia tiền rồi.Hoa Chiêu nhìn chiếc túi da rắn lớn và đoán giá trị trong đó là bao nhiêu."Em đoán xem tháng này chúng ta buôn bán lời bao nhiêu?" Diệp Thư hưng phấn mà hỏi."Cái này thật đúng là không dễ đoán." Hoa Chiêu nói.Cô chỉ biết tổng dân số của thủ đô, khoảng 8 triệu người.Hơn nữa năm 77, không có mấy người rảnh rỗi, trên cơ bản mỗi người đều có công tác.Năm trước khả năng còn có mấy thanh niên tri thức xuống nông thôn trở về chưa được phân công tác trở thành người rảnh rỗi, nhưng những người này hiện tại cũng đã thành sinh viên rồi.Đó cũng là một trong những khách hàng mục tiêu của họ.Thị trường là rất lớn đấy.Nhưng gần đây cô vội vàng sinh con, ở cữ, nên đã không chú ý qua việc buôn bán của bọn họ, không biết bọn hắn hiện tại một tấm ảnh kiếm được bao nhiêu tiền, nên không có cách nào đoán."Lớn mật mà đoán!" Diệp Thư nói ra."Đoán cái gì?" Miêu Lan Chi bưng đồ ăn vào nhà.Hôm nay là đầy tháng của Tiểu Cẩm Văn, nhưng là một nhà Diệp Mậu cũng không mời ai.Nếu mời thì..., một nhà lão nhị ở xa không tới được, lão Tam. . . . . Kỳ thật chính là không muốn mời một nhà lão Tam!Nghe nói ăn cơm rồi, Diệp Chấn Quốc cùng Hoa Cường cũng từ bên cạnh đi tới.Diệp Chấn Quốc hiện tại tai thính mắt tinh đấy, ông ở bên cạnh đánh cờ đều nghe thấy người trong phòng nói chuyện.Tất nhiên, ba phòng trong nhà chính đều thông nhau.Diệp Chấn Quốc nhìn bao tải trên mặt đất, đã biết rõ bên trong là cái gì."Khá lắm, nhiều như vậy!" Bình tĩnh như ông cũng sửng sốt một chút.Ông biết rõ cháu trai cháu gái đang làm gì đấy, Diệp Danh đã nói với ông đầu tiên rồi.Lão gia tử lúc ấy cũng sửng sốt rất lâu, cuối cùng khen ngợi nói: "Tiền này kiếm được rất tốt."Bất quá cụ thể kiếm được bao nhiêu ông cũng không đoán được.



Bạn cần đăng nhập để bình luận