Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 291 - Lời Nói Trong Lòng.



Chương 291 - Lời Nói Trong Lòng.



Chương 291: Lời Nói Trong Lòng.Biểu cảm của Văn gia liền có chút muôn màu muôn vẻ rồi.Bọn hắn biết rõ Diệp Danh, nói chuyện tuy ưa thích xuân thu bút pháp, nhưng anh không phải là người dối trá, anh đã khẳng định rồi, cái nhà kia không phải là của mình đấy, là của em dâu đấy, vậy chắc chắn chính là vậy.Hơn nữa chuyện này sau khi nghe ngóng sẽ biết.Bọn hắn xác thực nghe ngóng không rõ ràng lắm, chỉ biết là chủ nhà đã bán đi, thật đúng là không hỏi rõ có phải Diệp Danh mua hay không.Nghe nói Diệp gia mua 2 hai căn, bọn hắn tự nhiên sẽ cho là đúng rồi, chính là Diệp Danh và Diệp Thư mỗi người một căn.Kết quả đều là của Diệp Thâm đấy."Cô ta mua nhiều nhà như vậy làm gì? Một người cũng không thể ở đến ah! Đây không phải là lãng phí tài nguyên ư!" Văn Đạt đối với Diệp Danh nói ra: "Nhà người ta hơn mười gia đình ở trong một cái sân, cô ta một người ở 3 cái sân nhỏ? Quá xa xỉ! Đây là cái tác phong gì? Anh mặc kệ để cô ta làm vậy sao?""Chính cô ấy ở một cái, ông nội của cô ấy ở một cái, mẹ của cô ấy cũng tới thủ đô rồi, ở một cái, kế tiếp cô ấy cũng sắp sinh 2 đứa bé rồi, tương lai con cháu nhiều, chưa hẳn ở không hết." Diệp Danh nói ra.Kỳ thật anh cũng không hiểu Hoa Chiêu mua nhiều nhà như vậy làm gì, nhàn rỗi còn bị người ta ngấp nghé. Bất quá có tiền không tiêu cũng là để đó, cô có tiền của mình muốn xài như thế nào liền xài như thế nào chứ sao.Bà Văn đột nhiên nhìn xem Văn Tịnh ghen ghét nói một câu: "Xem con gái nhà người ta kìa, kết hôn còn mang theo mẹ, còn mua cho mẹ mình một căn nhà lớn như vậy ở thủ đô, chậc chậc, thật sự là có năng lực."Nhưng không giống như con gái bà ta, mỗi khi mẹ yêu cầu làm việc gì, cô ta đều phải vật lộn với việc đó, làm xong cũng khiến bọn họ không thoải mái.Người nhà họ Văn lại bắt đầu đưa mắt.Không phải là nhà của Diệp Danh, là nhà của em dâu Diệp Danh, bọn hắn cũng không thể dễ dàng mở miệng như vậy.Nhưng trong nhà thật sự ở không được.Văn Đạt cùng Văn Minh mỗi người đều có hai ba đứa bé rồi, cũng đều nhỏ, nửa đêm một đứa khóc liền một phòng đều khóc, thật sự làm cho bọn hắn ngủ không được.Hơn nữa hai đứa con dâu cũng không bớt lo, mỗi ngày ép buộc đến ép buộc đi, còn châm ngòi quan hệ cảm tình giữa hai anh em, hai an hem cũng sắp trở nên xa lạ.Cái nhà này, phải phân ra.Vẫn không thể lưu lại một nhà nào cả, bằng không thì sẽ không công bằng, muốn phân liền đều phân đi ra."Cô ta bây giờ vẫn còn một căn nhà không có ở? Nhà nào vậy?" Ông Văn hỏi."Trong ngõ hẻm cái đại tạp viện kia." Diệp Danh nói ra.Người Văn gia biết rõ cái nhà đó.Bọn hắn cũng biết trong nhà không ở được nữa, kỳ thật lúc trước đã ở tìm phòng ở. Đáng tiếc tiền trong tay mua một căn là không thể nào đấy, trong nhà căn bản cầm không ra nhiều tiền như vậy, chỉ có thể mua một hai gian trong một viện lớn.Căn nhà hiện tại cũng là do đơn vị phân, công nhân viên chức cũng chỉ có quyền cư ngụ, không có quyền bán.Bọn hắn lúc nghe ngóng cũng đã xem qua nhà của Lưu gia cùng Triệu gia phòng ở. Tự nhiên rất hài lòng với căn nhà đầu ngõ kia.Nhưng là hiện tại cầu người…Cái viện lớn hỗn tạp kia cũng không phải không thể tiếp nhận, dọn dẹp một chút là được rồi, dù sao cái nhà đó cũng khá lớn, bọn hắn cũng không ở nhiều người như vậy."Tình huống của chúng ta con cũng biết." Ông Văn trực tiếp nói với Diệp Danh: "Trẻ con nhiều, không ở được, mỗi lúc trời tối khóc đến đầu ta đều đau, ta và mẹ của con thân thể cũng chịu không được nữa rồi. Thêm vài năm nữa, đứa nhỏ lớn rồi, trong nhà cũng chứa không nổi, còn phải ngủ từ phòng khách tới phòng bếp."Con là dượng của bọn chúng, điều kiện tốt, có khả năng giúp đỡ hãy giúp bọn hắn một chút, cha cầu xin con."Những lời này, Diệp Danh đã nghe qua vô số lần.Nhưng mỗi một lần nghe thấy, trong lòng của anh đều phi thường phản cảm bộ dạng này của ông Văn."Cái gì mà cầu hay không đấy, để cho người ngoài nghe thấy, con sẽ thành người như thế nào rồi hả?" Diệp Danh nói ra.Lại thấy lão gia tử vẻ mặt đương nhiên, thậm chí có chút đắc ý. Diệp Danh sợ người ngoài nghe thấy là tốt nhất, ông ta chỉ sợ hắn không sợ đây này.Ông ta đã quỳ xuống cầu xin rồi, nếu cũng không dùng được! Đó mới thật sự tức giận đây này.Diệp Danh trong lòng cười lạnh một tiếng, trên mặt lại chân thành mà cười nói: "Cha nói rất đúng, con là một người làm dượng đấy, có khả năng giúp đỡ nhất định sẽ giúp, con cái của nhà em hai em ba không có chỗ ở rồi hả? Vậy đều đưa tới nhà con ah, con rất thích trẻ con, con sẽ chăm sóc bọn hắn."Mọi người Văn gia sững sờ, đặc biệt là Văn Tịnh, ngơ ngác nhìn Diệp Danh.Anh rốt cuộc đã nói, anh rốt cuộc đã nói ra lời nói trong lòng rồi! !Anh rất thích trẻ con! !Trước đây anh không nói vậy, anh nói rất ghét trẻ con, quấy khóc khó chịu, lớn lên không nghe lời, nuôi con không bằng nuôi thú cưng.Hóa ra là nói dối cô ...Nhiều năm như vậy, trong lòng của anh có phải luôn oán trách cô không?



Bạn cần đăng nhập để bình luận