Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 719 - Tại Sao Ông Lại Giết Bà Ấy.



Chương 719 - Tại Sao Ông Lại Giết Bà Ấy.



Chương 719: Tại Sao Ông Lại Giết Bà Ấy.Hoa Chiêu quay đầu nhìn người đang hấp hối trong phòng bệnh, mặc dù đang nằm, cũng có thể nhìn ra đối phương có thân hình cao lớn, ngũ quan cũng đoan chính, có cạnh có góc, rất có khí chất đàn ông.Cùng cô, ngược lại nhìn không ra chút giống nhau nào.Hoa Chiêu lại nhìn về phía Diêu Lâm cùng Diêu An, càng nhìn càng không rõ bọn họ cùng mình có giống không.Cũng không biết dùng kỹ thuật hiện tại, có thể xác định mối quan hệ họ hàng giữa cô và Diêu Lâm không.Dù sao cũng cách không chỉ một đời.Nhưng vẫn phải hỏi xem một chút đấy."Diêu lão tiên sinh, cháu hôm nay đến đây, còn có một việc muốn hỏi." Hoa Chiêu nói ra."Cái gì? Cháu cứ nói." Diêu Lâm giữ vững tinh thần nói."Nghe nói ông có một người chị gái, gọi là Diêu Nga." Hoa Chiêu nói.Ánh mắt Diêu Lâm vèo một cái liền sáng lên, nhìn cô: "Cháu hỏi bà ấy làm gì?"Nếu như là người khác hỏi, ông tuyệt đối sẽ không kích động, nhưng nhìn cô gái cùng chị ông rất giống nhau hỏi, ông không hiểu sao lại rất kích động."Trên tay, trên chân bà ấy, tất cả có mấy hoa vân?" Hoa Chiêu hỏi.Trên người Diêu Nga không có cái bớt gì đặc thù, dù là nốt ruồi gì đấy, cô đã hỏi ông nội, chỉ hỏi ra hoa tay và hoa chân của Diêu Nga.Nếu như số lượng giống nhau, vị trí giống nhau, mặc dù không nói rõ được cái gì, nhưng nếu như khác nhau, vậy có thể loại trừ rồi."Chị của ông trên tay có 9 hoa tay, trên chân có 3 cái!" Không nghĩ tới Diêu Lâm vậy mà hiểu biết chính xác vấn đề này, hơn nữa còn nhớ rõ ràng mỗi vị trí.Ông và Diêu Nga tuổi không kém nhau nhiều, khi còn bé cùng nhau chơi đùa mà lớn lên, biết rõ tất cả mấy việc vụn vặt của đối phương.Vậy mà thật sự giống nhau.Hoa Chiêu gật đầu, kỳ thật trong lòng cô đã nhận định Diêu Nga chính là bà nội của mình.Bằng không thì, chiếc nhẫn đã nhận thức người khác làm chủ, vì sao còn có thể sinh động dị thường trong tay cô?Chúng là đồ vật tổ truyền của Diêu gia, mà trong cơ thể cô, khả năng dòng máu của Diêu gia đang chảy trong cơ thể cô."Cháu (cô) gật đầu là có ý gì?"Có hai giọng nói đồng thời hỏi.Một kinh ngạc và vui vẻ, một lại hoảng sợ.Hoa Chiêu quay đầu lại, nhìn Lý Thế An đang đứng phía sau gắt gao nhìn chằm chằm vào cô.Lý Thế An đã mang kính mắt, chính diện mà nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu.Hoa Chiêu nhướn mi, không nghĩ tới ông ta sẽ tới nơi này.Lý Thế An cũng không nghĩ tới, Hoa Chiêu sẽ tới nơi này, hơn nữa sẽ hỏi loại vấn đề này.Ông ta hiện tại cũng đã thấy rõ bộ dạng của Hoa Chiêu, thật sự rất giống rất giống, giống như Diêu Nga tái sinh."Cô cùng Diêu Nga có quan hệ gì? !" Lý Thế An tiến lên vài bước, đứng ở trước mặt Hoa Chiêu khẩn trương mà chất vấn cô.Diêu Lâm đã tỉnh táo lại, đứng lên ngăn chính giữa Lý Thế An cùng Hoa Chiêu, nhìn hằm hằm ông ta: "Con bé cùng chị thì có thể có quan hệ gì? Lớn lên giống nhau mà thôi."Thế gian có rất nhiều người giống nhau.Chị ấy qua đời khi mới mười mấy tuổi, lại chưa sinh đứa nhỏ.Hiện tại xuất hiện một người giống như vậy, nhiều lắm thì trùng hợp, chỉ có thể là trùng hợp.Bằng không thì sao? Còn có thể là huyết mạch của chị ấy sao?Lý Thế An lại không nghĩ như vậy, bởi vì ông ta biết rõ, Diêu Nga khả năng còn sống, năm đó táng thân biển lửa người, rất có thể không phải là Diêu Nga!Ông ta nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu, đột nhiên linh quang lóe lên: "Là cô! Là cô đã trộm chiếc nhẫn của tôi!"Chỉ có Diêu Nga, có thể biết được bí mật của những món đồ trang sức này! Mà với tư cách là con cháu của Diêu Nga, khẳng định cũng biết! Cũng có lý do đến trộm chiếc nhẫn!Diêu Lâm nhìn về phía tay Lý Thế An, xác thực không thấy chiếc nhẫn đã từng thuộc về Diêu gia bọn họ."Tôi không biết, chiếc nhẫn gì?" Hoa Chiêu vẻ mặt nghi hoặc mà phủ nhận.Đây là chết cũng không thể thừa nhận đấy."Đừng giả bộ nữa, nhất định là cô!" Trong mắt Lý Thế An đã mang theo sát khí: "Mau đem chiếc nhẫn trả lại cho tôi, bằng không thì đừng trách tôi không khách khí!"Được, xem nét mặt của ông ta đã biết rõ, dù có nói gì cũng không được rồi.Ông ta thà rằng có thể giết lầm cũng sẽ không bỏ qua rồi.Thật sự phiền toái.Vậy cô sẽ không buông tha cho ông ta trước."Tôi xác thực là hậu nhân của Diêu Nga, nhưng tại sao tôi phải trộm chiếc nhẫn kia của ông?" Hoa Chiêu hỏi.Một câu làm ba người sợ ngây người.Diêu Lâm cùng Diêu An Đô không thể tin mà nhìn Hoa Chiêu, con bé là hậu nhân của Diêu Nga?Lý Thế An lại có vẻ mặt quả nhiên: "Không nghĩ tới cô vậy mà thừa nhận, mau đưa chiếc nhẫn trả lại cho tôi!"Ông ta không trả lời vấn đề này, chỉ truy vấn chiếc nhẫn.Nhưng lại bại lộ vấn đề.Diêu Lâm lập tức quay đầu nhìn ông ta, chất vấn: "Có ý tứ gì? Ông biết rõ chị gái của tôi không chết? Vậy ông năm đó vì sao lại nói chị ấy chết rồi hả? Còn mang tro cốt về!"Năm đó bọn họ cũng đã xuất ngoại rồi, chị ấy một mình ở lại thủ đô, đi trễ nhất, phải đợi chuyến thuyền tiếp theo.Kết quả lại là âm dương cách biệt.Mấy tháng sau Lý Thế An bưng tro cốt Diêu Nga đưa đến Diêu gia.Lý Thế An hiện tại căn bản không nhìn ông, cũng không trả lời vấn đề của ông, chỉ nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu, thầm nghĩ phải lấy lại chiếc nhẫn.Hoa Chiêu thay Lý Thế An trả lời: "Bởi vì người chính là do ông ta giết, chỉ có điều trời đưa đất đẩy làm sao mà người chết không phải là bà nội, mà là một người khác."Đồng tử Lý Thế An chỉ rụt lại thoáng một phát, lại không phủ nhận.Trong hành lang này trừ người của ông ta ra, chỉ có cha con Diêu gia cùng Hoa Chiêu.Bọn hắn đều phải chết!Cho nên để cho bọn hắn biết rõ chân tướng thì như thế nào?"Đúng vậy, tôi cũng là về sau âm thầm điều tra mới biết được, ở bên trong cái nhà hoang kia có một người phụ nữ ăn mày hay ở, cái thi thể kia cũng là của người đó đấy, là do tôi lầm tưởng."Lý Thế An đã bình tĩnh trở lại, chậm rãi nói: "Bằng không thì, tôi nhất định sẽ truy tra ra được, không để người còn sống.""Vì sao? !" Mắt Diêu Lâm lập tức đỏ lên, tiến lên đánh Lý Thế An, lại bị mấy người vệ sĩ của Lý Thế An gắt gao đè lại.Lý Thế An chưa bao giờ xuất hiện một mình ở những nơi khác ngoại trừ nhà mình, lần này ông ta dẫn theo 6 người đến.Hơn nữa, ông ta còn là cổ đông của bệnh viện tư nhân này, muốn làm gì thì làm.Vốn ông ta hoài nghi Diêu gia, sang đây xem xem, không nghĩ tới vậy mà phát hiện bí mật của Hoa Chiêu.Cũng thật sự đã tìm được chiếc nhẫn.Lý Thế An cười: "Ngoan, đem chiếc nhẫn trả lại cho tôi, đó là do bà nội cô năm đó đưa cho tôi đấy, chính là của tôi. Đúng rồi, bà ấy, có khỏe không?""Trả lời vấn đề trước đó của tôi, tại sao phải giết bà ấy?" Hoa Chiêu hỏi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận