Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1355 - Bị Theo Dõi.



Chương 1355 - Bị Theo Dõi.



Chương 1355: Bị Theo Dõi."Tôi không ngu ngốc, cô chắc chắn sẽ không bán, tôi đắc tội với bên kia là đủ, sao còn trở về đắc tội với cô?" Triệu Tuệ cười nói."Vậy hắn không bắt cô đi giày nhỏ sao?" Hoa Chiêu hỏi."Đi rồi." Triệu Tuệ nói: "Nhưng chân tôi có thể duỗi thẳng, giày nhỏ cũng rất thích hợp.”Cô ấy không sao cả nói, cô ấy không sợ đắc tội lãnh đạo.Cô ấy so với Tống Tuyết còn thảm hơn, Tống Tuyết ít nhất cũng có kỹ năng diễn xuất, diễn nữ hai rất vững vàng, thỉnh thoảng cũng có thể xông lên nữ chính.Cô ấy không thể, nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng thừa nhận mình vốn không có năng khiếu trong nghề này.Cô ấy chỉ phù hợp với các vai diễn một màu.Nếu nhân vật tương tự như tính cách của mình, cô ấy có thể diễn tốt, nếu quá khác biệt, ví dụ như để cô ấy đóng vai tiểu thư yêu kiều, mệt chết cô ấy cũng không thể diễn được.Hơn nữa tính cách không tốt, còn cứng đầu, luôn bị người ta cho đi giày nhỏ, mấy năm nay cô ấy đã đóng vai nữ tam, nữ tứ, ăn cơm trộn.Cũng may Chu Binh nhà cô ấy có tiền, cô ấy vẫn ăn ngon uống tốt.Nhiều năm như vậy, cô ấy càng ngày càng cảm thấy ánh mắt mình lúc trước tốt, đã chọn Chu Binh.Nếu như chọn Diệp Danh, người ta kiếp sau cũng sẽ không chọn cô ấy.Nếu lúc trước cô ấy lại dây dưa, có thể bị miệng kia của Diệp Danh độc chết."Thật sự không được thì đến chỗ tôi, chuyện nhân vật tôi nói không tính, nhưng ít nhất không ai dám bắt cô đi giày nhỏ." Hoa Chiêu nói.Triệu Tuệ thống khoái gật đầu: “Chỉ chờ những lời này của cô!”Lúc trước Miêu Lan Chi cho cô ấy chọn, công ty điện ảnh mới thành lập của Hoa Chiêu cũng là một lựa chọn.Nhưng lúc đó cô đang bị Diệp Danh mắng, nuốt không trôi khẩu khí kia, không muốn dính ánh sáng của Hoa Chiêu, cho nên đã đi nơi khác.Nhưng nhiều năm như vậy khẩu khí kia đã sớm biến mất.Chu Binh nhịn không được: “Suy nghĩ của vợ cũng thay đổi?”"Vậy khi nào chúng ta sẽ có con?" Chu Binh hỏi.Hắn sắp không chịu được áp lực, cách đây không lâu cha mẹ còn gọi điện thoại cho hắn, nói cho hắn biết, nếu hắn vẫn không có con, bọn họ sẽ đưa đứa con trai út nhà anh cả cho hắn, làm con thừa tự cho hắn!Hắn không muốn.Hắn cũng không phải là không thể sinh! Tại sao lại muốn con người khác?Hắn cũng không phải Diệp Danh, không thể xem đứa trẻ nhà người khác như con mình, nhà anh em cũng không được.Triệu Tuệ gật đầu: "Hiện tại muốn.”Mặt Chu Binh đỏ lên.Mọi người lập tức cười ha ha.Mấy người đều là bạn bè cùng trang lứa, dọc theo đường đi nói chuyện cười đùa, hành trình không ngắn cũng coi như thoải mái.Kết quả xuống thuyền, Hoa Chiêu liền nhìn thấy Diệp Danh đến đón.Vừa ngạc nhiên vừa bất ngờ.“Anh cả, sao lại ở đây?” Hoa Chiêu hỏi.Tầm mắt Diệp Danh tìm kiếm phía sau cô vài vòng cũng không phát hiện bọn nhỏ, kỳ quái hỏi: "Ba đứa nhỏ đâu?”Hoa Chiêu càng có dự cảm không ổn."Thả ở nhà rồi."Diệp Danh nhất thời trợn mắt, anh vì trông bọn nhỏ mới đến đấy!Hoa Chiêu đã đoán được.“Muốn thăm bọn nhỏ thì anh nên đi Bằng Thành chứ tới đây làm gì?”"Không phải vì biết mấy người sẽ đến đây sao? Anh tưởng em sẽ đưa bọn chúng đến, vừa vặn có cơ hội đi công tác, anh liền chọn tuyến này.” Diệp Danh nói.Hoa Chiêu chỉ vào con thuyền phía sau: “Ngồi lên đó, vài giờ nữa anh có thể nhìn thấy bọn chúng."Diệp Danh…Anh thở dài: “Quên đi, anh cũng vì chuyện vườn cây ăn quả mà đến, đến lúc đó cùng nhau trở về đi."“Vậy chúng ta mau đi." Hoa Chiêu vội vàng chuồn đi.Diệp Danh cười, việc này trách anh, vốn định cho mấy đứa nhỏ một bất ngờ vui vẻ, cho nên không nói trước một tiếng.Có Diệp Danh ở bên này tiếp ứng, đãi ngộ liền thăng mấy cấp, phía trên trực tiếp phái trực thăng dẫn bọn họ trèo đèo lội suối, đi thẳng đến vườn cây ăn quả.”Không cần đi theo những con đường đất gồ ghề nữa."Đây cũng là dính ánh sáng của em." Diệp Danh nói: "Nếu không phải nghe nói những loại hoa quả kia phần lớn đều để xuất khẩu, sẽ không có đãi ngộ này đâu."“Anh cả khiêm tốn, lúc trước em nói tới đây, bên này cũng biết, cũng không nói sẽ phái trực thăng cho em." Hoa Chiêu cười nói."Nhưng đường đi vẫn chưa được sửa chữa sao? Điều này không có lợi cho việc vận chuyển trái cây!” Hoa Chiêu nói.Lộn xộn, bất cứ điều gì cũng có thể xấu ah, đặc biệt là trái cây."Xây dựng một đường từ vườn cây ăn quả đi thẳng đến bến tàu, từ đó có thể trực tiếp lên thuyền." Diệp Danh nói.Hoa Chiêu: "Được rồi.”Máy bay đến nơi cũng không hạ cánh, mà là đi vòng quanh toàn bộ vườn cây ăn quả một vòng.Hoa Chiêu rất hài lòng.Diệp Danh cũng rất hài lòng, Hoa Chiêu thật sự là thiên tài làm nông nghiệp, trồng cái gì sống cái đó.Máy bay hạ cánh, Hoa Chiêu lập tức ngửi thấy mùi sầu riêng tràn ngập trong không khí.Vườn cây ăn quả này, một nửa trồng sầu riêng.Cây này hiện tại chưa được biết đến nhiều, chỉ là một loại trái cây phổ biến ở địa phương.Người dân trong nước cũng chưa từng thấy qua.Nhưng Hoa Chiêu cảm thấy người thích hương vị này tuyệt đối không kháng cự được.Đương nhiên, người không thích đánh chết cũng không tiếp nhận được.Lý Nguyên dẫn người đi tới: "Bà chủ, đã lâu không gặp.”Nói xong chính hắn cũng muốn cười, bà chủ của mình, một năm mình cũng không gặp được mấy lần, thật sự là bà chủ hiếm thấy.Nhưng Hoa Chiêu buông tay đem vườn cây ăn quả cùng cơ sở rau quả giao cho hắn quản lý, đây là bao nhiêu tín nhiệm chứ? Hắn rất xúc động."Vất vả rồi, nhìn anh xem, đã rám nắng rồi, chờ trái cây thu hoạch xong, bên này hãy giao cho người khác, anh trở về thủ đô đi, tôi nghe nói đứa lớn nhà anh sang năm sẽ thi đại học?"Lý Nguyên cười, Hoa Chiêu còn nhớ rõ, nếu không phải vợ thường xuyên nhắc nhở, hắn cũng đã quên.Hai người vừa nói chuyện, vừa đi vào vườn cây ăn quả.Nơi đây chủ yếu trồng các loại trái cây nhiệt đới như sầu riêng, xoài, dứa.Bây giờ thị trường trong nước vẫn còn nhỏ, chủ yếu dựa vào xuất khẩu.Diệp Danh xem xét cẩn thận, hiện tại Hoa Chiêu xuất khẩu trái cây kiếm được lượng ngoại tệ không nhỏ, bên trên rất coi trọng.Diệp Danh ăn đến vui vẻ, còn lấy một ít, trực tiếp vận chuyển đến thủ đô, đưa cho bên trên.Nhưng đối với sầu riêng, cảm ơn xin miễn cho kẻ bất tài này.Mùi vị kia thiếu chút nữa hun cho anh té ngã.Nhìn Hoa Chiêu ăn ngon, anh trực tiếp lấy một loại ánh mắt hoài nghi nhìn cô.Hoa Chiêu…"Anh cả thật sự không có phúc ăn." Cô nói."Không sao cả, anh không quan tâm." Diệp Danh cách xa Hoa Chiêu một chút.Tống Tuyết cũng rất thích ăn, Triệu Tuệ lại không thích.Chu Binh rất thích, Lưu Minh lại không thích.Sau này hai vợ chồng sẽ vì ăn sầu riêng mà cãi nhau nha.Ăn xong uống xong, dặn dò Lý Nguyên thu hoạch trái cây, vận chuyển thật tốt, Hoa Chiêu lại cùng mọi người đi Tam Á.Cô không quên mình đang ra ngoài chơi!Diệp Danh lại liếc cô, chẳng trách lại không mang theo bọn nhỏ đến!Anh không nói cùng Hoa Chiêu trở về nữa, hôm đó liền mua vé đi Bằng Thành.Hoa Chiêu không sao cả, vui vẻ mặc váy dài Bohemia, đi đến bờ biển.Lập tức bị người theo dõi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận