Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 437 - Ông Tên Là Gì.



Chương 437 - Ông Tên Là Gì.



Chương 437: Ông Tên Là Gì.Trương Quế Lan thật thà, nghe ông ta nói như vậy, ngược lại là sợ chính mình hiểu lầm ông ta, bởi vì bà biết rõ Lý Tiểu Giang có mấy người chú, có lẽ không phải một người này?"Lý Tiểu Cương là gì của ông?" Trương Quế Lan hỏi.Lý Nhị sững sờ, xem ra hôm qua con trai đã nói gì đó, cho cô ta lưu lại ấn tượng không tốt."Hắn là cháu tôi, tôi là chú của hắn." Lý Nhị nói ra."Nha." Trương Quế Lan sắc mặt dịu đi một chút."Bất quá chúng tôi ở đây không nhận người, chúng tôi nào có tư cách nhận người? Đều là thân thích bạn bè giúp một chút việc, kiếm miếng cơm ăn." Trương Quế Lan nói ra.Lý Nhị nở nụ cười: "Tất cả mọi người đang làm cái này đấy, cô không cần sợ hãi. Tôi từ nhỏ đã theo cha mình buôn bán, từ nam ra bắc đã đi qua rất nhiều địa phương…. Hôm nay trời rất là lạnh rồi, tôi có thể đi vào uống chút nước ấm được không?"Nếu là chú của Lý Tiểu Giang, cũng không phải là cha Lý Tiểu Cương, Trương Quế Lan liền không thể đem người ngăn cản ở ngoài cửa. Dù là cái người qua đường, trời đang rất lạnh vào nhà uống miếng nước cũng là nên phải đấy."Vào đi." Trương Quế Lan nói.Lý Nhị sau khi vào cửa đắc ý nhìn Từ Mai.Cái nhìn này đem Từ Mai chọc giận, đây tuyệt đối không phải người tốt lành gì! Không thể để cho dì Trương bị lừa.Cô nhắm mắt theo sát ở phía sau hai người.Lý Nhị không hổ là vào Nam ra Bắc đấy, đặc biệt biết ăn nói, ngồi một mình ở phòng khách kiêm trong phòng ăn, mấy câu đã nhận được sự tán thành của Trương Quế Lan.Việc buôn bán thịt kho rất tốt, tiền cảnh rộng lớn, nếu như bắp rang phát ra ngoài, để cho người khác giúp đỡ bán, mới có thể kiếm nhiều tiền.Mà loại người này, ông ta có thể cung cấp.Nhà ông ta thân thích nhiều, hiểu rõ, an tâm tin cậy.Ông ta nói như vậy càng tiêu trừ hoài nghi của Trương Quế Lan đối với ông ta, đó là một người đến tìm bà kiếm tiền đấy, không phải là loại có mục đích kia.Hơn nữa người này sạch sẽ, biết ăn nói rất là bộ dạng khôn khéo, không giống Lý Tiểu Giang nói là loại người uống rượu đánh vợ."Việc buôn bán này tôi đã đã tìm được phía đối tác." Bất quá Trương Quế Lan vẫn cự tuyệt nói."Chính là cô gái này a?" Lý Nhị nhìn Từ Mai.Điểm ấy Lý Tiểu Giang tuy chưa nói, nhưng là hắn đã từng nói qua Trương Quế Lan tìm 3 người đàn ông đảo bắp rang, mà lúc này đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ, đoán chừng chính là làm thịt kho rồi.Trương Quế Lan không có lên tiếng."Hùn vốn là hùn vốn, không thể mỗi người hùn vốn ah, tựa như cô cùng Tiểu Giang, các ngươi hùn vốn, mà chúng ta những người này chính là hỗ trợ bán đồ đấy, kiếm tiền vất vả hơn. Các người hiện tại chính là thiếu một ít chân chạy, cho chút ít tiền vất vả là được, cái này tôi có thể tìm đến thật nhiều người, cô xem trước mấy người, nếu cảm thấy không thích hợp cũng không cần, tôi đi theo chân bọn họ nói, tôi nói chuyện, sẽ có tác dụng!"Trương Quế Lan cùng Từ Mai liếc nhau, Trương Quế Lan có chút động tâm rồi.Hoa Chiêu trước kia cũng nói tìm người, thế nhưng mà hai mẹ con bà, cũng không biết tìm ai?Thông qua trước mắt xem ra phù hợp so với việc để Lý Tiểu Giang tìm người, nghe không sai.Từ Mai lại không đồng ý, cô đương nhiên cũng biết tìm người tốt, nhưng người này tuyệt đối không được. Cái tròng mắt kia luôn đảo quanh, không trộm thì cũng là cướp.Cũng vì dì Trương gặp ít người, bị hắn dăm ba câu lừa."Không thể chỗ tốt gì đều cho Lý gia các người chiếm được, hơn nữa nhà họ Lý của ông có một số việc làm không đúng quy củ. Sau này khó có thể nói có tiếp tục cùng các người hợp tác hay không đây này." Từ Mai nói ra: "Chuyện tìm người không làm phiền ôngi rồi, tôi cũng là người địa phương, có rất nhiều người giới thiệu."Lý Nhị vậy mà không tức giận, cười cười đứng lên: "Vậy hôm nay tôi đi về trước rồi, hôm nào có rảnh tôi lại đến."Mục đích cuối cùng của ông ta là Trương Quế Lan, cái gì mà tìm người, chẳng qua là linh cơ khẽ động vì tiếp cận Trương Quế Lan lấy cớ mà thôi, việc thành thì thuận lợi lấy được hảo cảm người trong thôn, không thành cũng không có sao.Lý Nhị cũng không dây dưa, quay người liền đi.Từ Mai một bên nói: "Ông có rảnh thì chúng tôi cũng bận rộn rồi, làm sao có thời giờ hàn huyên nói chuyện với ông? Đã nói không cần ông rồi, ông về sau cũng đừng tới nữa. Còn có, ông tên là gì?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận