Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 387 - Tống Tiền.



Chương 387 - Tống Tiền.



Chương 387: Tống Tiền.Hoa Chiêu nở nụ cười: "Cháu là một người phụ nữ nông thôn, không có bản lĩnh gì, tại sao có thể có chuyện nhờ cháu được? Thím nhất định là tìm lộn người rồi, chờ một lát mẹ chồng tôi quay lại rồi, ngài trực tiếp nói với bà ấy là tốt rồi."Cô không tiếp lời.Bà Văn cũng không để ý cô tiếp hay không tiếp, phối hợp nói ra: "Cũng không biết chị dâu cháu đã cùng cháu nói chưa, cha con bé thân thể không tốt, gần đây càng là bệnh đến dậy không nổi, mỗi ngày toàn thân khó chịu, bệnh viện cũng không có cách nào."Nhưng là từ khi uống cái rượu thuốc màu xanh kia của cháu ngâm, bệnh của ông ấy đã tốt rồi hơn phân nửa, cũng có thể xuống đất rồi, người cũng có tinh thần rồi, chúng ta đang muốn đến thăm để cảm tạ cháu, ai biết cái bình rượu kia uống xong, ông ấy thoáng cái lại không được, lại nằm trở về."Cho nên lần này thím là đến xin thuốc đấy, cái rượu thuốc kia của cháu, có thể cho cha của chị dâu cháu mấy bình? Thật sự không được, một bình cũng được." Bà Văn một hơi nói ra.Cái rượu thuốc kia hoá ra là phải pha loãng để uống, trước kia thật sự quá lãng phí. Hơn nữa muốn nhiều hơn bà ta sợ Hoa Chiêu không cho, trước xin một bình, uống xong lại nói sau.Hoa Chiêu ngẩn cả người, cô thật sự không biết, cha Văn Tịnh đã uống qua cái rượu thuốc kia rồi, uống của ai?Nghĩ cũng biết là của Diệp Danh đấy.Nhưng là Diệp Danh cho tới bây giờ cũng chưa nói qua.Diệp Danh cùng Văn Tịnh mâu thuẫn, cùng Văn gia mâu thuẫn, anh cũng chưa bao giờ nói với người ngoài, chính mình khó chịu là được rồi, không cần lại để cho cả nhà đi theo anh cùng một chỗ khó chịu.Hoa Chiêu im lặng một thoáng, Diệp Danh chủ động cho hay sao?Nghĩ kỹ Văn Tịnh đoạn thời gian trước muốn nói lại thôi…Chắc có lẽ không.Nếu như là Diệp Danh chủ động cho đấy, cho một lọ liền cũng không keo kiệt bình thứ hai, cha vợ là người thân cận đấy, như cô, cũng có thể đem thứ tốt lấy ra chia sẻ cho cả nhà chồng.Đương nhiên cũng là bởi vì Diệp gia thực sự rất tốt.Cùng lý do đó, Văn gia nếu cũng tốt như vậy, chút yêu cầu ấy căn bản không cần đến trước mặt cô. Dù sao cô đã đem bình rượu thuốc đều cho Diệp gia rồi, hơn nữa nói cho bọn họ biết toàn quyền xử lý, không cần nói với cô, bọn hắn muốn cho ai thì cho.Đã không phải Diệp Danh chủ động cho đấy…"Yêu cầu này của thím, cháu xác thực không làm được, cái rượu thuốc kia hiện tại cũng không ở chỗ cháu nữa rồi, đều ở trong tay ông nội Diệp Thâm, nếu thím muốn, hãy tìm ông ấy." Hoa Chiêu trực tiếp cự tuyệt.Bà Văn không nghĩ tới cô cự tuyệt được dứt khoát như vậy, vẻ mặt đau khổ nhất thời không biết nên nói cái gì.Văn Nhược mở miệng: "Trong tay cô một chút cũng không có? Bảo bối như vậy làm sao có thể đều cho người khác?"Trong lòng cô ta, cha mẹ chồng tất nhiên là người khác. Nếu cô ta có thứ tốt như vậy, đừng nói cha mẹ chồng rồi, cha mẹ đẻ đều không có phần, cô ta nhất định chính mình trông coi thật tốt.Hoa Chiêu nhìn hai mẹ con này, cũng không biết nói cái gì cho phải.Bất quá người ta nói đúng, thực thứ tốt cô cũng sẽ không dễ dàng cho người khác, cũng tỷ như rượu ngâm nhân sâm vạn năm, vẫn còn trong tay cô đấy, Diệp gia lấy đi chỉ là rượu màu xanh lá đấy.Đến tinh chất màu vàng ít ỏi kia, Diệp Danh vẫn luôn không hỏi cô xuất xứ, cô cũng không có giải thích. Diệp gia cũng không có người đến hỏi qua, không biết bọn họ là không muốn hỏi, hay là Diệp Danh căn bản không nói cho bọn họ biết.Nhớ tới Diệp Danh, lại nhìn người Văn gia trước mắt, Hoa Chiêu cũng thay anh cả mệt mỏi.Cô không có trả lời vấn đề của Văn Nhược, trực tiếp nằm ở trên giường: "Xin lỗi, cháu đã ngồi đã nửa ngày, mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi rồi.""Cô!" Văn Nhược tức giận, không nghĩ tới cô ta cũng dám cùng các cô làm kiêu! Đang ở trước mặt khách nhân nghỉ ngơi không nói, đến lời của cô ta cũng không nói trở lại, thật sự là bị Diệp gia làm hư rồi!"Tất cả mọi người đều là thân thích, chỉ một lọ rượu thuốc, vẫn là dùng để cứu mạng đấy, cô sao có thể keo kiệt như vậy! Thật không biết thông cảm!"Giọng cô ta rất lớn, trực tiếp đem hai bảo bảo làm tỉnh lại rồi, kinh hoảng sửng sốt một chút, lập tức khóc lớn.Hù đến đứa nhỏ rồi!Hoa Chiêu lập tức nổi giận."Tôi còn chưa thấy qua người đến thăm tống tiền còn nói đến hùng hồn như vậy, giống như người khác thiếu tiền cô vậy, hôm nay xem như biết thêm kiến thức!"Câu nói đầu tiên làm cho hai mẹ con Văn gia xấu hổ.Cô ta cũng dám nói các bà là đến tống tiền!"Đồ của tôi, tôi nguyện ý cho ai tựu cho người đó! Hôm nay tôi liền lên tiếng, cái rượu thuốc kia cho ai cũng không để cho các người! Đi thong thả không tiễn!"Hoa Chiêu nói xong cũng đi trấn an hai đứa nhỏ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận