Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1080 - Không Có Ánh Mắt.



Chương 1080 - Không Có Ánh Mắt.



Chương 1080: Không Có Ánh Mắt.Đi vào Tôn gia, Diệp Thần cùng Diệp Danh đều bình tĩnh mà ngồi ở tầng dưới của một chiếc giường đôi, còn cặp vợ chồng già họ Tôn thì ngồi ở giường tầng dưới đối diện.Hoa Chiêu cùng Tôn Diễm mỗi người ngồi trên một chiếc ghế đẩu.Trong phòng chứa không nổi những người khác, đều đứng ở trong sân đấy.Trời đang rất lạnh, trong sân còn có mấy người hàng xóm đang xem náo nhiệt, bất quá bọn hắn phần lớn đều đứng ở cửa ra vào đại tạp viện, chỗ đó đỗ ô tô của Diệp Danh.Lái xe con đấy! Gia thế quả nhiên không tầm thường!Ông bà Tôn càng khẩn trương càng nhiệt tình.Hoa Chiêu yên tĩnh mà ngồi ở chỗ kia nghe Diệp Danh cùng bọn họ chậm rãi mà nói chuỵện, cảm giác ánh mắt của Tôn Diễm không ngừng ngắm về phía cô cùng Diệp Danh.Sau lưng cửa phòng nhẹ vang lên, hai cô gái đi tới, trong tay mỗi người cầm một cái ghế, trực tiếp ngồi xuống sau lưng Hoa Chiêu cùng Tôn Diễm."Bên ngoài quá lạnh rồi." Tôn Hồng nói thầm một tiếng.Bọn họ tiến đến, Diệp Danh quay đầu nhìn về hai người lễ phép cười.Hoa Chiêu lập tức cảm thấy phía sau lưng đều nóng lên, bị tầm mắt của người ta chiếu phỏng.Vừa rồi sau khi vào cửa, Diệp Thần khẩn trương, giới thiệu Diệp Danh anh cả, giới thiệu cô chính là chị dâu, cũng không nói chị dâu hai, đoán chừng đã làm cho người ta hiểu lầm cô cùng Diệp Danh là vợ chồng.Sau khi nói chuyện một lúc, Diệp Danh cùng Hoa Chiêu muốn đứng dậy cáo từ, hai người đều bận rộn nhiều việc.Về phần Diệp Thần, để hắn ở lại tiếp tục nói chuyện cùng cha vợ tương lai a."Chú dì, chúng cháu lát nữa còn có việc, nên xin phép về trước. Chờ thêm vài ngày hai nhà thương lượng chuyện hôn sự chúng ta gặp lại." Diệp Danh đứng dậy nói ra.Cũng coi như cho đối phương một liều thuốc an thần, bọn hắn đối với Tôn gia coi như thoả mãn, hôn sự này có thể thành.Mặt mũi người Tôn gia đều vui vẻ."Ai nha, gấp gáp như vậy làm gì, ở lại ăn bữa cơm ah. . . Chúng ta đi tiệm ăn! Đi tiệm cơm ăn!" Bà Tôn nói."Không cần, hôm nay thực sự có việc, để lần sau." Diệp Danh cười nói.Nụ cười của anh làm cho người ta cảm thấy thân thiết, lại không dám cự tuyệt.Hoa Chiêu đi theo anh lên xe rời đi."Em cảm thấy Tôn gia thế nào?" Trên xe, Diệp Danh hỏi."Chỉ là người bình thường, trước mắt nhìn không ra vấn đề gì." Hoa Chiêu nói.Người có muôn hình muôn vẻ, cha mẹ Tôn có chút khôn khéo tính toán, nhưng đều ở trong phạm vi bình thường."Vậy thì sẽ không có vấn đề gì." Diệp Danh nói ra....Tôn gia, Diệp Thần lúc này trở thành mục tiêu trọng điểm bị hai ông bà tấn công mạnh.Trọng điểm lại là Diệp Danh."Đây là anh trai ruột của cháu sao?""Không, là anh trai nhà bác cả."Hai ông bà lập tức có chút thất vọng, không phải ruột a.Bất quá chuyện quan trọng như vậy có thể thay Diệp Thần ra mặt, vậy cũng nói rõ hai nhà rất thân."Anh cả cháu làm gì? Cái kia xe là của đơn vị hay của hắn vậy?""Tại bộ ủy, xe là của đơn vị, mượn đấy." Diệp Thần nói.Hắn còn chưa quên chính mình đang giả nghèo, cái xe kia tuy là của đơn vị, nhưng phân phối cho Diệp Danh, cả năm 365 chỉ để anh đi."Tại bộ ủy ah.""Không phải của hắn."Điểm chú ý của hai người không giống nhau, bất quá tổng thể coi như thoả mãn."Chị dâu cả của anh thật xinh đẹp." Tôn Diễm đột nhiên nói ra.Diệp Thần sửng sốt một chút biết bọn hắn đã hiểu lầm, nhanh chóng giải thích: "Đây không phải là chị dâu cả của anh, là chị dâu hai."Tôn Diễm kỳ quái nói: "Vậy sao chị dâu cả của anh lại không đến? Hoặc là anh hai của anh sao không đến?"Diệp Thần dừng một chút nói thực: "Anh cả anh ly hôn rồi, hiện tại độc thân, anh hai đang công tác ở ngoài không về được, nhà của bọn anh chị dâu hai định đoạt, hôn sự của anh đều là chị ấy thu xếp."Một câu lập tức làm cho nhiều người trừng lớn mắt.Cha mẹ Tôn không nghĩ tới người phụ nữ giống như bình hoa kia lại có quyền như vậy! Sớm biết thế vừa rồi nói chuyện hai câu!Tôn Hồng Tôn Lệ biểu cảm lại sáng lên."Anh cả anh vậy mà ly hôn rồi! Vì sao vậy?" Người đàn ông đẹp trai như thế sao lại ly hôn?Chuyện này rất phức tạp, không thể nói.Diệp Thần không lên tiếng.Nhưng Tôn Lệ là người nóng vội nhanh miệng không có ánh mắt đấy, chuyện cần phải biết liền liên tục truy vấn: "Vì sao vậy? Vợ hắn không tốt?"Dù sao Diệp Danh cô ta không thấy có cái gì không tốt!Vô duyên vô cớ người phụ nữ kia sao có thể cùng hắn ly hôn?Diệp Thần khẽ nhíu mày, lập tức đối với hai người chị vợ này không có cảm tình gì.Hắn dừng một chút nói ra: "Bởi vì chị dâu cả của tôi bắt nạt chị dâu hai, trong nhà không thể chấp nhận được."Những lời này quá kinh người, chấn trụ được một phòng người không nói chuyện.Diệp Thần kỳ thật cũng muốn nói cho bọn hắn biết, đặc biệt là nói cho Tôn Diễm, về sau chớ chọc Hoa Chiêu! Chọc Hoa Chiêu, chị dâu cả còn không được! Đừng nói là bọn hắn."Vì sao vậy? Chị dâu cả sao lại bắt nạt chị dâu hai của anh? Anh cả anh không giúp cô ấy sao?" Tôn Lệ vẻ mặt tức giận, giống như người bị bắt nạt là cô ta vậy.Diệp Thần không lên tiếng rồi.Đối với tràng diện này hắn đã dự liệu được đấy, anh cả hắn chính là người có sức hấp dẫn như vậy.Trước kia có Văn Tịnh còn đỡ, từ khi anh ấy ly hôn rồi, gia đình tụ tập hắn chỉ nghe thấy mọi người giới thiệu đối tượng cho anh ấy.Ai ai ai lại cầu đến nàng trước mặt rồi, nàng đẩy không mở. Về phần thoái thác đấy, sớm không biết bao nhiêu cái rồi."Hay là nhà mẹ đẻ của chị dâu hai anh có bối cảnh kinh người? Các người không dám đắc tội?" Tôn Lệ vẫn còn truy vấn.Tôn Diễm trông thấy Diệp Thần biểu lộ không tốt, nhanh chóng kéo kéo chị hai."Em kéo chị làm gì? Chị đang giúp em hỏi đấy! Về sau em gả vào cửa cùng cô ta làm chị em dâu, không thể nghe rõ ràng sao?" Tôn Lệ nói ra.Tôn Diễm liền nhìn Diệp Thần, kỳ thật cô ta cũng rất muốn biết đấy, chị dâu hai này vì sao bá đạo như vậy, bắt nặt cô ta sẽ bị đuổi ra khỏi cửa?Vậy về sau cô ta nên tránh xa một chút!"Chị dâu hai ngược lại không có bối cảnh gì, xuất thân nông thôn. . . . Chỉ là vào cửa đã sinh được 4 đứa bé, mà chị dâu cả 10 năm không sinh." Trước mặt nhiều người như vậy, những bí mật khó mà nói ra kia, Diệp Thần đành phải nói chuyện này."Hoá ra là như vậy! Đó là trách chị dâu cả anh rồi, phụ nữ không thể sinh con sao được." Tôn Lệ yên tâm.Cô ta cũng không biết cô ta yên tâm cái gì.Bà Tôn lập tức trừng mắt đứa con gái này, lời này một người chưa lập gia đình nên nói sao? Xấu hổ, xấu hổ!Hơn nữa trước khi Tôn Diễm sinh con, lời này cũng không thể nói như vậy!"Trong phòng nhỏ, buồn bực phát sợ, hai đứa đi công viên tản bộ a." Bà Tôn móc ra 100 đồng nhét vào tay Tôn Diễm nói: "Đi cửa hàng, chọn mấy bộ quần áo kết hôn mặc!"Vốn bà ta chỉ tính toán ra 50 đồng cho con gái mua quần áo đấy, nhưng nhìn cách ăn mặc vừa rồi của chị dâu hai kia, bà ta phải nâng giá cho con gái rồi.Một người chị dâu xuất thân nông thôn chỉ biết sinh con, con gái bà ta không thể kém hơn được!



Bạn cần đăng nhập để bình luận