Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 236 - Cầu Xin Anh Cứu Tôi.



Chương 236 - Cầu Xin Anh Cứu Tôi.



Chương 236: Cầu Xin Anh Cứu Tôi.Hoa Tiểu Ngọc nhìn bảo vệ mang súng gác cổng, chân liền có chút mềm nhũn, nhưng đáy lòng lại càng nóng lên rồi rồi.Nếu như cô ta có thể vào ở đây..."Đồng chí, cô tìm ai?" Bảo vệ thấy cô ta cả buổi không đi, đi tới hỏi."Tôi tìm Diệp Thâm, Diệp gia, ta là em vợ hắn." Hoa Tiểu Ngọc nói ra.Bào vệ giật mình rồi, Diệp Thâm cưới một cô vợ nông thôn xinh đẹp anh ta cũng biết, không lâu trước đây bọn họ còn ở chỗ này ra ra vào vào đây này.Chỉ là đây là em gái? Cô ta xác định không phải chị gái?Coi như là chị gái, chênh lệch cũng quá lớn rồi. Anh ta còn tưởng rằng chị em của Hoa Chiêu sẽ xinh đẹp lắm đây này."Xin lấy thư giới thiệu ra." Bảo vệ cổng nói ra.Hoa Tiểu Ngọc lập tức từ trong túi quần móc ra một trang giấy, đưa cho anh ta.Cái trang giấy này, là lúc cô ta trên đường tới đây, bị một người xa lạ nhét vào tay đấy, cô ta không biết chữ, thiếu chút nữa bị dọa ném đi.Nhưng người nọ nói, đây là thư giới thiệu tiên sinh cho chuẩn bị cho cô ta, còn đọc cho cô ta nghe, cô ta liền tin.Hoa Tiểu Ngọc trong lòng tán thưởng vị "Tiên sinh" kia thận trọng, không có thư giới thiệu, cô ta đến cửa lớn còn không thể nào vào được. Người Diệp gia cũng không biết cô ta, đến lúc đó xác minh xuống, vị trí của cô ta bại lộ! Cô ta cũng không muốn cho một nhà Hoa Sơn biết rõ chính mình đang ở đâu.Gác cổng nhìn thoáng qua thư giới thiệu, em gái, đến thủ đô làm gì, mang theo dấu đỏ, không có vấn đề gì."Cô chờ ở đây, tôi đi gọi điện thoại." Gác cổng nói ra.Tuy rất ngạc nhiên em gái Hoa Chiêu làm sao lại tới đây rồi, nhưng đây là chuyện của Diệp gia.Diệp gia hôm nay rất náo nhiệt, lại là cuối tuần, Diệp Danh mang theo Văn Tịnh trở về thăm cha mẹ. Đương nhiên dưới tình huống bình thường cha anh đều không ở nhà, anh chính là muốn ở trước mặt mẹ quét mặt.Lần này Diệp Thư cũng tới, rốt cục cũng không lấy chồng ở xa rồi, cô cũng rút ra thời gian để ở cùng mẹ, hơn nữa những chuyện mẹ cô làm gần đây, cô rất thích.Miêu Lan Chi tự đi mua thuốc bổ cho Hoa Chiêu, hôm nay một chút, ngày mai lại thêm một chút, định tích lũy rồi gửi một lần qua bưu điện cho Hoa Chiêu.Đồ Hoa Chiêu gửi qua bưu điện bọn họ cũng đã nhận được."Cái hạt hướng dương này ăn ngon thật." Diệp Thư gặm ken két, căn bản là không dừng được. Hoa Chiêu còn đặc biệt tri kỷ, làm cho cô mấy loại mùi vị đấy! Cái gì mà rang tỏi đấy, kẹo đường đấy, cô đều chưa từng ăn qua, thật sự là đặc sắc."Hoa Chiêu thật biết ăn." Diệp Danh vừa cắn hạt dưa vừa nói." Ăn được rất tốt, nhanh chóng đem thân thể bổ trở về, sang năm lại sinh cho mẹ một cháu trai trắng trắng mập mập!" Miêu Lan Chi một bên thu dọn đồ đạc một bên nói chuyện.Đã tích lũy đầy túi, có thể gửi qua bưu điện rồi, cũng đã sinh non rồi, bây giờ nếu không kịp gửi đồ qua, sẽ chậm trễ việc bồi bổ cơ thể.Diệp Danh cùng Diệp Thư liếc nhau, cười cười không nói lời nào.Không cần sang năm, trước năm mới là có thể cho bà ấy ôm cháu trai lớn rồi, là hai đứa đấy!Văn Tịnh yên tĩnh ngồi ở chỗ kia, không ăn hạt hướng dương cũng không nói chuyện, khóe môi nhếch lên mỉm cười thản nhiên.Đột nhiên, điện thoại trong phòng khách vang lên, Diệp Danh cầm máy lên."Cái gì? Em gái? Hoa Tiểu Ngọc? Tốt, tôi sẽ đi qua." Diệp Danh để điện thoại xuống."Chuyện gì?" Diệp Thư kỳ quái mà hỏi thăm, những người khác trong nhà cũng nhìn anh."Cảnh vệ bên ngoài báo, nói là em gái của Hoa Chiêu tới, anh qua đó xem.""Hoa Chiêu nào có em gái nào?" Diệp Thư nói ra: "Cho dù có cũng không phải họ Hoa a, họ gì kia mà?""Họ Lưu." Diệp Danh nói ra.Đối với hộ khẩu của Hoa Chiêu, bọn họ hận không thể tra 8 đời.Nói tới chỗ này, Diệp Danh đột nhiên nói: "Tôi biết Hoa Tiểu Ngọc là ai rồi, em họ của Hoa Chiêu.Diệp Thư đứng dậy: "Em với anh cùng đi."Hai người đến cửa lớn, đã nhìn thấy một cô gái ăn mặc rách tung toé, vẻ mặt tiều tuỵ như đang chạy nạn.Diệp Thư cũng sửng sốt, tốt xấu gì cũng cùng Hoa chiêu dính chút quan hệ huyết thống a? Chênh lệch này cũng quá lớn rồi.Nhìn thấy Diệp Danh, Hoa Tiểu Ngọc hai mắt sáng ngời. Hắn cùng Diệp Thâm có vài phần tương tự, bất quá khí chất càng ôn hòa, dễ nói chuyện hơn.Thật tốt!Cô gái ở bên cạnh, cô ta không phát hiện."Tôi là anh trai của Diệp Thâm, cô đến có chuyện gì?" Diệp Danh trực tiếp hỏi.Hoa Tiểu Ngọc nhìn Diệp Danh, phù phù một tiếng liền quỳ xuống, nước mắt lập tức chảy ra: "Anh trai, cầu xin anh cứu tôi!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận