Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 311 - Bị Đánh.



Chương 311 - Bị Đánh.



Chương 311: Bị Đánh.Trương Quế Lan tuy không biết người phụ nữ này, nhưng cũng đoán được bà ta là ai."Con của bà là ai à? Con gái của tôi vì cái gì mà đánh con của bà?" Trương Quế Lan khí thế cũng không kém mà nói lại.Nói xong chính bà cũng rất buồn bực, bà đã rất nhiều năm không có lớn tiếng như vậy kể cả khi cãi nhau với người khác. Trước khi kết hôn, bà cũng là người nóng nảy đấy.Khi còn bé, mấy đứa em ở nhà mẹ đẻ bị bắt nạt và sỉ nhục rồi, bà cũng sẽ giúp đỡ đánh nhau.Gả cho cha của Hoa Chiêu, cùng người trong thôn cãi nhau, cũng là bà xuất mã. Mấy người đàn ông nha, đều sĩ diện, sẽ không cùng nhóm đàn bà bọn họ cãi nhau, đều là bà đến.Chỉ là về sau…Ở nhà họ Lưu kia mười năm, đã làm cho bà phải ngậm miệng lại.Hiện tại đột nhiên cùng người ta cãi nhau, bà cảm giác, có chút thoải mái..."Con của tôi là Trương Quân! Ban ngày chính là do con gái bà đẩy hắn một cái, làm hắn đập vào trên tường, đụng gãy mất cánh tay cùng xương quai xanh! Hiện tại người vẫn còn nằm ở trong bệnh viện đấy! Bà còn muốn trốn nợ? Không có cửa đâu! Cả cái ngõ nhỏ này tất cả mọi người đều nhìn thấy!""Trương Quân là ai? Trương Lão Tứ?" Trương Quế Lan phải xác định một chút."Đúng, chính là hắn!""Con gái tôi cũng không đẩy hắn, là chính bản thân hắn muốn lừa bịp người ta, chính mình tự đụng đấy! Một đầu ngõ nhỏ này ai cũng có thể làm chứng! Không tin bà liền đi gọi tất cả mọi người tới hỏi một chút! Rốt cuộc là ai đụng ai? " Trương Quế Lan hét trở về.Diệp Thư đã nói rõ ràng, người một nhà này ở trong ngõ không có nổi một nhân duyên tốt, những người hàng xóm này tuy có thể sẽ không giúp các bà, nhưng là cũng tuyệt đối sẽ không giúp Trương gia.Bà Trương quả nhiên dừng thoáng một phát, không quay đầu lại tìm nhân chứng, bà ta biết rõ tìm không được."Tôi mặc kệ, chính là do con gái bà đụng phải người, các ngươi phải bồi thường tiền! Bằng không thì…" Bà ta nhìn chằm chằm vào ba đứa nhỏ sau lưng Trương Quế Lan, ánh mắt hung dữ: "Các ngươi đừng mong sẽ sống được một ngày tốt lành!"Trương Tiểu Ngũ giống như nhận được mệnh lệnh, đột nhiên nhảy ra ngoài, thò tay sẽ đem Đại Cần từ sau lưng Trương Quế Lan túm ra, xách trong tay."Cậu làm cái gì vậy!" Trương Quế Lan phát điên rồi bổ nhào qua, đánh hắn ta.Bà Trương cũng như nhân được tín hiệu, hô lớn: "Bó tay rồi! Người bên ngoài đánh người địa phương rồi! Sắp đánh chết người rồi!"Hét xong cũng tiến lên, đánh nhau với Trương Quế Lan.Đây chính là thủ đoạn thường dùng của mẹ con bọn hắn, trước tiên buộc người khác động thủ, đến lúc đó bọn hắn liền có lý rồi.Cảnh sát mới mặc kệ ai động miệng trước đấy, chỉ nhìn ai động thủ trước.Về phần Trương Tiểu Ngũ kéo người? Hắn lại không đánh con nhóc kia, chỉ là đem nó nhẹ nhàng túm ra mà thôi, túm đến xem nó có đẹp hay không!Không tin các ngươi xem con nhóc kia trên người có tổn thương gì hay không! Bọn hắn cũng không đánh nó một phát nào!Hai đánh một, đối phương còn có thanh niên trai tráng, Trương Quế Lan nhất thời rơi xuống hạ phong.Đại Vĩ Tiểu Vĩ kịp phản ứng, tự nhiên không thể nhìn mẹ bị đánh, hai người bổ nhào qua dốc sức liều mạng mà đánh.Bọn chúng không được đánh nhau với người lớn, cũng đánh không lại, nhưng là bọn chúng sẽ cắn người.Cánh tay và bàn tay của Trương Tiểu Ngũ lập tức bị cắn đến chảy máy, hắn vung mạnh cánh tay, một đứa bị vứt ra, lại nhấc chân đạp một đạp, đá bay một đứa khác ra.Trương Quế Lan lập tức bỏ qua việc đánh người, tranh thủ thời gian bổ nhào qua xem hai đứa nhỏ.Đại Cần đã sợ đến cháng váng, nhưng cô bé không khóc, nhấc chân bỏ chạy, như gió biến mất."Chị, chị ơi! Mẹ và anh trai bị đánh!" Cô bé chạy một hơi về nhà, nhìn thấy Hoa Chiêu liền hét lên.Hoa Chiêu liền đứng lên: "Ở đâu?""Ngay đầu ngõ nhà chúng ta, bị một người đàn ông cùng một bà lão đánh rồi! Bọn hắn nói là cái gì mà mẹ của Trương Lão Tứ." Đại Cần nghe được rõ ràng.Hoa Chiêu nhấc chân liền muốn đi.Diệp Danh cùng Diệp Thư một người một bên kéo lại cánh tay của cô.Ban ngày làm ra chuyện mạo hiểm như vậy, sau khi tan tầm Diệp Danh đã tới đây rồi. Hôm nay họp, tan tầm muộn, anh cũng vừa mới vào nhà."Anh đi, em cứ ở lại đó." Diệp Danh nói ra."Chị cũng đi, em cứ yên tâm ở nhà, xem chị có đánh chết hắn không!" Diệp Thư nói ra.Hoa Chiêu cũng không cứng đầu cứng cổ đòi theo nữa: "Vậy hai người nhanh đi!"Cô tuy khí lực lớn, nhưng lại không có công phu, mấu chốt là hiện tại bụng cô đã lớn lắm rồi, thực sự không thể chạy nhanh nữa, cô đi qua chính là lãng phí thời gian.Diệp Danh cùng Diệp Thư đều thở phào một hơi, xoay người rời đi. Hai người cũng không đạp xe đạp, thực sự hợp lại, chạy trốn so với xe đạp còn nhanh hơn, hơn nữa khoảng cách lại không xa, ở đó chỉ đi hơn 1 phút là đến.



Bạn cần đăng nhập để bình luận