Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 728 - Giao Cho Anh.



Chương 728 - Giao Cho Anh.



Chương 728: Giao Cho Anh.Người đang hôn mê bất tỉnh đột nhiên nhảy đứng lên, chuyện này Thúy Vi chưa từng trải qua, lại càng hoảng sợ, ôm cổ Diệp Thư không buông tay, cảnh giác mà nhìn Diêu Khôn.Bộ dạng này rất hiếm gặp ở cô nhóc.Lại làm Diệp Thâm đau lòng chết mất.Anh chủ động mở miệng, nhìn Diêu Lâm, hỏi Hoa Chiêu: "Vị này chính là?""Đây là ông cậu của em, đây là cậu họ, còn đây là anh họ của em." Hoa Chiêu lần lượt giới thiệu từng người.Em trai của bà nội có địa phương gọi là ông cậu nội, có địa phương gọi ông cậu, Hoa Chiêu đã quen gọi là ông cậu.Diệp Thâm gật đầu, anh đương nhiên biết quan hệ của cô cùng người Diêu gia, anh chỉ không nghĩ tới động tác của Hoa Chiêu lại nhanh như vậy, đã cùng Diêu gia quen biết nhau rồi."Vị này chính là?"Hoa Chiêu giới thiệu xong người Diêu gia, lại không giới thiệu Diệp Thâm, Diêu Lâm chờ không được liền hỏi.Ông ấy thật sự quá hiếu kỳ rồi.Hoa Chiêu cũng không phải là không lễ phép không muốn giới thiệu, thật sự là không dễ giới thiệu ah.Nói như thế nào? Nói là chồng khẳng định không được, vậy là gì? Tình nhân? . . . .Mấy người Lưu Minh ngồi ở phía xa, bọn hắn cũng là lần đầu tiên nghe nói ông lão ở hội chợ đấu giá này, lại là thân thích của Hoa Chiêu.Hoa Chiêu thậm chí có quan hệ bà con, bạn bè ở nước ngoài.Nhưng cũng đã là năm 79, bọn hắn cũng biết rằng bây giờ không ai quan tâm đến nó.Trước đây, có quan hệ ở nước ngoài sẽ giống như một quả bom có thể giết người, nhưng bây giờ nó đã trở thành một chiếc bánh ngọt thơm ngon rồi.Nhà ai nếu là có quan hệ bà con, bạn bè ở nước ngoài, có thể kiếm được ngoại tệ, hoặc là đồ nhập khẩu, vậy quả thực sẽ làm cho người ta hâm mộ chết.Thật sự là sông có khúc người có lúc.Nhưng tiêu điểm hiện tại của bọn họ không phải là chuyện này, bọn họ đều đang nhìn lén Diệp Thâm.Lý An Ny cái kia từng nũng nịu gọi "Anh Tô ", bọn hắn cũng nghe thấy rồi.Nghĩ một chút sẽ biết, chủ nhân của căn nhà kia, Tô Hằng, hoá ra lại chính là Diệp Thâm.Trách không được!Bọn hắn đã nói, Hoa Chiêu không phải người như vậy!Mấy người toàn thân thoải mái mà tựa ở trên ghế sô pha xem cuộc vui. . . Không, xem ông chồng Diệp Thâm này nói mình là tình nhân như thế nào. . ."Tôi tên là Tô Hằng." Diệp Thâm cũng lưu manh, chỉ nói tên, những thứ khác căn bản không giải thích.Biểu cảm của người Diêu gia cũng có chút sững lại, nhìn anh và Hoa Chiêu, suy đoán mối quan hệ của bọn họ."Tô Hằng?" Diêu Khôn đột nhiên lên tiếng: "Tên này có chút quen tai, con ngựa đen của Phố Wall năm ngoái, Tô Hằng?"Diệp Thâm gật đầu.Đến đây rồi, anh chính là Tô Hằng, Tô Hằng trước khi có tính cách gì, hiện tại về sau tốt nhất cũng giống như vậy.Diêu Khôn có chút ngốc, sững sờ mà nhìn Diệp Thâm.Nói thật, hắn có chút bội phục Diệp Thâm, còn xem anh như thành thần tượng.Lý tưởng của hắn là chấn hưng gia tộc, kỳ thật chính ra là kiếm tiền. . . .Hắn có Diêu gia, con lạc đà gầy làm chỗ dựa, nhiều năm như vậy cũng không thành công, mà Tô Hằng, một người là người nhập cư trái phép, không có đồng nào trước đó chỉ đi làm ở nhà hàng, trong vòng một năm đã thành công rồi.Hắn phi thường bội phục.Trước kia còn nghĩ đến vô luận như thế nào cũng muốn làm quen với người này, tốt nhất là có thể trở thành bạn bè.Hiện tại, hắn đã nhìn thấy người rồi, nhưng quan hệ giữa anh và Hoa Chiêu cùng quan hệ cũng làm cho hắn rất xoắn xuýt.Hoa Chiêu nhìn người này, lại nhìn người kia, cũng không thể để mọi người cứ ngồi giương mắt nhìn nhau như vậy.Hơn nữa cô vừa vặn còn có việc phiền toái Diệp Thâm."Ông cậu, cháu có chuyện muốn nói với ông." Hoa Chiêu đứng lên, ra hiệu bọn họ nói chuyện riêng.Diêu Lâm tất nhiên gật đầu đáp ứng, kỳ thật ông cũng muốn hỏi Hoa Chiêu, sao lại vừa thấy Tô Hằng đã trở lại rồi, không đi nữa?Hoa Chiêu lại nhìn thoáng qua Diệp Thâm, Diệp Thâm đứng dậy đuổi kịp.Ba người tới tầng hầm ngầm, Diêu Lâm gọi Hoa Chiêu lại.Phía trước không thể đi nữa, việc bọn hắn bí mật nhốt người phi pháp không thể để cho người ngoài biết rõ.Hoa Chiêu lại hỏi: "Ông cậu, ông muốn tra hỏi chuyện gì từ Lý Thế An?"Diêu Lâm sững sờ, trực tiếp nhìn Diệp Thâm.Phát hiện anh mặt không biểu tình mà đứng ở đó, giống như không nghe thấy, nghe không hiểu, hoặc là căn bản không quan tâm."A...." Ông lại nhìn thoáng qua Hoa Chiêu, lựa chọn tin tưởng cô, ông phát hiện mình có chút nhìn không thấu cô cháu gái này rồi.Được rồi, vẫn luôn nhìn không thấu. Bất quá ông tin con bé."Ông muốn biết những chuyện ngoài ý muốn của nhà chúng ta những năm này, đến cùng có phải là do ông ta làm hay không, làm thế nào. . ." Diêu Lâm nói xong, mắt lại đỏ rồi.Hoa Chiêu giải thích cho Diệp Thâm: "Diêu gia hiện tại chỉ còn lại ba cha con ông cháu như anh đã thấy, những người khác bởi vì ngoài ý muốn đã qua đời, khả năng đều liên quan đến Lý Thế An, anh đi hỏi một chút xem."Diệp Thâm gật đầu.Diêu Lâm sững sờ, hắn đến hỏi? Hắn hỏi Lý Thế An sẽ nói? Hắn cùng Lý Thế An có liên quan gì?"Còn có. . ." Hoa Chiêu có chút do dự, không biết có nên nói hay không, bất quá đối với Diệp Thâm, cô vẫn lựa chọn nói: "Anh hỏi một chút Lý Thế An sao có thể làm giàu nhanh như vậy? Có lịch sử đen tối gì không? Cuối cùng, ông ta đã giải quyết như thế nào, phải giao cho anh rồi."Ồ ồ ồ? Diêu Lâm muốn ngăn cản, như vậy không tốt sao? Đây là chuyện của Diêu gia bọn họ.Ông đã nghĩ đến biện pháp giải quyết, chính là giết Lý Thế An.Dùng cái mạng rẻ mạt của ông ta, bù đắp cho mấy cái mạng của Diêu gia bọn họ!Nhưng rốt cuộc cũng là chuyện làm tay bẩn, không thể để cho người khác làm, còn là một người xa lạ.Nhưng Diệp Thâm đã đi tới phòng kế bên.Hoa Chiêu lại nói: "Ở đây còn có mấy người vệ sĩ của ông ta, những người này bọn em cũng không biết xử lý như thế nào cho phù hợp. . ."Lý Thế An chết không có gì đáng tiếc, nhưng những người này cô không biết.Diệp Thâm cũng không quay đầu lại nói: "Giao cho anh."Giao cho anh ấy, Hoa Chiêu đương nhiên yên tâm, đẩy Diêu Lâm đi lên lầu.Diêu Lâm lúc này mới hỏi: "Vì sao lại giao cho hắn? Có thể làm sao?""Tuyệt đối có thể! Những chuyện còn lại ông cũng đừng quan tâm nữa, hiện tại, ông hãy coi như Lý gia đã đã xong, ông vẫn nên ngẫm lại cuộc sống sau này sẽ như thế nào a? Làm sao để kiếm tiền, làm sao để trở nên giàu có, làm sao để tìm vợ cho anh họ, nối dõi tông đường, khai chi tán diệp, lại để cho Diêu gia một lần nữa phồn vinh."Cảnh tượng mà Hoa Chiêu miêu tả quá đẹp khiến Diêu Lâm nhất thời có chút sững sờ.Lên lầu, Hoa Chiêu trông thấy Thuý Vi mới vừa rồi còn sợ hãi Diêu Khôn, hiện tại đã an ổn mà ngồi ở trong lòng hắn, cùng hắn chơi rồi.Thúy Vi là một cô bé rất mẫn cảm, ai có thiện ý, ai có ác ý, hình như con bé luôn có thể cảm giác được.Vân Phi nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu, thấy chỉ có một mình cô đi lên, sửng sốt một chút, muốn hỏi ba ba đi đâu, nhưng lập tức nhịn được."Giữa trưa, ăn cơm đi." Hoa Chiêu nói xong cũng đi phòng bếp, hai bảo mẫu tới hỗ trợ.Đợi đồ ăn làm tốt, Diệp Thâm vừa vặn đi lên.Hoa Chiêu lập tức nhìn về phía anh, phát hiện trên người cùng trên tay anh vẫn rất sạch sẽ đấy, cô mới yên tâm.Đương nhiên, điều này không có nghĩa là Diệp Thâm cái gì cũng không làm, anh chỉ không làm dơ mà thôi.Như vậy cũng rất tốt, đừng dọa đến bọn nhỏ. . .Diệp Thâm cũng nghĩ đến điều ấy, đặc biệt chú ý đây này."Ăn cơm." Hoa Chiêu dọn bàn xong, mời mọi người đến.Diêu Lâm thấy Diệp Thâm, rất muốn hỏi, nhưng nhịn được. Lúc này mới xuống dưới bao lâu, có thể hỏi ra cái gì.Ông có chút đoán được, Diệp Thâm có thể sẽ chút "Kỹ năng" đặc biệt, bị Hoa Chiêu biết, lại để cho anh hỗ trợ.Nhưng có "Kỹ năng" cũng cần phải có thời gian ah.Kết quả sau khi ăn xong, Diệp Thâm đem Diêu Lâm cùng Hoa Chiêu kêu xuống tầng hầm, nói ra: "Lý Thế An đã khai báo, chuyện xác thực do ông ta làm."Anh bắt đầu từng chút một nói mỗi sự kiện đã trải qua.Diêu Lâm nghe vậy bất chấp kinh ngạc, ông hiện tại chỉ muốn lao tới, tự tay giết chết Lý Thiến An!Ông cũng xác thực đã xông ra ngoài, Hoa Chiêu muốn đi ngăn cản, đã bị Diệp Thâm chặn.Diêu Lâm hiện tại rất điên cuồng, đoán chừng ai cũng ngăn không được, hơn nữa cũng không cần ngăn cản."Anh đã đổi khoá cửa, ông ấy không mở được." Diệp Thâm nói: "Hiện tại cứ để cho ông ấy phát tiết một chút đi."Hoa Chiêu. . . ."Được rồi."Diêu Lâm ở bên kia điên cuồng mà phá cửa..Hoa Chiêu thở dài, nếu như cô gặp phải loại chuyện này. . . . Cô nghĩ lúc đó vô luận như thế nào, cũng phải đem cửa nện mở.Không khí có chút bi thương, Diệp Thâm kéo Hoa Chiêu lên lầu.Lầu một đã không còn những người khác, chỉ có Diệp Thư tự mình trông ba đứa bé, chờ bọn họ.Nhìn thấy người đi lên, Diệp Thư lập tức nói: "Qua tới giúp chị đem bọn nhỏ ôm lên lầu, bọn chúng nên ngủ trưa rồi."Mặc dù không có người, cô ấy cũng rất chú ý cẩn thận mà diễn đấy.Hoa Chiêu ôm lấy Vân Phi, Diệp Thâm nhìn nhìn Thúy Vi, không dám ôm.Đây cũng là một đứa nhỏ lanh lợi, đang mở to mắt nhìn anh đấy, cái biểu lộ kia, cũng có chút nghi ngờ.Cũng không thể để cho con bé ở trước mặt mọi người hô ba ba, trên lầu có thể không có cách âm.Anh ôm lấy Cẩm Văn, bước dài lên lầu.Diệp Thư cũng ôm Thúy Vi theo ở phía sau, sau đó đem bọn nhỏ đặt ở căn phòng của hai người, nháy mắt với Hoa Chiêu cùng em trai mấy cái rồi lui ra ngoài.Diệp Thâm nhìn Cẩm Văn trong ngực, đứa nhỏ này thật sự rất nghe lời, lần đầu tiên nhìn thấy anh đã để cho anh ôm, im lặng mà ngồi trong ngực anh, mở to mắt nhìn anh, thấy vậy lòng anh cũng hoá mềm rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận