Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 354 - Anh Muốn Sống.



Chương 354 - Anh Muốn Sống.



Chương 354: Anh Muốn Sống.Hoa Chiêu buông chai thuốc màu vàng xuống, lôi kéo tay Diệp Thâm, mà bắt đầu kể về cuộc sống sinh hoạt mấy tháng này của cô."Lúc em ở quê, bị người ta khi dễ, nửa đêm có người lấy đao muốn vào nhà giết em đây này…"Một câu này, cô cũng cảm giác được dòng sinh mệnh của Diệp Thâm thoáng một phát liền lên cao, giống như muốn bạo phát vậy.Rất tốt, anh ấy có thể nghe thấy!Hoa Chiêu nở nụ cười."Bất quá anh yên tâm, em là ai ah, lỗ tai rất thính, khí lực cũng lớn, sớm đã biết rõ hắn đến rồi, đánh ba bốn cái đã đem hắn thu thập, một chút tổn thương cũng không có, người nọ lại bị phán án 15 năm."Cô lại cảm thấy dòng sinh mệnh đã bình phục một ít."Là người con trai thứ tư của Hoa Sơn làm, kết quả người lớn bị thu thập, lại tới đứa nhỏ, con thứ hai của Hoa Nhị Ngưu vậy mà khi dễ em gái của em Tiểu Cần, thiếu chút nữa đem con bé đánh chết, cũng không thể ở lại trong thôn Kháo Sơn ngây người được nữa, em liền mang theo một nhà ông nội và mẹ đến thủ đô…”"Trong nhà em đã dọn dẹp sắp xếp thật xinh đẹp rồi, sau khi đốt hệ thống sưởi, sẽ ấm áp như mùa xuân đấy, đến lúc đó đứa nhỏ được sinh ra, cũng không sợ đông lạnh rồi, cái nhà kia ở thật tốt.""Mẹ chồng đối với em cũng rất tốt, cơ hồ mỗi ngày đều đến thăm em, mua cho em các loại đồ ăn ngon đấy, cũng đã chuẩn bị hết đồ cho hai đứa nhỏ rồi, quần áo, chăn nhỏ, bình sữa, sữa bột, đều không cần em quan tâm.""Diệp Thư cũng ở cùng em, có thể chăm sóc lẫn nhau, ha ha, cô ấy giống như đã trở thành đứa bé giữ cửa rồi, trong nhà có chuyện gì, đều là cô ấy mở cửa, chân chạy.""Thật sự là bà nội tốt, cô cô tốt ah, tương lai bọn nhỏ nhất định sẽ rất thích hai người." Hoa Chiêu ngồi ở mép giường, kéo tay Diệp Thâm, để cho anh vuốt ve bụng của mình.Không biết là đứa nhỏ nào, đột nhiên đá cô một cái, chân nhỏ phi thường hữu lực, đạp vào trên tay Diệp Thâm.Hoa Chiêu rõ ràng cảm giác được tay Diệp Thâm có chút run lên."Ha ha, bảo bối đang chào hỏi anh đây này! Anh đoán xem là lão đại hay lão nhị? Là nam hay nữ?""Có muốn gặp bọn chúng không? Nếu muốn gặp..., thì nhất định phải sống."Những lời này vừa ra, Hoa Chiêu cũng cảm giác được tánh mạng của anh ngày càng vững vàng rồi, ương nganhl giống như người bình thường rồi.Tinh chất của thực vật có thể cứu mạng, nhưng tinh thần của con người, càng có thể sáng tạo nên kỳ tích.Diệp Thâm trước đó thật sự cảm giác mình sắp chết rồi, thân thể của mình ra cái dạng gì, anh cũng biết, trong bóng tối anh cũng có loại cảm giác này. Có thể kéo dài nhiều ngày như vậy, chính là vì muốn đợi Hoa Chiêu, cùng cô ấy cáo biệt.Nhưng là hiện tại, anh không muốn chết rồi. Dù là ông trời muốn anh chết, anh cũng muốn giãy dụa một hổi! Hơn nữa hiện trong thân thể giống như có một vật gì đó, đang giúp anh cùng trời cao vùng vẫy tranh giành sự sống.Tiểu Hoa của anh ah.Những người khác đã thối lui đến cửa ra vào, Diệp Danh cũng không đi vào cùng Diệp Thâm nói vài lời, anh thấy được vừa rồi tay của em trai có chút run lên, anh cảm thấy Hoa Chiêu đến rồi, có lẽ thật sự có thể có kỳ tích.Anh lại nhìn về phía Hoa Chiêu.Biểu hiện của Hoa Chiêu thật sự vượt quá dự liệu của anh. Anh cho rằng con bé dù kiên cường, cũng sẽ khóc, cũng sẽ khổ sở, cũng sẽ chịu không nổi. Đáng sợ nhất chính là sụp đổ, nằm ở một cái giường bệnh khác bên cạnh chờ cấp cứu.Nhưng là không có, con bé vẫn ngồi ở chỗ kia, kéo tay Diệp Thâm, nhẹ nhàng điềm tĩnh mà cười, trên mặt không có một chút bi thương cùng khổ sở. Con bé vô cùng tin tưởng rằng người trên giường bệnh có thể tỉnh lại, có thể khôi phục, có thể tiếp tục cùng mình trải qua cả đời.Vậy bây giờ có cái gì phải buồn bã, khổ sở nữa?Diệp Danh kiềm nước mắt lại, đi tìm thầy thuốc hỏi một chút tình huống cụ thể.Đừng nhìn bệnh viện này nhỏ, nhưng đây là bệnh viện ẩn giấu dùng cho quân đội, chỉ mở ở bên trong, am hiểu nhất là xử lý các loại ngoại thương, tuy điều kiện chữa bệnh kém một chút, nhưng bác sĩ ở đây tuyệt đối đều là cấp bậc chuyên gia đấy.Đây cũng là nguyên nhân Diệp Thâm có thể đợi được đến khi Trang Nguyên Vũ rót rượu cho anh.Bác sĩ thấy Diệp Danh, cũng không biết nói cái gì cho phải."Lại quan sát thêm vài ngày xem sao.”Vốn dùng kinh nghiệm của hắn đến xem, người này vốn đã sớm nhập thổ vi an rồi, nhưng là hiện tại mặc dù không có màn hình điện tâm đồ, hắn chỉ dùng ống nghe bệnh cũng có thể nghe thấy, nhịp tim của Diệp Thâm đập so với mấy ngày hôm trước càng có lực rồi, huyết áp cơ bản cũng bình thường rồi.Tương lai, thật đúng là không thể nói trước được.Cửa phòng bệnh, ba người đàn ông đã yên lặng khóc thành một đoàn, nhìn một đôi trước mắt, bọn hắn đột nhiên cũng muốn có một cô vợ, có một gia đình, có đứa bé, có một nơi để bọn họ tâm tâm niệm niệm đến chết cũng không bỏ xuống được.Về nhà liền đi thân cận?Giọng nói của Hoa Chiêu đột nhiên thay đổi: "Đúng rồi, anh còn nhớ rõ Hoa Tiểu Ngọc sao? Nghe nói vào cái ngày anh đi đó cô ta đã đuổi tới, anh cho cô ta tiền cho cô ta địa chỉ, lại để cho cô ta đi đến Diệp gia, anh muốn thu lưu cô ta?"Ba người không hiểu sao lại cảm nhận được một cỗ sát khí.Như thế nào lại trở mặt liền không nhận người như vậy ah…Cô vợ gì đấy ơi, chuyện đó có thể để sau hãy nói không.



Bạn cần đăng nhập để bình luận