Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1441 - Phòng Vệ Quá Giới Hạn



Chương 1441 - Phòng Vệ Quá Giới Hạn



Chương 1441: Phòng Vệ Quá Giới HạnĐại Cần nắm con dao trong tay, không hề đếm xỉa.Dù sao một trong mấy tên đã bị xử lý rồi, cô còn sợ hai tên à?Ai nhào đến thì cô đâm người đó!Chưa kể cô còn có võ, nay lại đang cầm vũ khí, lần này người nhà họ Chu sẽ không khống chế được cô, trái lại có mấy tên đã bị trúng mấy dao, không bị thương tay thì cũng bị thương cánh tay, bèn không dám xông tới nữa.Con quỷ nhỏ này có can đảm ra đòn hiểm thật!Cuối cùng người nhà họ Chu vây quanh cô bé thành một vòng.Có người không nhìn nổi nữa.So với đám người nhà họ Chu hung thần ác sác, vẫn là cô gái này trông chính nghĩa hơn."Đừng đánh nhau nữa, không phải nói muốn đến đồn cảnh sát à?""Đúng, đúng, đến đồn cảnh sát đi, để cho cảnh sát phân xử!"Người nhà họ Chu lúc này cũng không ngăn cản Đại Cần nữa. Nó giết người rồi, bây giờ là nó sai.Bọn chúng lập tức tách ra một con đường.Đại Cần mang dao đến, bước ra khỏi vòng vây, rồi dưới sự bao quanh của đám người nhà họ Chu và quần chúng hóng h cô đi vào đồn cảnh sát.Tiểu Cần đang ở nhà làm bài tập, phút chốc đã quên bẵng mất thời gian, còn không nhớ ra vì sao chị mình đi mua nước tương thôi mà lâu thế chưa về.Đột nhiên có người vọt vào."Chị! Xảy ra chuyện rồi!" Một tên nhà họ Chu hét mà mồ hôi vã ra như tắm.Hắn có phần không dám nhìn chị mình. Chị giao cho bọn hắn làm chuyện này, bọn hắn chẳng những không hoàn thành, còn hại chết cháu trai lớn, hắn không còn mặt mũi gặp mặt chị nữa!"Sao vậy?" Trong lòng góa phụ Chu vẫn luôn trông ngóng phía Mạnh Cường, thấy em trai như thế này biết không ổn, vội vã hỏi."Đại Cường, Đại Cường bị con quỷ nhỏ kia làm bị thương, bây giờ đưa vào bệnh viện rồi!" Gã không dám nói là bị thương nặng đến mức nào, gã sợ chị mình không chịu nổi."Con bé đó đâu rồi?" Góa phụ Chu nhíu mày hỏi."Đưa đến đồn cảnh sát rồi." Người đến trả lời.Chuyện này cũng khiến cho góa phụ Chu sửng sốt. Sao lại đến đồn cảnh sát? Điều tra ra cũng không hay đâu!Nhưng mà bây giờ không phải lúc nghĩ đến chuyện đó.Góa phụ Chu trở vào trong lập tức vọt về phía Tiểu Cần, giơ tay lên đánh xuống.Không đánh được lớn thì đánh nhỏ đi!Tiểu Cần chỉ nghe được mỗi việc Mạnh Cường bị thương vào bệnh viện, không nghe ra được "con quỷ nhỏ" kia là Đại Cần.Nhưng góa phu Chu không đánh được cô bé.Cô bé cũng là người có luyện võ, giải quyết một người đàn bà chanh chua hoàn toàn không thành vấn đề.Vốn dĩ cô bé nhìn góa phụ Chu đã không vừa mắt rồi, bây giờ bà ta chủ động ra tay, vậy cô bé sẽ không khách sáo.Tiểu Câu vừa bẻ đầu ngón tay vừa đạp vào chân bà ta, góa phụ Chu lập tức bị đau đến mức đứng không nổi nữa.Sau đó em trai nhà họ Chu vọt tới.Tiểu Cần nhặt cái băng ghế trong phòng lên, đánh ngang sức ngang tài với hắn.Trái lại không hề thua thiệt.Đang đánh nhau, Đại Vĩ và Tiểu Vĩ đã dẫn ông Lưu và bà Lưu về.Thấy có người đánh em gái mình, Đại Vĩ và Tiểu Vĩ lập tức vọt tới: "Hai người làm gì vậy?"Hai người ra tay, đánh ngã tên đàn ông nhà họ Chu một cách nhanh gọn.Sau đó họ lạnh lùng nhìn góa phụ Chu.Góa phụ Chu chột dạ, rồi đột nhiên òa khóc: "Đại Cường nhà tôi, bị Lưu Đại Cần đánh vào bệnh viện rồi! Không rõ sống chết! Tôi phải đi thăm Đại Cường nhà tôi!"Góa phụ Chu khóc bù lu bù loa, lại đi vào phòng lấy tiền.Đi khám bệnh, phản ứng đầu tiên của người ta đều là đi lấy tiền, nếu không... bệnh viện có thể không khám cho đâu.Tuy nhiên, lúc đi ngang qua Đại Vĩ, bà ta đột ngột khựng lại, quay đầu nhìn về phía Đại Vĩ, la lên: "Em gái cậu làm con tôi bị thương, cậu phải bồi thường tiền thuốc men! Đi! Đến bệnh viện với tôi!"Bắt hắn bỏ tiền là một phần, ngoài ra cũng phải giữ hắn lại.Đại Vĩ sửng sốt: "Đại Cần khiến con trai bà bị thương?"Hắn quay đầu lại nhìn nhưng không thấy Đại Cần, bèn hỏi Tiểu Cần: "Chị em đâu rồi?"Lúc này Tiểu Cần mới biết "con quỷ nhỏ" bọn họ đã nhắc đến là ai.Cô bé lập tức chỉ vào người đàn ông dưới đất, trả lời: "Bị đưa vào đồn cảnh sát rồi! Ông ta nói đó!""Sao cơ?" Đại Vĩ, Tiểu Vĩ lập tức lôi tên đàn ông nằm giả chết dưới mặt đất lên."Em gái tôi đang ở đồn cảnh sát nào?"Người đàn ông không nói gì cả.Góa phụ Chu tiếp tục nói to với Đại Vĩ: "Cậu phải đến bệnh viện với tôi, nghe nói con tôi bị thương rất nặng!"Người đàn ông dưới đất mở miệng: "Phải đó, bị thương rất nặng! Gân tay gân chân đều bị đánh gãy hết! Còn bị cắt cổ, sắp không được rồi! Em gái mày giết người!"Lòng góa phụ Chu hơi thắt lại, nhưng bà ta nhanh chóng cho rằng đây chỉ là em trai đang hù dọa Đại Vĩ.Đại Vĩ quả nhiên bị dọa.Giết người, chuyện rất lớn.Hắn nhìn biểu cảm của người đàn ông này không hề giống nói dối.Hắn phải đi xem."Mấy đứa đến đồn cảnh sát tìm em ấy đi, hỏi thăm xem đã có chuyện gì, rồi gọi điện thoại cho chị cả!" Hắn nói với Tiểu Vĩ và Tiểu Cần.Hai người nghiêm túc gật đầu, kéo người đàn ông dưới đất đi.Đại Vĩ và góa phụ Chu cùng đến bệnh viện.Trong phòng chỉ còn lại ông Lưu và bà Lưu.Bà Lưu có phần căng thẳng: "Phải làm sao đây? Đại Cần giết Mạnh Cường rồi à? Vậy chúng ta..."Bọn họ sau này còn phải dựa vào góa phụ Chu để kiếm miếng ăn, Đại Cần mà giết con trai cô ta, há chẳng phải cô ta sẽ trút giận lên đầu bọn họ sao?Bọn họ còn sống được à?"Sợ gì." Ông Lưu bảo: "Sau này chúng ta không phải sống với góa phụ Chu nữa, chúng ta sẽ lên thủ đô. Mấy đứa cháu của chúng ta đều có tiền đồ, có thể chăm lo chúng ta về già.""Đại Cần giết Mạnh Cường rồi cũng tốt, cái thằng du côn đó, chết là tốt nhất!" Khuôn mặt ông Lưu tàn nhẫn."Con trai góa phụ Chu chết..." Bà Lưu còn đang lo con trai sau này sẽ bị góa phụ Chu giày vò."Chẳng sao, hai đứa nó ly hôn càng tốt! Xưa nay thời nào cũng là cha mẹ ruột mới tốt, ly hôn rồi vừa hay để Lưu Hướng Tiền phục hôn với Trương Quế Lan." Ông Lưu nói.Bà Lưu suy nghĩ, thấy chủ ý này quá tốt.Lần trước họ lên thủ đô không phục hôn với Trương Quế Lan thành công, đó là vì ở giữa có góa phụ Chu ngăn chặn.Hai người ly hôn, góa phụ Chu sẽ không xen vào nữa!...Đại Vĩ đến bệnh viện, Mạnh Cường còn ở trong phòng phẫu thuật.Họ hỏi thăm bác sĩ, quả nhiên tình hình rất nghiêm trọng.Bác sĩ tiện tay đưa cho góa phụ Chu một tờ giấy thông báo tình hình nguy hiểm.Góa phụ Chu phút chốc ngây người, rồi giây tiếp theo lập tức đập vào lưng Đại Vĩ."Mày đền lại con cho tao! Ôi, nếu con tao mà có bất trắc gì, tao sẽ bắt anh em chúng mày đều phải đền mạng cho con tao!"Bà ta la hét giữa hành lang, khiến rất nhiều bác sĩ, y tá đi ra mới kéo được bà ta đi.Còn phía Tiểu Vĩ, hắn chưa thấy người."Giết người" công khai, tính chất khá nghiêm trọng, Đại Cần đã bị đưa vào tạm giam.Nhưng Tiểu Vĩ đã hỏi thăm được tình hình khi đó.Chuyện xảy ra trong sân nhà họ Chu không ai biết, nhưng hắn tin lời kia của Đại Cần, chưa kể với tin tức Tiểu Cần cung cấp, hắn biết đây là cái bẫy góa phụ Chu và người nhà họ Chu bày ra cho Đại Cần.Chẳng qua đám bọn hắn không ngờ Đại Cần lại đâm người, và bọn hắn không thành công.Nếu mà thành công..."Chết cũng đáng đời!" Tiểu Vĩ mắng một câu, trong lòng lại rất lo.Nhưng nếu chết thật, thì đúng là em gái hắn giết người giữa đường, tất cả mọi người đều thấy.Lúc đó Mạnh Cường căn bản không có năng lực phản kháng. Đây không còn là tự vệ nữa, mà là vượt quá giới hạn phòng vệ rồi!Không phải chung thân thì cũng là tai ương lao ngục mấy chục năm.Như vậy không được.Hắn lập tức đi gọi điện thoại cho Hoa Chiêu.Hoa Chiêu cũng không ngờ sẽ xảy ra chuyện đến mức như vậy.Người nhà họ Lưu trước đó chỉ tham lam, không ngờ cả nhà góa phụ Chu lại là bọn độc ác!Cô lập tức móc nối quan hệ để nhờ người bảo vệ Đại Cần, không cần phải phóng thích, chỉ cần đừng để bị tra khảo là được.Sau đó cô đáp máy bay đến thẳng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận