Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1251 - Cô Phải Xem Qua Mới Biết Được.



Chương 1251 - Cô Phải Xem Qua Mới Biết Được.



Chương 1251: Cô Phải Xem Qua Mới Biết Được.Hoa Chiêu cảm ơn lời nhắc nhở của ông Chung."Nhưng mà ông xem, đưa tiền mặt, nhìn bộ dạng của hắn vô luận như thế nào cũng không muốn đưa." Hoa Chiêu nói: "Chỉ có thể đổi bằng thứ khác, nhưng phải trị giá một tỷ.”Châu báu đều có đẳng cấp, giá cả mỗi cấp đều rõ ràng, dao động không lớn.Nhưng đá thô, không có đẳng cấp, không có giá cả, thực sự chỉ nhìn vào miệng người bán.Cô cũng đang "mở một mắt lưới" với nhà họ Kim.Ông Chung thấy cô nói cũng đúng, lập tức nói với Kim Kevin: "Vậy thì lấy đá thô tới đổi! Một tỷ, thiếu một phần cũng không được! Nếu không anh đừng nghĩ có thể trở về!”"Hạ độc con trai ruột của mình, chúng tôi không quan tâm! Nhưng anh lại muốn cáo buộc Hoa Chiêu, đây chính là trọng tội! Nói không cho anh trở về, là sẽ không cho anh trở về! Tôi xem ai dám nói không?” Ông Chung hô.“Nói như vậy cũng có lý.”“Thằng nhóc Giản gia, cậu đi nói với Uông Vĩ một tiếng, đây chính là ý của chúng tôi!” Ông Chung nói với Giản Bác Văn.Giản Bác Văn nghiêm mặt, rất không muốn nhận công việc bị kẹp giữa hai bên này, nhưng hắn cũng thân bất do kỷ, chỉ có thể mang người đi.Bên kia Uông Vĩ vốn định để cho Kim gia gánh trách nhiệm, hiện tại lại càng thống khoái đáp ứng, tự mình đi gọi điện thoại cho cha của Kim Kevin, không lấy đá thô tới trả nợ, sẽ không thả người.Kim gia bên kia có thể làm sao bây giờ?Kim Kevin là con trai duy nhất, Kim Thừa Vọng và Kim Thừa Học là cháu trai, vô luận như thế nào cũng phải bảo vệ.Bọn họ đáp ứng lập tức phái người đem nguyên thạch tồn kho đưa tới, không đủ sẽ đi mua thêm.Buông điện thoại xuống, Uông Vĩ quay lại cho Kim Kevin hai cái tát tai.Thành sự không đủ bại sự có thừa!Lại hạ độc con ruột của mình!Hạ độc hay không cũng không sao cả, mấu chốt là đã bị Diệp gia bắt được tại trận! Ngay cả một chút thời gian cũng không cho hắn, không để cho bọn họ bắt Hoa Chiêu tới.Bây giờ thì sao?Những cây được tách ra trên cây cũ đều đã chết hết!Hơn nữa lúc mấy xe cây lúc rời đi thì còn tốt, đến nơi lại đã chết, Uông Vĩ nghiêm trọng hoài nghi là Diệp gia động tay động chân.Nhưng lại không thể làm gì được.Thật vất vả mới tìm được cơ hội lật nhà Hoa Chiêu một lần, thế nhưng lại không có thu hoạch!Hơn nữa mất đi cơ hội kết thông gia với Diệp gia!Kim gia đã là quân cờ của bọn họ, nếu Kim gia có thể thông gia với Diệp gia, chẳng khác nào bọn họ đưa tay vào Diệp gia.Đáng tiếc, tất cả đều bị Kim Kevin hủy hoại!Hắn xoay tay lại thêm hai cái tát tai.Kim Kevin cúi đầu, chịu đựng sự sỉ nhục lớn nhất cuộc đời, đem toàn bộ sổ sách này tính đến trên đầu Hoa Chiêu, không có cách nào, hắn biết Uông gia hắn không động vào nổi, nhà mình hình như có nhược điểm gì đó đang nắm trong tay bọn họ, về phần rốt cuộc là cái gì, cha còn chưa nói cho hắn biết.Hoa Chiêu bên này, lại làm một bữa tiệc thịnh soạn chiêu đãi mấy lão lãnh đạo, sau đó lôi kéo Diệp Thư, mang theo bọn nhỏ, vui vẻ đi dạo chợ hoa.Trong sân bây giờ trống rỗng, phải bổ sung.Diệp Thư nhìn bộ dạng vô tâm vô phế của cô cũng bội phục, nếu là cô ấy sẽ tức giận nửa ngày, đau lòng nửa ngày, cả ngày cũng không có tâm tình tốt.Hoa Chiêu cười nói: "Kỳ thật để cho Uông gia giày vò một chuyến như vậy cũng là chuyện tốt, bên ngoài thì thầm suy đoán về chúng ta có thể ít đi rất nhiều.”Bên ngoài cũng không chỉ có Uông gia đang đánh chủ ý với bọn họ, muốn biết nguồn gốc của rượu thuốc.Hiện tại để cho bọn họ tìm một chút, ít nhất cũng biết không ở trong nhà bọn họ.Người có chủ ý trèo tường khẳng định cũng sẽ ít đi.Nhà cửa an toàn hơn không ít.“Được rồi, nhưng em dễ dàng thả Kim gia đi như vậy sao?” Diệp Thư hỏi.Theo quan điểm của cô ấy, đòi Kim gia đá thô, chính là thả bọn họ một con ngựa.Cô ấy không hiểu về đá thô lắm, nhưng từ sau khi tiếp xúc với Kim gia, cô ấy cũng biết một chút.Mười cược chín thua, cắt 100 khối đá thô không chắc sẽ ra một khối ngọc, mà khối ngọc kia không bù lại được tổn thất của 100 khối."Nào có khoa trương như vậy." Hoa Chiêu cười nói: "Chị xem những thương nhân châu báu kia, người nào không kiếm được tiền? "“Thương nhân châu báu người ta trực tiếp lấy khối đá đã cắt xong trở về gia công, ít tham dự đổ thạch." Diệp Thư nói: "Dù là Kim gia, cũng là thu mua đá thô về, sau đó bán cho lẻ cho mỗi nhà, chờ bọn họ cắt xong sẽ thu mua thành phẩm.”Như vậy chẳng những không có rủi ro, còn có thể kiếm được một khoản tiền của đá thô.Cái giá phải trả chính là nguyên liệu cực phẩm có thể mua với giá 1 vạn, bọn họ cần bỏ ra 100 vạn mới mua được về.Nhưng xác suất này quá nhỏ.Nguy hiểm đánh bạc đá thật sự quá lớn, Kim gia lúc trước cũng muốn tự mình cắt đá ra gia công rồi bán.Thiếu chút nữa không cắt được.Sau đó mua nguyên liệu thô về bán, lại mua lại đá cắt ra ngọc, gia công lại, sau đó bán với giá cao.Đây mới là phương thức kiếm tiền không lỗ.Kim gia từ đó mới phát triển."Ha ha, chị cũng hiểu biết rất nhiều." Hoa Chiêu khen Diệp Thư, chị ấy ngay cả đổ thạch cùng chi tiết về Kim gia cũng biết."Nhưng dù sao cũng phải cắt, bằng không những phỉ thúy kia từ đâu tới?" Hoa Chiêu nói: "Cho dù không ra cực phẩm, ra một đống loại bình thường cũng được rồi, dù sao cũng là nhặt không công.”Về phần rốt cuộc có thể lấy ra cực phẩm hay không, cô phải "xem" qua mới biết.Cũng đúng.Hoa hoa cỏ cỏ trong viện đều được Hoa Chiêu và cô ấy mua ở đây, hiện tại cũng có thể mua được cùng giống trở về.Về phần những thứ trên gác mái, cũng là Hoa Chiêu dùng thời gian một hai năm bồi dưỡng ra, vậy vất vả một chút, lại bồi dưỡng một lần nữa.Hai người mua sắm về, Hoa Chiêu sắp xếp một chút rồi mặc kệ, còn lại đều giao cho Diệp Thư, ngày hôm sau cô trở về quay phim.Thấy Hoa Chiêu xuất hiện như đã hẹn, Dương Lập thở phào nhẹ nhõm."Mau mau mau, mau đi trang điểm." Ông tranh thủ từng giây từng phút muốn hoàn thành bộ phim này!Hoa Chiêu yêu cầu đem phân cảnh cô diễn một mình ra quay một lần cho xong, mấy ngày nữa cô còn có việc.Mặc dù điều này có chút rắc rối, nhưng không phải là không thể.Xét thấy thể chất "gặp nhiều chuyện" của cô, Dương Lập kỳ thật rất tán thành làm như vậy, lập tức đồng ý.Ba ngày sau, Hoa Chiêu xem như kết thúc công tác đầu tiên sau khi trọng sinh, vui vẻ về nhà chuẩn bị bữa cơm lớn.Ngày mai, chính là sinh nhật một tuổi của Diêu Kế Tổ, cô phải chuẩn bị trước một chút.Vốn tính là khiêm tốn làm việc, người nhà mình ăn một bữa cơm đơn giản là được.Nhưng bởi vì chuyện trước đó, hoa viên Diệp gia bị người ta bắt, coi như là bị đánh vào mặt, lần này Diệp gia tính làm lớn một chút, ngay ở trong viện này tiếp đón tân khách."Kim gia bồi thường chưa?" Hoa Chiêu hỏi Diệp Danh."Ra roi thúc ngựa, ngày mai nhóm đầu tiên có thể sẽ đến." Diệp Danh hỏi."Còn chia làm mấy đợt? Rất nhiều sao?” Hoa Chiêu hỏi.Rốt cuộc cũng là “đá thô” phỉ thúy, luận khối luận cân bán, không phải bán tảng đá lớn bình thường.Một tỷ nói nhiều không nhiều, nói ít không ít.Nếu Kim gia nỡ xuất ra mấy chục khối giá trị mấy trăm vạn, là đủ rồi.Đương nhiên hiện tại nguyên liệu cực phẩm rõ ràng cũng không đáng giá mấy trăm vạn, nhưng mà mấy ngàn đồng, mấy vạn đồng một khối mà nói, một toa xe lửa thế nào cũng đủ rồi."Kim gia rất có đầu óc, bọn họ kéo rất nhiều đá thô tới đây, dĩ nhiên muốn mượn cơ hội này kiếm thêm một khoản ở thủ đô." Diệp Danh cười nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận