Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 486 - Chờ Xem Cuộc Vui.



Chương 486 - Chờ Xem Cuộc Vui.



Chương 486: Chờ Xem Cuộc Vui.Kết quả ngày hôm sau cô đã bị chính mình đánh mặt rồi.Buổi tối tan tầm, cô mới từ cổng đơn vị đi ra, đã thấy Mã Quốc Khánh chờ ở cửa ra vào.Đồng nghiệp xung quanh cũng nhìn Mã Quốc Khánh.Nếu một người đàn ông chờ ở cửa lớn, bình thường đều là đang đợi đối tượng.Mã Quốc Khánh này khuôn mặt xa lạ, là đối tượng của ai?Nhưng, người này quá xấu. . .Diệp Thư nhíu mày, không phải là đến tìm cô đấy chứ? Cô cúi đầu làm như không nhìn thấy, lên xe đạp muốn đạp qua thật nhanh."Diệp Thư!" Mã Quốc Khánh hô to.Lập tức ánh mắt của mọi người đều nhìn về cô.Các đồng nghiệp ánh mắt quỷ dị, Diệp Thư ly hôn rồi, lại tìm người như vậy sao? Quả nhiên, phụ nữ ly hôn giảm giá trị rồi, dù là cô ta rất xinh đẹp, lại là đại tiểu thư thì thế nào? Còn không phải vẫn xứng đôi với người đàn ông xấu xí!Diệp Thư bất đắc dĩ dừng xe đạp lại, nhíu mày nhìn Mã Quốc Khánh: "Gọi cái gì mà gọi? Ai bảo anh tới đây sao? Tìm tôi có chuyện gì?""Tôi tới đưa quần áo mới cho cô." Mã Quốc Khánh cười ngây ngô nói: "Ngày hôm qua làm quần áo cô bẩn rồi, hôm nay tôi mua cho cô một bộ đồ mới, cô nhìn xem có thích hay không, nếu không thích..., chúng ta đi cửa hàng, tùy cô chọn!"Ánh mắt xung quanh lập tức nóng rát, Ôi trời ơi!!? Bọn hắn đã nghe được cái gì? Cái người đàn ông xấu xí này làm bẩn quần áo Diệp Thư? Sao mà làm bẩn được vậy?Hơn nữa lập tức có thể bồi thường quần áo mới, còn tùy tiện mua, xem ra có tiền.Cũng đúng, nếu một điểm mạnh cũng không có, Diệp Thư chướng mắt rồi.Diệp Thư nổi giận, bước xuống xe đạp vài bước đi đến trước mặt Mã Quốc Khánh: "Anh thật biết nói chuyện? Nên đem lời nói cho rõ ràng! Là anh đạp xe đạp đụng ngã tôi, làm tôi một thân bùn! Hơn nữa tôi cũng nói, không cần anh đền quần áo, sao anh lại tự chủ trương như vậy? Tôi còn thiếu một bộ quần áo sao? Còn có, về sau đừng xuất hiện ở trước mặt tôi!"Nói xong cô hất đầu bước đi rồi.Sau lưng khuôn mặt tươi cười của Mã Quốc Khánh rốt cuộc tắt ngúm.Đầy là lần đầu tiên hắn bị một người phụ nữ đối xử như vậy, người này nếu là đàn ông, hắn đã sớm đánh cho răng rơi đầy đất rồi! Dù là phụ nữ, hắn cũng có thể đánh đấy!Đáng tiếc, đây là Diệp Thư.Hắn không muốn đánh.Mã Quốc Khánh mặt đen lên, trừng một vòng mấy người xem kịch vui xung quanh.Hắn ngẩng khuôn mặt âm trầm lên, rất dọa người.Lập tức không người nào dám nhìn hắn, bỏ chạy không còn một mảnh....Thấy Diệp Thư hầm hừ về nhà, Hoa Chiêu lại hiếu kỳ: "Hôm nay lại làm sao vậy?""Còn không phải cái tên Mã Man tử kia, hôm nay vậy mà chờ chị ở cửa ra vào đơn vị, nói chuyện không rõ ràng!" Diệp Thư cũng không khách khí, đem mấy câu Mã Quốc Khánh đã nói mà nói lại một lần.Hoa Chiêu nghĩ nhiều hơn một chút: "Hắn rõ ràng đang cố ý đấy, hắn. . . Đây là vừa ý chị rồi?"Diệp Thư sửng sốt, lập tức phủ nhận: "Không có khả năng! Nếu hắn thích phụ nữ, trong nhà hắn đã sớm an bài, hắn cũng đã lớn tuổi như vậy rồi không kết hôn, nhất định là có bệnh!"Lúc này Diệp Thư tình nguyện tin tưởng hắn bị bệnh, bất kể là trên thân thể hay là trên tâm lý!Hoa Chiêu cảm thấy Diệp Thư nói rất có đạo lý, hiện tại 28 không kết hôn nhất định là có chút bệnh kín hay tật xấu gì đó, cô so với người ở thời đại này lại nghĩ nhiều hơn một chút, không chừng Mã Quốc Khánh thích đàn ông?Kỳ thật từ xưa đến nay đây là vấn đề phổ biến, về sau còn có tổ chức điều tra, nói tỉ lệ đồng tính tầm 25%.Hoa Chiêu không biết số liệu này có chuẩn xác hay không, nhưng loại hiện tượng này xác thực không phải ít, không chừng Mã Quốc Khánh chính là một trong số đó."Quan sát thêm a." Hoa Chiêu nói ra.Ngày hôm sau tan tầm, Diệp Thư quả nhiên lại nhìn thấy Mã Quốc Khánh.Các đồng nghiệp cũng nhìn thấy, lần này tất cả mọi người xác định Mã Quốc Khánh đối với Diệp Thư có hứng thú rồi.Ngày hôm qua bọn hắn đều nghe thấy được, Mã Quốc Khánh là mặt nóng dán mông lạnh, nhưng hắn hôm nay lại tới nữa, xem ra rất thích người ta ah.Mỗi người đều nhìn Diệp Thư biểu cảm rất quái dị, liệt nữ sợ triền lang ah, không biết Diệp Thư cuối cùng có thể chấp nhận người đàn ông xấu xí này hay không?Mọi người nháy mắt ra hiệu mà bước chậm lại, chờ xem cuộc vui.



Bạn cần đăng nhập để bình luận