Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 313 - Ai Sống Lâu Hơn



Chương 313 - Ai Sống Lâu Hơn



Chương 313: Ai Sống Lâu Hơn"Đồng chí cảnh sát, các người cũng nghe thấy rồi, đôi mắt của quần chúng sáng như tuyết đấy, tất cả mọi người đều nhìn thấy, là bọn hắn động tay trước." Diệp Thư nói ra.Cảnh sát đương nhiên cũng biết thủ đoạn thường dùng của bà Trương, đối với những lời Diệp Thư nói hoàn toàn không có bất kỳ nghi ngờ gì."Cảnh sát đã đến rồi, cũng không có việc của tôi nữa, tôi đi trước vậy." Diệp Danh nói ra: "Tôi vừa rồi chỉ là gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ thôi."Nói xong bước nhanh đi vào trong bóng tối. Hiện tại anh đang là nhân viên chính phủ, so với thân phận thầy giáo thì càng mẫn cảm hơn, không thích hợp để tham dự mấy chuyện đánh nhau ẩu đả, càng không thể đánh nhau với quần chúng.Đèn đường những năm 76 năm vừa thấp lại yếu, đi ra xa một cái, chỉ cần vài bước, anh đã ẩn mình trong bóng tối.Bà Trương lúc này mới kịp phản ứng: "Đừng cho hắn chạy! Hắn đánh con tôi! Con của tôi còn sống chết không rõ đây này! Hắn phải bồi thường tiền!"Cảnh sát cũng có chút lúng túng.Diệp Thư lập tức nói: "Hắn nếu xảy ra chuyện gì, tôi phụ trách, dù sao người ta là vi cứu dì của tôi mới ra tay, là thấy việc nghĩa hăng hái làm."Nói như vậy cảnh sát cũng an tâm.Bà Trương cũng câm miệng rồi.Diệp Thư đã chạy qua xem Trương Quế Lan.Bà ấy cũng không có việc gì, tóc rối loạn, trên mặt có chút tổn thương, trên người khẳng định cũng có, nhưng là bà tự biết không có gì nghiêm trọng.Đầu Đại Vĩ cũng không còn chảy máu nữa, Trương Quế Lan cùng Diệp Thư đều thở phào một hơi.Tiểu Vĩ cũng có chút đau.Diệp Thư kiểm tra đơn giản một chút, có lẽ cũng không có vấn đề gì lớn.Nhưng vẫn cần đi bệnh viện.Hai người cũng không cùng bà Trương nói nhảm, một người ôm một đứa nhỏ đi bệnh viện gần đó.Bà Trương chạy tới nâng Trương Tiểu Ngũ dậy."Ai nha má ơi!"Vừa lật người qua, bà Trương lại càng hoảng sợ, mặt bê bết máu, nhìn không thấy rõ nữa, thật sự là biến dạng!Cảnh sát mượn đèn đường nhìn nhìn, chính là vết thương ngoài da do bị cọ trên mặt đất, nói hủy dung thì quá nghiêm trọng rồi, nhưng toàn bộ khuôn mặt đều đổi một lớp da là sự thật, khả năng cũng sẽ có chút sẹo.Một người đàn ông trưởng thành, chút tổn thương ấy tính toán cái gì? Dù sao Trương Tiểu Ngũ vốn lớn lên cũng không đẹp đẽ gì, có sẹo hay không cũng giống nhau.Trương Tiểu Ngũ tỉnh táo lại, liền đau đến nói không ra lời, hiện tại cũng cùng bà Trương dắt díu lấy nhau đi bệnh viện.Trong bệnh viện, bác sĩ đã xử lý tốt vết thương của Trương Quế Lan cùng hai đứa nhỏ, đều không tính là nghiêm trọng gì.Trương Quế Lan cùng Diệp Thư lúc này mới thật sự yên lòng.Đã không có việc gì, hai người định về nhà, trong nhà Hoa Chiêu còn không biết chuyện như thế nào rồi, rất gấp đây này.Bà Trương vừa vặn tiến đến, thấy bọn họ muốn đi, lập tức nóng nảy."Con của tôi tổn thương thành như vậy các người còn muốn chạy? Không có cửa đâu! Nhanh đưa con tôi đi xem bệnh!" Bà Trương quát.Diệp Thư hiện tại cũng có tâm tư cùng bà ta tán dóc rồi, cô nói với cảnh sát: "Các người xem, dì của tôi cùng cháu trai bị tổn thương, đều do bọn họ đánh! Dì của tôi coi như xong, cháu tôi lại chỉ là hai đứa nhỏ! Bọn hắn còn hạ tử thủ! Mới vừa rồi còn uy hiếp muốn giết bọn chúng, chuyện này nên làm như thế nào?"Cảnh sát nhìn hai đứa nhỏ, nhỏ gầy, lớn nhất cũng chỉ 10 tuổi, một người đầu rơi máu chảy, một người sắc mặt trắng bệch, mấy người Trương gia này, là càng ngày càng quá mức, bây giờ lại dám đối với trẻ con hạ tử thủ!Bọn hắn nhìn Trương Tiểu Ngũ sắc mặt trầm xuống.Trương Tiểu Ngũ giơ tay của mình lên: "Xem, đây đều là bọn hắn cắn đấy! Bọn hắn không cắn, tôi cũng không đánh bọn hắn, tôi đây là phòng vệ chính đáng!""Anh không đánh bọn hắn, bọn hắn sẽ vô duyên vô cớ mà cắn anh? Anh thơm lắm à?" Một người cảnh sát oán giận nói.Một người cảnh sát khác nói: "Mau thanh toán tiền thuốc men cho bọn hắn.""Dựa vào cái gì?" Bà Trương lập tức không chịu rồi."Dựa vào việc bọn họ là do các người đánh!" Cảnh sát nói."Ai nói vậy? Người ngoài đều nhìn thấy đây này. . . Là bọn hắn động tay trước!" Bà Trương nói."Chớ cùng tôi nói những chuyện vô dụng đấy, có muốn cùng tôi quay trở lại chỗ kia gọi người tới làm nhân chứng rồi ghi chép lại không? Làm cũng là các người động thủ trước! Nhanh giao tiền thuốc men! Quy củ của Trương gia các người không phải là, người đánh phải bồi thường tiền sao?"Trước kia bọn hắn dùng một chiêu này lấy được không ít tiền.Về sau mọi người đều biết thanh danh của bọn hắn rồi, thà rằng bị khinh bỉ bị đánh cũng không ra tay, thu nhập của người nhà họ Trương lúc này mới ít đi."Cô ta còn đánh con tôi nữa nha! Hai đứa con trai của tôi đều bị cô ta đánh rồi! Muốn bồi thường cũng là mấy người cô ta bồi thường cho tôi!" Bà Trương hét."Nếu không thì như vậy đi." Diệp Thư nói ra: "Không nói đến chuyện hai đứa con trai này của bà không phải là do chúng tôi đánh, chỉ nói kết quả, thương tổn của hai đứa con trai của bà, chúng tôi bên này cũng bị thương hai đứa nhỏ, huề nhau. Ai cũng không nợ ai đấy."Bà Trương tất nhiên không chịu: "Hai đứa con trai của tôi bị thương nghiêm trọng ah! Lão Tứ nhà tôi còn gãy 2 cái xương!"Diệp Thư ôm bả vai của Đại Vĩ, hỏi vị bác sĩ bên cạnh: "Đúng rồi bác sĩ, ông mới vừa nói cháu tôi có khả năng bị ngã đến hỏng đầu rồi? Cần chụp xquang? Cần tốn rất nhiều tiền? Nhưng sẽ lưu lại những di chứng nghiêm trọng? Về sau sinh hoạt đều cần người chiếu cố? Cũng không thể làm những công việc bình thường?"Bác sĩ sửng sốt một chút, sau đó nói: "Ah, là có chuyện như vậy." Ông ta đẩy mắt kính một cái rồi nói: "Bị thương ở đầu, hậu quả chính là nghiêm trọng như vậy, những khả năng này đều tồn tại đấy, đứa nhỏ hiện tại tốt nhất nên nằm viện quan sát, phí kiểm tra đầu cùng phí giải phẫu, đương nhiên không ít, trước chuẩn bị 1000 a."Ông ta đã nghe rõ, hai đứa nhỏ là bị người đàn ông này đánh. Lớn như vậy rồi, hắn cũng không biết xấu hổ sao!"Các người là cái bệnh viện gì vậy? Các người đây là kẻ cướp ah!" Bà Trương chỉ vào bác sĩ mắng: "Các người đều là cùng một nhóm, tôi muốn báo cáo các người!""Ta muốn báo cáo ngươi" mấy chữ này mười năm trước thật sự quá dễ dùng rồi, tùy tiện lấy một cái cớ, mặc kệ thật hay giả, đều có thể làm cho người ta mất một lớp da, người người sợ hãi.Bà Trương đã dùng những lời này hù dọa vô số người, mặc kệ nam nhân nữ nhân, có tiền hay không có tiền, có quyền hay không có quyền.Nhưng bà ta không biết, thời đại đã lặng lẽ mà thay đổi.Bác sĩ một điểm cũng không sợ hãi, ông ta không thẹn với lương tâm sợ cái gì. Chuyện ngã đụng đầu này mọi người đều biết. Không chụp phim, không kiểm tra ai biết tình huống như thế nào?"Bác sĩ, điều trị khuôn mặt của anh ta tốn bao nhiêu tiền?" Diệp Thư chỉ vào mặt Trương Tiểu Ngũ hỏi.Bác sĩ nhìn lướt qua: "5 đồng a." Cái tổn thương này, bôi một lọ thuốc đỏ là được, băng gạc cũng không cần, 5 mao tiền kỳ thật cũng đã đủ rồi.Đương nhiên đây là phương pháp trị liệu cẩu thả."Bà không muốn huề nhau, chúng ta liền giúp nhau trị liệu a." Diệp Thư nói ra: "Tôi đưa cho bà 5 đồng, bà đưa cho tôi 1000.""Con trai thứ tư của tôi còn nằm ở bệnh viện đây này! Gãy 2 cái xương!" Bà Trương nói."2 cái xương, giá trị 200 sao?" Diệp Thư lại hỏi bác sĩ.Bác sĩ đã nhớ tới người các cô nói tới là ai rồi, chính là người đầu óc tối dạ lúc sáng còn tìm mẹ."Không cần 200, 50 là đủ rồi." Bác sĩ nói.Tổn thương của Trương Lão Tứ là gãy xương kín, cũng không phải động dao kéo, bác sĩ đã ép xương lại bằng tay và 50 là tính thuốc chống viêm sẽ tiêm trong vài ngày tới."55, đổi 1000." Diệp Thư nói."Còn có tiền bồi bổ, tiền nghỉ làm, phí nấu ăn…" Bà Trương bắt đầu tính sổ, cái sổ sách này tính qua vài hồi, trơn tru vô cùng."Chúng tôi cũng như vậy, còn khả năng phải nằm trên giường cả đời, đến lúc đó xem con của bà sống được lâu, hay là cháu tôi sống được lâu! Ai sống được lâu, người đó cần nhiều tiền hơn!" Diệp Thư nắm lấy Đại Vĩ nói.Đại Vĩ nghe rõ, lập tức làm ra vẻ suy yếu, nằm phịch xuống trong ngực cô."Hắn giả bộ đấy!" Bà Trương chỉ vào Diệp Thư, lần đầu bị người ta làm cho tức giận đến mức tóc cũng muốn dựng thẳng lên."Bà nhanh câm miệng a!" Một người cảnh sát hô: "Giống như con của bà không phải giả bộ vậy! Đã thành, việc này cứ quyết định như vậy đi, hoặc là hai ngươi liền 55 đổi 1000, hoặc là đều nằm ở trên giường, xem ai sống được lâu hơn!"Hắn nói xong còn cố nén cười, hắn cũng là lần đầu tiên thấy có người có thê làm cho bà Trương thở không ra hơi, thật sự là đã ghiền.Bà Trương tức giận đến nói không ra lời.Diệp Thư cũng không có rảnh cùng bà ta nói dóc nữa, ôm Đại Vĩ đi.Trương Quế Lan ôm Tiểu Vĩ đi theo ở phía sau.Bà Trương không có ngăn cản nữa.Về đến nhà, Hoa Chiêu, Hoa Cường, Diệp Danh đều chờ ở cửa.Thấy mấy người đi từ xa tới, Hoa Chiêu lập tức nghênh đón: "Bị thương như thế nào rồi?""Không có việc gì, đều là bị thương ngoài da." Trương Quế Lan lập tức nói.Hoa Chiêu thở phào, bị thương ngoài da là tốt rồi. Nghe nói Đại Vĩ ngã đập đầu, dọa chết cô, cô cũng không biết tinh chất kia có thể trị liệu cho não bộ bị tổn thương hay không.



Bạn cần đăng nhập để bình luận