Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 777 - Có Phải Cô Làm Không.



Chương 777 - Có Phải Cô Làm Không.



Chương 777: Có Phải Cô Làm Không."Lên xe." Tên đầu trọc đẩy Hoa Chiêu, để cho cô ngồi vào chỗ ngồi phía sau.Hoa Chiêu vẫn đứng yên: "Tôi muốn ngồi ghế phụ lái."Hiện tại xe tải cùng đời sau cơ bản không có gì khác nhau, sắp xếp 3 chỗ ngồi.Lại để cho cô cùng sáu bảy người đàn ông lách vào ở phía sau? Cô sợ cô nửa đường nhịn không được đem mọi người bẻ cổ hết rồi!"Cô không có lựa chọn khác!" Tên đầu trọc dùng sức đẩy Hoa Chiêu. Đây là phúc lợi cho các anh em."Hoặc là ngồi phó lái, hoặc là cá chết lưới rách!" Hoa Chiêu hô.Tên đầu trọc lập tức khẩn trương mà nhìn một vòng xung quanh.Lối vào khách sạn cao cấp có ít người đi bộ, cũng không có ai nhìn, nhưng hắn cũng không thể có động tác quá lớn, xung quanh cũng không phải không có một ai.Mà hắn cũng không thể vì chút chuyện nhỏ này mà hiện tại muốn giết người.Tên đầu trọc cắn răng nói: "Tốt!"Hoa Chiêu lườm hắn một cái, mở cửa tay lái phụ.Đột nhiên, dây xích của cái túi trên người cô bị đứt mất, rớt xuống. Cô lại vừa vặn nhấc chân lên xe, thoáng một cái đã đem chiếc túi đá đến gầm xe.Hoa Chiêu tự nhiên mà ngồi xổm xuống nhặt, lúc xoay người, thuận tay chống tay lên lốp xe, như vậy mới có thể cúi xuống nhìn gầm xe.Một động tác rất bình thường, cô lại nhanh chóng nhặt chiếc túi lên và ngoan ngoãn lên xe, không hô không gọi.Nên không có bất kỳ ai để ý.Càng không có người phát hiện, một cục đá bén nhọn đã bị Hoa Chiêu găm vào bên trong lốp xe.Cục đá hiện tại ngăn chặn lỗ thủng, nhưng chờ một lát cục đá bị nghiền nát, sẽ không giống với lúc trước.Xe tải lái đi ra ngoài, Thượng Hải những năm 80, trên đường cái xe cũng rất nhiều.Ô tô không nhiều lắm, xe đạp rất nhiều, lại là giờ cao điểm, nên đường đã bị tắc lại.Ô tô đi một chút lại ngừng hơn nửa giờ, cũng chưa ra khỏi thành.Tên đầu trọc rõ ràng có chút bực bội.Lại đi trong chốc lát, lập tức người xung quanh ít đi, tên đầu trọc tranh thủ thời gian tăng tốc.Đột nhiên "B-A-N-G...GG" một tiếng, chiếc xe mất lái đâm vào vành đai xanh bên cạnh.Cũng may kỹ thuật của tên đầu trọc coi như vượt qua thử thách, trượt dài trên đường cái rồi đem xe ngừng lại.Tiếng phanh lớn lại thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.Tên đầu trọc lại nắm lấy cánh tay Hoa Chiêu hét: "Không được nhúc nhích!"Hắn lại nói với tên đàn em ở sau lưng: "Đi xuống xem một chút chuyện gì đã xảy ra."Kỳ thật không cần nhìn hắn cũng đoán được, là lốp xe phát nổ.Thât không may!Quả nhiên, tên đàn em xuống xe nói cho hắn biết, lốp xe phẳng đến mức không thể phẳng hơn.Mà càng không may hơn chính là, trên xe bọn hắn cũng không có lốp xe dự bị."Làm sao bây giờ?" Tên đàn em khẩn trương mà nhìn vô số ánh mắt xung quanh, nhỏ giọng hỏi tên đầu trọc."Còn có thể làm sao? Đương nhiên là đi tìm một chiếc xe! Bằng không thì sao? Chúng ta kéo cô ta đi bộ đến nơi?" Tên đầu trọc mắng.Không nói chỗ kia có xa lắm không, chỉ nói dọc theo con đường này sẽ hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt?Một đám đàn ông xấu xí vây quanh một cô gái xinh đẹp cực phẩm, cô gái lại xụ mặt, người có ánh mắt cũng biết có chút không bình thường."Tìm xe? Đi đâu tìm?" Tên đàn em này đầu óc có chút đơn giản, hoặc là bọn hắn thật sự rất nghèo, đây là một chiếc xe duy nhất của bọn hắn, không có chiếc thứ hai rồi."Cút!" Tên đầu trọc đem hắn đuổi ra, nhìn người đàn ông nhỏ ầy đằng sau nói: "Cậu đi tìm."Lúc này mọi người đã hiểu, đây là muốn đi trộm. Tên nhóc này biết mở các loại khóa, xe khóa cũng không thành vấn đề."Động tác nhanh lên!" Tên đầu trọc thúc giục nói."Được rồi." Người đàn ông hỏ gầy lôi kéo tên còn lại đi rồi, hắn biết mở khóa, nhưng không biết lái xe.Hoa Chiêu mắt liếc thấy đây là một đám ô hợp, bọn hắn hiển nhiên không phải là bọn cướp chuyên nghiệp, nói là lưu manh hình như thích hợp hơn.Nửa giờ sau, một chiếc xe jeep bị hỏng được lái tới.Tên đầu trọc nhíu mày, xe này không thể chứa nổi nhiều người như vậy.Bất quá Hoa Chiêu luôn rất yên tĩnh rất phối hợp, lại là một cô gái ôn nhu yếu ớt, bọn hắn kỳ thật không cần nhiều người như vậy cũng được."Xuống xe." Đầu trọc đẩy Hoa Chiêu.Hoa Chiêu yên tĩnh mà xuống xe, ra đến bên ngoài, lại không lên xe Jeep."Tôi khát rồi, muốn uống nước." Cô chỉ vào cái tiệm nhỏ cách đó không xa nói."Uống gì mà uống, không được uống!" Tên đầu trọc hiện tại rất bực bội, đẩy cô nói.Hoa Chiêu lại nổi lên tính tình đại tiểu thư, đem túi ném lên trên mặt đất, hô lớn: "Tôi khát rồi! Muốn uống nước! Buổi sáng tôi còn chưa ăn cơm! Tôi muốn ăn cơm! Đi mua điểm tâm cho tôi!"Mấy tên cướp giật mình và nhanh chóng quan sát xung quanh.Những ánh mắt vốn tản ra lại tụ lại.Bất quá cũng may, bọn hắn chỉ là đang nhìn mỹ nữ điêu ngoa phát giận."Câm miệng!" Tên đầu trọc uy hiếp mà nhìn Hoa Chiêu, cắn răng nhỏ giọng nói.Hoa Chiêu lại chống nạnh, càng lớn tiếng mà hô: "Tôi muốn ăn cơm! Uống nước!"Cô chắc chắc mà nhìn tên đầu trọc, cô cũng không hô cứu mạng, cũng không đem người gọi tới, tên đầu trọc còn có thể giết cô bên đường?Xác thực không đến mức, cái này vẫn là chút "Việc nhỏ", tên đầu trọc không đến mức vì chuyện này mà giết người."Nhanh đi mua cho cô ta!" Đầu trọc cắn răng phân phó đàn em.Đàn em nhanh chóng đi, lại phi mau trở lại.Hoa Chiêu ăn hết một miếng bánh bao, lại ném tới trên mặt đất: "Cái thứ đồ gì vậy, khó ăn muốn chết!"Cô nói xong vẫn tức giận, một cước đá vào cái ghế dài ven đường.Cái ghế gỗ lập tức thiếu đi một chân, bị đổ.Tên đầu trọc sửng sốt một chút cũng không có để ý.Những cái ghế này đều bằng gỗ đấy, quanh năm gió thổi ngàn ngày phơi nắng, phần lớn đều lâu năm thiếu tu sửa, không đá cũng có thể tự đổ, người bình thường đi ra ngoài cũng không dám ngồi."Cô có thôi đi hay không!" Tên đầu trọc trừng mắt nhìn Hoa Chiêu, đáy mắt có lập loè tia máu.Hắn chính là không định giết người bên đường, nhưng đánh cô ta một trận cũng dám, dù sao cũng đã nhiều người nhìn xem rồi.Hoa Chiêu lại nhặt chiếc túi trên mặt đất, chuyển người lên tay lái phụ trên xe Jeep.Tính tình đại tiểu thư tới cũng nhanh, đi cũng nhanh.Hoặc là, bị ánh mắt của tên đầu trọc dọa sợ.Bất quá trước khi lên xe cô còn tức giận mà hung hăng đá lốp xe một cước.Tên đầu trọc hít thở sâu, chọn lấy 4 người cùng hắn lên xe, những người khác giải tán trước.Ô tô rốt cuộc chạy ra khỏi thành, hướng bờ biển chạy tới.Vùng ngoại ô Thượng Hải đường cũng không dễ đi, hơn nữa càng đi ra bên ngoài càng không dễ đi, xóc nảy rất lợi hại.Đột nhiên, lại "B-A-N-G...GG" một tiếng. . . Ô tô thoáng cái không khống chế được mà xông vào đồng ruộng ven đường."Con mẹ nó!" Tên đầu trọc hung hăng nện một phát lên tay lái, lại là lốp xe phía dưới tay lái phụ phát nổ.Hắn đột nhiên nghĩ tới cái gì mà quay đầu, xông qua quát Hoa Chiêu: "Nói! Có phải là cô làm hay không? !"...Lưu Minh đi đến khu nhà cũ Diêu gia, nơi đó vẫn còn công nhân ở đó lắp đặt thiết bị, hắn hỏi thăm một chút, Diêu Lâm sáng sớm hôm qua xác thực đã tới nơi này giám sát, nhưng sau đó có người nói muốn bán nhà, đem ông ấy gọi đi ra ngoài rồi.Về sau bọn hắn cũng không thấy Diêu Lâm trở về.Cái này cũng không có gì kỳ quái, bọn hắn cũng không để ý, Diêu Lâm thường xuyên bị người ta gọi đi ra ngoài xem phòng, đã mua nhiều cái rồi.Lưu Minh lại đi ra ngoài nghe ngóng một vòng, không có bất kỳ manh mối gì.Hắn cảm thấy chuyện nghiêm trọng rồi, Diêu Lâm cũng không phải đột nhiên đi gặp bạn cũ, đến nhà người ta ngủ lại một đêm, mà thật sự mất tích ngoài ý muốn.Hắn quay trở lại nhà khách tìm Hoa Chiêu, thương lượng một chút bước tiếp theo làm sao bây giờ.Kết quả Hoa Chiêu cũng không có ở trong phòng.Hắn cũng không có kỳ quái, chỉ nghĩ Hoa Chiêu cũng đi ra ngoài tìm người rồi, hắn tính đợi một chút.Kết quả lúc xoay người, bị lóa mắt bởi một thứ gì đó trên sàn.Sáng sớm ánh mặt trời sáng ngời chiếu ở trên sàn nhà, màu xanh đế vương kia trở nên sáng rực rỡ.Sáng rõ đến nỗi làm Lưu Minh đầu váng mắt hoa, toàn thân run lên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận